TRÙNG ĐỘ - 6
Cập nhật lúc: 2025-11-04 04:45:05
Lượt xem: 2,863
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta nhịn bật :
“Không cần vì mà hy sinh hôn sự, nguyện ý U Châu.”
Hắn cau mày:
“Chớ hồ đồ, nơi đất lạnh khổ cực, nào chuyện đùa.”
Ta cũng thành thật :
“Huynh nghĩ hôm nay chúng thành như dưng, chỉ vì chọn cách né tránh ư?”
Hắn thoáng ngẩn .
Ta khẽ nhếch môi :
“Ta cũng đang tránh , Văn Chu Độ. Ta mong thể thành nguyện ước của .”
Sắc mặt Văn Chu Độ càng khó coi hơn khi cổng phủ, ánh mắt mờ mịt :
“…Nguyện ước?”
“Phải.” Ta đáp, “Lần , cần hy sinh gì vì cả. Ta cũng sẽ là gánh nặng của .”
Văn Chu Độ như mất hồn, ngơ ngẩn , tự chủ bước lên hai bước, biện giải:
“Không… … Ta cần giúp thành điều gì cả, Sơ Sơ, chúng cứ như kiếp là , cam tâm tình nguyện.”
“Nếu thật sự cam tâm,” , “thì khi cầu hôn , sắc mặt đến nỗi như thế.”
“Ta như là vì… vì…”
Hắn sốt ruột giải thích, nhưng nghẹn lời thể tiếp.
Ta rút tay về:
“Thôi, chúng đến đây là chấm dứt.”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta xoay rời , hướng về chính sảnh.
Sau lưng, thấp giọng hỏi:
“Muội… còn yêu nữa ư?”
Ta thấy. trả lời.
Kiếp , cưới là bởi lòng thiện.
Kiếp , gả cho là vì lòng thiện.
Còn câu hỏi , quyết định… đợi đến khi sắp c.h.ế.t mới cho .
Mà nghĩ, sẽ sống lâu.
Hắn mất năm bốn mươi tuổi, khi tắt thở, cũng uống độc tự vẫn.
Khi rõ là đau tim đau bụng, chỉ nhớ cả miệng đầy máu.
Và cả đầu óc chỉ nghĩ đến một chuyện — cả đời đều yêu khác.
Kiếp , một kết thúc bình yên.
10
Cha còn thúc ép xem mắt nữa, ngày ngày chỉ chờ một bức thư, cách mấy hôm hỏi gia nhân thư hồi âm .
Trong thời gian , đến hiệu t.h.u.ố.c Hạnh Xuân Các, phụ giúp các tử của Lâm lão.
Mượn nhiều y thư của họ.
Các tử của Lâm lão y thuật vững vàng, nể mặt cha , cũng sẵn lòng chỉ điểm một vài điều.
Chuyện khiến lo lắng nhất khi tới U Châu, chính là thể cha .
Đường sá xa xôi, khí hậu khắc nghiệt, dù theo kiếp họ đều , nhưng vẫn chẳng thể an lòng.
Ta bận rộn khắp nơi, phụ cũng tất bật vì vụ án của Thành tướng quân, trong nhà chỉ còn mẫu .
Mẫu bắt đầu thấy gì đó .
Ta vẫn như cũ, nhưng cha thì lạnh nhạt thấy rõ.
Liên tiếp mấy ngày, ông đều ngủ thư phòng.
Lén hỏi :
“Con phụ đang bận việc gì ?”
Ta dứt khoát kéo bà tới gặp phụ .
Ông đang gì đó, thấy chúng bước thì thoáng sững , theo bản năng che tờ giấy bàn .
Ta nhanh tay giật lấy.
Trên đó là một bức thư từ biệt, chữ càng về càng nhỏ, nhưng khó nhận — là một bản "hòa ly thư".
Mẫu lập tức đỏ mắt, giật lấy xé tan, tát phụ một cái:
“Lạc Cửu An, ông gì hả?”
Phụ ôm má, ấp úng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trung-do/6.html.]
“Hòa… hòa ly…”
Lại thêm một bạt tai.
Ta lùi , lặng lẽ xem.
Chỉ mẫu quát lớn:
“Ông dám một nữa thử xem!”
Cha im bặt.
Ta hỏi ông:
“Hòa ly cũng lý do. Phụ , là vì ?”
Phụ ôm đôi má sưng đỏ, thở dài sâu kín:
“Tất nhiên là… lý do.”
“Nói!”
Mẫu trừng mắt quát lớn.
Phụ c.ắ.n môi, ánh mắt giằng xé, khuôn mặt mẫu , cuối cùng chỉ lắc đầu:
“Chỉ cần nàng … hòa ly là vì cho hai con nàng là .”
Tay cũng ngứa ngáy.
đó là phụ , thể tay.
May mà mẫu chịu nhịn, giơ tay tát thêm:
“Ông là là chắc? Ta cảm thấy ?”
Tay bà tát vai, lưng ông từng cái, ông rụt cổ cũng tránh.
“Thôi , .”
Mẫu lúc mới dừng tay.
Phụ thở dài thật sâu:
“Thành đại tướng quân oan, dâng sớ kêu oan cho ông . thánh thượng hạ quyết tâm. Nếu cứ trái ý…”
Mẫu khựng , ông lâu, đó sang .
Dường như bà hạ quyết tâm.
Bà rút một tờ giấy, đặt lên bàn, đưa bút cho cha:
“Viết một bản hòa ly thư nữa.”
Tim chấn động mạnh, kinh ngạc bà.
Bà với phụ :
“Ta sẽ chăm sóc Sơ Sơ chu . Ông cứ yên tâm mà việc của .”
11
Tấm biển treo phủ họ Lạc đổi thành "Bạch phủ".
Bạch là họ của mẫu .
Bà lập nữ hộ, đưa sang nhập .
Nhờ phụ việc ở nha môn hộ tịch, giấy tờ xử lý nhanh.
Phụ để phủ cho và mẫu , còn thì ngoài thuê phòng ở.
Ấy là lựa chọn của ông, là con đường ông tự nguyện bước .
Càng đến gần ngày Thành đại tướng quân thụ hình, mẫu càng tiều tụy, càng thêm trầm mặc.
Ta khuyên bà chớ quá lo lắng, phụ nhất định sẽ bình an vô sự.
Bà chỉ cho rằng đang an ủi, chẳng thật lòng tin.
Cuối cùng, phụ giam ngục.
Mẫu suốt một đêm.
Trong lúc , hiếm ai còn dám lui tới nhà .
Vài ngày , lén gửi thư cho .
Những từng đến xem mặt, nhờ kết giao rộng nên cũng lưu chút giao tình.
Họ giúp nhiều, nhưng cũng thể báo cho một ít tin tức.
Họ :
Phụ sẽ chịu chút khổ, nhưng mất mạng.
Ta thở phào đôi chút, liền hối lộ lính canh ngục, gửi chăn ấm và thức ăn cho ông.
Không dám để mẫu theo — bộ dáng tiều tụy của phụ , nếu để bà thấy, ắt càng đau lòng.
Phụ cho lưu nhà giam quá lâu, dặn dò đủ điều về sở thích thói quen của mẫu , chăm sóc cho chu .
Từng câu từng chữ, như là đang trối trăn.