Trùng sinh 80: làm giàu từ săn bắn trong núi sâu - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:55:34
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Còn một bên khác, Hoàng Đại Lập cũng thoát khỏi trận đòn . Vương Hỉ Đống là ngoài mà còn tức giận đến , Chu Quốc Dân là chủ của con chó, thể nuốt trôi cục tức chứ? Cú , xem như chọc giận Chu Quốc Dân. Chu Quốc Dân giật phắt cái xẻng trong tay Hạ Trường Hải, giáng xuống Hoàng Đại Lập một trận mưa đòn.

 

"Cút ! Tao coi chúng mày là cùng làng, còn chia thịt cho chúng mày ăn, mà chúng mày nhỉ, dám đến đào mộ chó của ông đây, cái lũ khốn nạn..."

 

Nhìn cái thế của ông , nếu giữa mùa đông ai cũng mặc áo bông, quần bông dày cộp, quần áo che chắn. Chứ mà mùa hè, chắc chắn Hoàng Đại Lập sẽ đánh cho đầu rơi m.á.u chảy.

 

Tuy nhiên, từ lực tay của Chu Quốc Dân thể thấy, cơn giận của ông vơi bớt một chút. Nếu thì cái xẻng trong tay ông đập ngang mà là bổ thẳng xuống ! Nếu mà bổ thẳng thật, mặc quần áo dày đến mấy cũng vô dụng, chắc chắn sẽ thương nặng.

 

Thấy án mạng, Hạ Trường Hải cũng ngăn cản. Nói thật, những chuyện hai tên đó thật sự quá đáng ghét! Đào mộ chó săn lợn rừng, đối với thợ săn mà , chẳng khác gì đào mồ mả tổ tiên nhà . Đây là chó của Chu Quốc Dân, nếu là chó của khác, gặp chuyện , thợ săn dù mạo hiểm đến mấy cũng đòi cho lẽ, nếu thì thể an ủi vong linh của chó săn lợn rừng trời !

 

"Ông Chu, ông Chu, cháu dám nữa!"

 

Hoàng Đại Lập Chu Quốc Dân đánh cho chỉ ôm đầu, co quắp đất ngừng cầu xin. Lúc , trong lòng thật sự hối hận vô cùng. Kể từ vụ việc ở lâm trường , danh tiếng của hai em họ ở vùng mười dặm tám làng coi như thối nát . Không chỉ mười dặm tám làng gần đây, tin tức truyền đến tận Lĩnh Nam, khiến chẳng ai còn săn cùng hai họ nữa.

 

Trước hết, các thợ săn đều khinh thường hành vi của hai đó. Mọi đều tin tưởng nhân phẩm của họ. Thử nghĩ xem, một ngay cả sống c.h.ế.t của chó săn nuôi còn quan tâm, thì thể để ý đến chó săn của khác chứ? Đi săn cùng với loại như , thật sự sẽ rước họa thế nào!

 

Những con ch.ó săn nhà họ nuôi ở lâm trường bỗng nhiên c.h.ế.t hết, nhưng cái tài đào hố chôn chó của họ chẳng . Thật sự hết cách, hai em nhà họ Hoàng bắt đầu nảy sinh ý đồ .

 

Mỗi năm thời điểm , là ngày các đơn vị quốc doanh lớn đánh dấu (xác định chỉ tiêu). Lên núi săn b.ắ.n vốn là một việc nguy hiểm, chuyện an tuyệt đối? Chỉ cần họ để ý và hỏi han nhiều hơn, dễ dàng chó săn của nhà ai gặp chuyện. Chuyện vốn thể giấu , cũng chẳng ai cố ý giấu. Dù đây là tổn thất trong quá trình săn bắn, cần báo cáo, nếu thì thể hạch toán . Đến lúc đó, họ chỉ cần lén lút lên núi, nhân lúc ai, đào những con ch.ó săn c.h.ế.t lên. Chỉ cần họ nhanh tay nhanh chân, vì đây là địa phương của họ, nên sẽ chẳng ai phát hiện .

 

Một con ch.ó săn, nhẹ thì bảy tám mươi cân, nặng thì thể lên đến hơn trăm cân, da chó thể bán lấy tiền, thịt chó thể tự ăn. Mặc dù vì kịp xả huyết, thịt chó săn kiểu ăn thường khá dai và thô. Hoàng Đại Lập kén chọn, còn dai đến mấy thì hơn óc lợn rừng ? Nhiều nhà còn chẳng ăn óc lợn rừng, chứ đừng là thịt chó săn. Trong mắt họ, miễn là thịt thì hết!

