Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:55:39
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu giờ thể xác định vị trí của chúng, hy vọng tìm đứa trẻ sẽ lớn hơn nhiều!
"Vợ Cường , báo cáo chuyện lên cấp ."
"Cô yên tâm, lãnh đạo sẽ bỏ mặc ."
"Giờ cô cứ yên tâm ở nhà chờ tin tức ..."
Hà Thắng Lợi tỏ vẻ sốt sắng, nhưng ai tinh ý cũng , ông chỉ lời khách sáo mà thôi.
Thời buổi , nếu bọn buôn dễ bắt đến thế, thì dân gian chẳng hễ nhắc đến chúng là xanh mặt .
Cô xem, chỉ trong thời gian ngắn như , cả làng còn một đứa trẻ nào chơi đùa bên ngoài!
Nhà nhà đều đóng chặt cửa.
Đây căn bản là vấn đề cấp quản , một khi đứa trẻ đưa , hy vọng tìm là vô cùng mong manh!
Ai đến cũng vô dụng!
Còn việc để cha tự tìm... thì càng thực tế!
Biết bao đứa trẻ bọn buôn bán , ngay cả bán đến cũng rõ, cha mà tìm đây?
lúc , Trương Tự Cường vẫn yên như pho tượng bỗng bật dậy, run rẩy bước đến mặt Hà Thắng Lợi, "phịch" một tiếng quỳ sụp xuống.
"Thôn trưởng Hà, xin ông, hãy tổ chức lên núi tìm ."
Mèo Dịch Truyện
"Bọn chúng đường sá quen, là ngoài, chẳng còn chỗ nào để , chắc chắn đang trốn trong núi!"
"Sục núi nhất định sẽ tìm thấy..."
Những mặt , đều gật đầu lia lịa.
Bọn buôn đa phần là ở địa phương khác.
20. [Như kim giá cá thời đại, trong làng chỉ cần thêm một lạ là trở thành tâm điểm chú ý của , gì đến việc đột nhiên thêm mấy .
Lại chuyện dụ dỗ bắt cóc trẻ con, chúng chắc chắn nghĩ cách giấu chúng , để ai phát hiện.
Vì thế cần một nơi kín đáo.
Điều kiện núi thích hợp hơn cả.
Tùy tiện tìm một cái hang hoặc hầm đất, là thể giấu .
"Cường , tổ chức lên núi tìm , cũng rõ, chuyện chủ ."
"Không chỉ thị cấp , thế là vi phạm quy định. Hơn nữa, mùa lên núi tìm , vạn nhất chuyện gì xảy thì ?"
"Trách nhiệm ai gánh nổi đây?"
"Hơn nữa, cánh rừng của chúng , riêng các ngọn đồi hơn bốn mươi cái, sâu trong còn vô . Chỉ với chút nhân lực trong làng , căn bản chẳng gì ."
Hà Thắng Lợi tỏ vẻ khó xử.
"Thôn trưởng, đến nước , đừng gì quy định nữa, ông cứ một tiếng, chúng đều sẵn lòng giúp đỡ."
" thôn trưởng, cứu là quan trọng."
"Nếu ông tiện mặt, chúng tự tổ chức cũng ."
Mọi vội vàng tiến lên đỡ Trương Tự Cường dậy, một câu, một câu.
Ngày thường tuy cãi vã, đánh , nhưng gặp chuyện lớn thế , đều là bà con làng xóm, ai sẽ ngoài bàng quan cả.
Bà con tuy nhiều học vấn, nhưng ít cũng việc gì nên , việc gì nên .
"Không !"
Hà Thắng Lợi do dự một lát, nghĩ đến điều gì, vẫn dứt khoát từ chối.
Ông cho rằng chuyện cấp phê duyệt.
Nếu , ai cũng tự ý tổ chức lên núi tìm !
Ngay cả khi bà con tự ý tổ chức riêng cũng !
"Thôn trưởng, nếu chờ cấp phê duyệt, mất bao lâu ạ?"
"Không rõ."
"Nhanh thì, hai ba ngày chắc là xong."
Ông dứt lời, sắc mặt đều đổi.
Hai ba ngày nữa thì đứa trẻ mất hút , còn tìm gì nữa!
"Không thể nghĩ cách nào nhanh hơn ?"
Vương Hỉ Đống phía đám đông nhịn hét lên một câu.
