Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:58:37
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau bữa ăn, Tiêu Đức Bưu vì lý do công việc về lâm trường, Hạ Trường Hải và Vương Hỉ Đống cũng nán lâu, chào Đỗ Xuân Hà về. Đương nhiên, với tư cách " hùng" trở về, đãi ngộ cũng khác hẳn. Đỗ Xuân Hà đặc biệt sắp xếp một chiếc xe tải để đưa Hạ Trường Hải và Vương Hỉ Đống về thẳng làng Ninh Hạ. Đã dùng xe tải thì dĩ nhiên thể để trống. Những sản vật núi rừng thông thường thì khỏi , nào hạt dẻ, mộc nhĩ, rau dại... chất đầy mấy giỏ. Mấy thứ tuy đáng tiền nhưng lượng nhiều, cũng coi như là một tấm lòng.

 

Đỗ Xuân Hà còn chất cả con heo nái già nhà lên xe tặng Hạ Trường Hải. Theo lời ông , Hạ Trường Hải để Vua heo rừng cho ông , nên ông giữ con heo nái già cũng chẳng để gì. Hơn nữa, con Vua heo rừng đó nặng hơn heo nái nhiều, hiển nhiên là ông lời to! Ai tinh ý cũng đây chỉ là lời khách sáo. Heo đực vốn ngon, mà con Vua heo rừng to lớn, sống lâu năm, chất thịt còn chẳng thế nào. Nếu về giá trị, đừng thấy nó to lớn, thực còn bằng một nửa con heo nái!

 

Đỗ Xuân Hà rõ ràng là đang lấy lòng Hạ Trường Hải. "Sau chuyện gì, cứ đến thẳng làng Ninh Hạ tìm ." Đó là lời đáp của Hạ Trường Hải. Một câu tưởng chừng bình thường nhưng khiến Đỗ Xuân Hà mừng rỡ khôn xiết, liên tục bày tỏ lòng cảm ơn. Nhiều , lâm trường một quy tắc: trấn sơn đầu lĩnh thể trực tiếp chọn đầu lĩnh khu vực khai thác gỗ. Trước đây Triệu Hưng Khang chính là nhờ bổ nhiệm. Năng lực của Hạ Trường Hải lớn hơn Triệu Hưng Khang nhiều, mà Tiêu Đức Bưu đặc biệt kính trọng Hạ Trường Hải. Có sự khẳng định của Hạ Trường Hải, tuy thể vị trí đầu lĩnh khu vực khai thác gỗ năm chắc chắn trong tay, nhưng ít nhất cũng bảy tám phần nắm chắc!

 

Vốn dĩ vì chuyện mà Đỗ Xuân Hà còn lo lâm trường bên sẽ vui, nhưng giờ câu của Hạ Trường Hải, bên Tiêu Đức Bưu cơ bản là thỏa . Đã dàn xếp với phụ trách, những chuyện còn đáng kể gì nữa ? Đối với Hạ Trường Hải, chuyện ở lâm trường Hồng Lâm chỉ là một đoạn nhỏ. Quá trình tuy quanh co, gặp Vua heo rừng gặp gấu con, nhưng so với việc đối phó với con heo rừng đơn độc lớn , rủi ro vẫn cao bằng.

 

Sau khi mang đồ về nhà, ngày hôm Hạ Trường Hải và Vương Hỉ Đống thành phố Thạch Hồ bán mật gấu. Tiện đường, họ mang ít sản vật núi rừng cho Khảm què. Lão ăn túi mật gấu xong cứ nhắc nhắc mấy bận, còn đặc biệt gọi điện nhờ Hạ Trường Hải mang thêm túi mật gấu. "Tiền thành vấn đề! 'Không tám hào!'" Cái giọng điệu , cái vẻ kích động , cũng trách Khảm què ở thời đại đó thể đạt thành tựu như . Một cái mật gấu đen, một cái mật túi gấu, cộng thêm mật gấu con, tổng cộng bán 3000 tệ. Theo quy tắc cũ, là giao dịch tiền mặt.

 

Có lẽ vì Hạ Trường Hải tay hào phóng, mấy cô bán hàng ở cửa hàng quốc doanh đều ấn tượng sâu sắc với , rằng chỉ cần xuất hiện là chắc chắn đồ ! Thêm nữa, điều kiện của Hạ Trường Hải và Vương Hỉ Đống đều tệ, một bà thím nhiệt tình mối cho hai . Bà : "Nếu trẻ hơn hai mươi tuổi, nhất định sẽ theo đuổi!" Có năng lực, tiền, còn trông khá, điều kiện như thì tìm đối tượng ở cũng dễ thành, tuyệt đối là ứng cử viên con rể lý tưởng!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-276.html.]