 

Mèo Dịch Truyện

Ban đầu, chuyện đều diễn khá suôn sẻ. Hai em nhà họ Hoàng chỉ trong nửa tháng đào 4 con ch.ó chết. Tổng cộng thịt lọc hơn hai trăm cân, da chó còn bán hơn 30 tệ. Điều khiến họ vui mừng khôn xiết. Đây vốn là một vụ ăn vốn, tốn chút sức lực nào, thịt ăn, tiền kiếm, hai bàn bạc, đều thấy cái còn hơn nhiều so với lên núi săn bắn. Thế là, họ càng hăng hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-sinh-80-lam-giau-tu-san-ban-trong-nui-sau/chuong-136.html.]

 

Ban đầu, hai em nhà họ Hoàng hề chó của Chu Quốc Dân gặp nạn. Vì những chuyện xảy đó, Hoàng Đại Lập và Hoàng Ngọc Thạch mỗi đều cố ý tránh Lâm trường Vĩnh An. Cũng thật trùng hợp, hai bên gặp núi. Không cần khác giới thiệu, giọng địa phương đặc sệt của họ khiến đôi bên nhận là đồng hương. Tục ngữ câu, đồng hương gặp đồng hương, hai mắt lệ đầm đìa. Chu Quốc Dân nóng tính, khác chỉ cần tâng bốc vài câu là ông phần đắc ý. Cứ thế qua vài , họ dần trở nên quen.

 

Sau đó, thì xảy những chuyện kể ở . Hai tên đó cũng ngốc, khi chó của Chu Quốc Dân gặp chuyện, liền định tay ngay lập tức. Họ sợ Chu Quốc Dân điều gì bất thường. Hai cố ý đợi mấy ngày, mới lên núi. Ở Lĩnh Nam, Chu Quốc Dân là một tay s.ú.n.g thần nổi tiếng, ai mà ông mấy con ch.ó săn đắc lực chứ? Nhìn dáng vẻ Chu Quốc Dân đó, sừng sững ở đó, oai phong lẫm liệt, đặc biệt khí thế. Anh em nhà họ Hoàng nắm bắt thời cơ chín muồi, trời tờ mờ sáng, liền dẫn em trai lên núi. Tục ngữ câu, đến sớm bằng đến đúng lúc. Bên chó săn còn bắt đầu tìm kiếm mục tiêu, họ đ.â.m sầm chính chủ Chu Quốc Dân!

 

Ôi chao! Chu Quốc Dân dù cũng tuổi, đánh vài cái thở hổn hển. Mới đánh mấy chục cái, Chu Quốc Dân thở dốc, đành dừng nghỉ ngơi. Mãi một lúc , ông đầu Hạ Trường Hải, mặt lộ vẻ áy náy: "Anh bạn, xin nhé, đây..."

 

Hạ Trường Hải xua tay, trong lòng hiểu Chu Quốc Dân gì.

 

"Anh cả, đưa bọn họ xuống núi ."

 

"Cái chỗ đại khái , chúng tự ."

 

Vốn dĩ chuyện đào mộ là phạm húy, lúc còn để Chu Quốc Dân dẫn đường, đường kéo theo hai gánh nặng, thật sự thực tế. Hạ Trường Hải cũng những lời quá mức bất nhẫn . Lỡ như đường xảy chuyện gì, Chu Quốc Dân cả đời đừng hòng yên trong lòng. Dù theo lời Chu Quốc Dân , cứ dọc theo đường núi một đoạn nữa là thể thấy khu rừng đá lộn xộn đó . Cũng cần Chu Quốc Dân tiếp tục cùng họ nữa. Vương Hỉ Đống cũng phụ họa theo:

 

"Yên tâm , cả, chuyện còn cứ giao cho ."

 

Chu Quốc Dân há miệng, cuối cùng vẫn nuốt lời định trong. Người đến mức , ông quả thật cũng thời gian để chần chừ nữa. Mối ân tình , đành ghi nhớ trong lòng, tìm cơ hội mà trả. Chu Quốc Dân chắp tay chào Hạ Trường Hải và Vương Hỉ Đống, đó đưa hai em nhà họ Hoàng và lũ chó, cùng xuống núi.

 

Nhìn bóng lưng họ dần khuất xa. Vương Hỉ Đống do dự một chút, vẫn mở miệng hỏi: "Đại ca, để hai tên đó theo cùng xuống núi, sẽ chuyện gì chứ?"

 

"Yên tâm, với chút bản lĩnh của hai tên đó, dù cho chúng súng,

 

 

Loading...