"Mày dễ dàng nhỉ, mày tưởng chính phủ là nhà mày mở chắc, gì thì ! Đừng ở đây gây rối linh tinh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-141.html.]
Người Hà Thắng Lợi, mà là đứa con trai thứ ba của ông , Hà Tam Tài.
Thằng nhóc thấy Vương Hỉ Đống chuyện, lập tức trợn mắt, hung hăng gầm lên.
Hắn quên chuyện gặp Tần Tứ ở hậu sơn.
Khi đó Hạ Trường Hải và Vương Hỉ Đống cứu , nhưng thằng nhóc căn bản ơn, ngược còn cho rằng Hạ Trường Hải, Vương Hỉ Đống và Tần Tứ là một phe.
Vì quan hệ với Hà Thắng Lợi, Vương Hỉ Đống vốn ưa nhà .
Hôm nay vô cớ mắng, ai cũng đừng hòng dễ dàng bỏ qua cho đối phương.
"Mày đang lẩm bẩm cái gì thế hả? Bố mày dạy mày là ị bậy ?"
Câu ngầm mắng cả Hà Thắng Lợi.
Hà Tam Tài định mắng , Hà Thắng Lợi cản .
Tuy trong lòng ấm ức đầy lửa giận, nhưng giữa nơi đông , ông là thôn trưởng, những việc khác , còn ông và nhà thể .
Ít nhất là bề ngoài thể .
"Vương Hỉ Đống , chuyện đều quy củ cả, tính, cũng vô dụng."
"Nếu ý kiến, ngày mai thể lên thành phố mà phản ánh."
"Nếu cấp đồng ý, tuyệt đối thêm lời nào."
"Nếu thật sự , bà con sẽ đều cảm ơn ."
Hà Thắng Lợi những lời , mặt vẫn mang theo nụ .
ai cũng thể ý ngoài lời của ông : nếu mày cách, thì đừng gây rối lung tung!
Đừng ở đây lãng phí thời gian.
Nói xong, ông còn cố ý Hạ Trường Hải bên cạnh.
" lý chứ, Tiểu Phong."
... Trong chốc lát, ánh mắt tất cả đều đổ dồn về phía Hạ Trường Hải.
"À , suýt quên mất."
"Hay là, Tiểu Phong, nghĩ xem cách nào ?"
"Nếu thật sự cứu đứa trẻ , thì sẽ thành đại hùng ."
Ngừng một chút, ánh mắt Hà Thắng Lợi về phía Trương Tự Cường:
"Cường, còn mau cầu xin , lỡ thật sự cách thì ?"
"Thời gian thì chờ đợi ai nha~"
Khi câu cuối cùng , ngữ khí tràn đầy ẩn ý.
Lúc nhà họ Trương sớm hoảng loạn mất hồn, Hà Thắng Lợi , theo bản năng liền quỳ xuống Hạ Trường Hải.
Kết quả Hạ Trường Hải một tay đỡ lấy.
"Chú Trương, thím Trương, đừng như ."
"Đều là cùng làng, thể khoanh tay đứa trẻ bọn chúng đưa ."
Lúc Hà Tam Tài cố ý lớn tiếng hét lên:
"Ô , mày thật sự cách ?"
"Mọi mau đây , Hạ Trường Hải thật sự cách cứu đấy."
Hạ Trường Hải để ý đến , đỡ Trương Tự Cường xuống ghế, ghé tai ông nhỏ vài câu.
Sau đó dùng cách tương tự, đỡ Trương Tam Nương đến.
"Cậu là thật ? Tiểu Phong?"
Nghe Hạ Trường Hải , trong mắt Trương Tam Nương đột nhiên lóe lên tia sáng kinh ngạc mừng rỡ.
"Thím Trương, thím nghĩ là loại đùa như ?"
"Lát nữa còn phiền hai ..."
Trương Tự Cường chút do dự, nhỏ giọng :
"Làm thật sự , nếu đắc tội với thôn trưởng, Hổ Oa nhà ..."
Chát! Lời còn dứt, ánh mắt kinh ngạc của , Trương Tam Nương trực tiếp tát một cái.
Đôi mắt bà đỏ ngầu, cơ mặt run rẩy:
"Im miệng!"
"Tiểu Phong, chuyện cứ , phần còn cứ để lo!"