Đối với bà thím nhiệt tình , Hạ Trường Hải với kinh nghiệm hai kiếp tỏ điềm tĩnh. Ngược , Vương Hỉ Đống thì mặt đỏ bừng. Cái gã sợ trời sợ đất, chỉ sợ loại chuyện , cứ ấp úng mặt bà thím, nửa ngày một câu chỉnh. Trong làng cũng mối cho Vương Hỉ Đống, nhưng đều tìm Chu Tú Cầm, bởi vì bố Vương Hỉ Đống mất, theo quy tắc thì Vương Hỉ Đống vẫn tự quyết định. Vương Hỉ Đống rốt cuộc Hạ Trường Hải, nhiều chuyện vẫn lời lớn. Cuối cùng Hạ Trường Hải nhịn nữa, sơ qua tình hình của Vương Hỉ Đống với bà thím. Đây Hạ Trường Hải nhiều chuyện, những năm 80 khác với , cần lo lắng về việc lộ thông tin cá nhân. Hơn nữa, Chu Tú Cầm cũng ngốc, bà thím thể nhân viên bán hàng ở cửa hàng quốc doanh, chứng tỏ ít nhiều cũng quan hệ. Những cô gái mà bà thể tiếp xúc, điều kiện các mặt là những cô gái ở quê thể sánh bằng!

Mèo Dịch Truyện

 

Là một , Hạ Trường Hải đương nhiên tìm cho Vương Hỉ Đống một đối tượng . Nếu thể tìm giáo viên hoặc bác sĩ thì thật hảo! Hai nghề , hai ba mươi năm cũng ưa chuộng!

 

Thời gian trôi qua nhanh, thoắt cái hơn nửa tháng trôi qua. Sau khi mùa vụ bận rộn kết thúc, Hạ Trường Hải trở về trạng thái nhàn rỗi. Trong túi tiền, cũng cần chi li tính toán như những khác. Phải rằng, khi thiếu tiền, sống ở nông thôn thoải mái hơn ở thành phố, ít nhất là thời đại đó. Trong thời gian , để g.i.ế.c thời gian, Hạ Trường Hải đặc biệt mua một chiếc đài phát thanh. Đài phát thanh của những năm 80 tuy quý giá như những năm 60, nhưng cũng là một vật phẩm lớn, khiến dân làng Ninh Hạ ai nấy đều vô cùng ngưỡng mộ...

 

Đặc biệt là thằng nhóc Vương Tri Hải, ngày nào cũng ôm đài mà . Hạ Trường Hải thì thấy chẳng gì, mua thứ chỉ để g.i.ế.c thời gian. Ai ngờ mua về mới thấy chán ngắt, cứ bật bật cũng chỉ mấy kênh đó, cảm giác còn nhiều bằng các đài phát thanh thời kháng Nhật ngày xưa. Vương Hỉ Đống thì thấy mất mặt. Nhà họ Vương và nhà họ Hạ mối quan hệ , thể cứ như . Người bỏ mấy trăm tệ mua đài phát thanh, lẽ nào dùng, để cho dùng hết ? Cuối cùng còn cách nào, Vương Hỉ Đống cắn răng, tự cũng mua một chiếc, tiền là của chính ! Cậu với tính khí của Chu Tú Cầm, tuyệt đối đời nào chịu bỏ tiền mua đài phát thanh, ít nhất là khi kết hôn thì đừng mơ tưởng.

 

Một ngày nọ, Hạ Trường Hải dắt chó dạo từ núi xuống, vặn gặp bác sĩ Hàn đang cúi đầu bộ, lưng đeo một cái hòm thuốc lớn. Hạ Trường Hải tùy tiện chào hỏi: "Bác sĩ Hàn ?" Với tư cách là "khách hàng lớn", năng lực, bác sĩ Hàn vốn kiêu ngạo cũng dám vẻ Hạ Trường Hải, đáp: "Đi nhà Triệu Sơn Hà, từ nhà Triệu Cường sang." Nhà họ Triệu? Làng Ninh Hạ ít họ Triệu, nhưng Hạ Trường Hải bỗng nảy một ý nghĩ, hỏi thẳng: "Là nhà Triệu Sơn Hà?" ", chính là nhà ông ." "Gã đó ?" "Bị gấu cào trúng." Vừa câu , Vương Hỉ Đống và Hạ Trường Hải , cảnh tượng mà quen thuộc thế nhỉ?

 

Vận may của ông đúng là tồi, móng vuốt của con gấu đen chỉ sượt qua một chút xíu, chạm tới cổ ông . Nếu thì, ai da, chắc là đến tìm để xử lý vết thương . Trong giọng điệu của bác sĩ Hàn mang theo vài phần cảm khái, là nghĩ đến chuyện gì mà còn lộ chút sợ hãi. Hạ Trường Hải hiểu ý . Cũng giống như hổ khi săn mồi thích cắn cổ họng, gấu đen khi tấn công cũng sẽ theo bản năng coi cổ là mục tiêu hàng đầu. Móng vuốt của gấu đen dài bảy tám phân, tuy sắc bén như lưỡi dao, nhưng thể chịu nổi cái vẻ nhọn sắc của nó.

 

 

Loading...