TRONG TRUYỆN VẠN NHÂN MÊ DỰA VÀO BÌNH LUẬN BAY ĐỂ CHƠI GAME TÌNH YÊU THUẦN KHIẾT - Chương 9 HẾT

Cập nhật lúc: 2025-11-18 19:54:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu chỉ để vài dòng: [Bùi Thời, Gia Ngôn, cảm ơn hai cho những giây phút hạnh phúc ngắn ngủi! Anh một sẽ sợ hãi, cùng . Nếu thể, phiền hai giúp chúng lo liệu hậu sự. Không thể cũng , dù cũng mãi mãi ở bên .]

Sau khi Kỷ Gia Ngôn xuất viện, mỗi năm chúng đều đến chùa Vạn Phúc để cầu phúc cho họ.

Hai Khổ Qua nhỏ bé. Kiếp , hãy hạnh phúc.

[Hết]

Mình giới thiệu một bộ truyện khác do nhà up lên web MonkeyD ạ:

ÁC TÍNH HẠ TIỆN

NGƯỜI BỆNH XỨNG VỚI KẺ ĐIÊN - Tác giả: Bán Thương Hôi Tẫn

mắc chứng tự kỷ. Khi gia đình nhận nuôi chê là gánh nặng nuôi nữa. Người gọi suốt mười tám năm đó, nắm tay cùng rời khỏi nhà.

Anh dạy tập , dạy , những gì hiểu đều dạy.

Sau

Anh c.ắ.n răng rạp bàn, vùng lưng đẽ đổ đầy mồ hôi li ti: “Em dạy đến nỗi t.ử thành tài sư phụ kiệt sức luôn ?”

uất ức c.ắ.n môi, vội đến mức sắp : “Anh, em vô dụng quá …?”

1.

Lúc Bạch Tư Sâm đá cửa bước , thầy dạy piano thuê với lương cao mới cởi quần một nửa.

Nhận ánh mắt ăn thịt của trai , ông vật vã bò đến bên chân dập đầu cầu xin: “Bạch , giải thích… là Bạch Vận, bảo thế… ép buộc!”

hiểu tại thầy giáo dối, rõ ràng là ông đàn piano giỏi , dạy một thứ khác.

“Thầy ơi, trai của Tiểu Vận ăn thịt , đừng sợ, thầy thể tiếp tục dạy em.” đưa tay đỡ thầy giáo, nhưng ấn mạnh trở ghế sô pha.

Anh mím môi, dường như một đốm lửa mong manh thể thấy đang ẩn chứa trong đáy mắt. Không cần hỏi ý kiến , một tay nhanh chóng nới lỏng cà vạt, thuận tay quấn quanh cổ bịt kín hai mắt, “Tiểu Vận, yên, thấy gì cũng đừng cử động.”

Rơi bóng tối, thính giác trở nên nhạy bén bất thường.

Tiếng rên rỉ hòa lẫn tiếng vật nặng va tường, thấy tiếng xương sườn gãy vụn giòn tan. hiểu. Anh trai và thầy giáo đang chơi trò chơi với . Tạo âm thanh, thử thách xem thể kiềm chế sự tò mò của .

ngoan ngoãn im.

Không bao lâu trôi qua, cởi nút cà vạt, đợi quen với ánh sáng, thắt cà vạt trở cổ , vest tây thẳng thớm, ngay cả từng sợi tóc cũng gọn gàng đúng mực.

Thầy giáo , trong phòng chỉ còn trai. Anh ở vị trí thầy giáo mới quỳ, ống quần thẳng tắp nhẹ nhàng cọ xát đầu gối . Cảm giác ấm áp , khác với cảm giác mà thầy giáo mang .

Trong lòng như vạn con bướm rơi xuống đất. thích, liền vòng tay ôm lấy trai.

Cơ thể cứng , vẻ tự nhiên. Cứ tưởng đang nũng, cúi xuống chạm mặt , ánh mắt dịu dàng hết mực: “Tiểu Vận ngoan thật, phần thưởng gì đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-truyen-van-nhan-me-dua-vao-binh-luan-bay-de-choi-game-tinh-yeu-thuan-khiet/chuong-9-het.html.]

Phần thưởng…

Anh luôn thích tặng thưởng cho , tặng cho .

phấn khích với lấy điện thoại, nhưng suýt chút nữa chiếc quần mới cởi một nửa của vấp ngã. May mắn cánh tay mạnh mẽ, ôm chặt eo .

“Đừng động, cài cho em.” Anh vòng lưng , những ngón tay thanh mảnh kẹp lấy nếp gấp cạp quần, vải vóc siết chặt từng vòng trong lòng bàn tay , cho đến khi siết đường eo rõ ràng.

cởi khóa quần mà cài xong, cài .

Lặp lặp vài , nào cũng giơ ngón cái với , khen , “Tiểu Vận giỏi ghê!”

Anh cúi xuống nhặt chiếc điện thoại rơi đất. Khoảnh khắc khi tầm lướt qua điện thoại, khóe miệng vẫn còn cong.

Cho đến khi…

Anh thấy “video hướng dẫn” mà thầy giáo cố ý gửi cho , mặt trầm xuống như g.i.ế.c .

2.

chỉ những bóng đan xen chồng chéo đó, cực kỳ nghiêm túc: “Anh trai, thầy giáo em theo động tác trong video để chơi với , sẽ vui. Tiểu Vận thông minh, chỉ xem một là học , cần thầy giáo dạy.”

Đầu ngón tay nắm chặt điện thoại tái , im lặng lâu, mỉm với .

Nụ khó coi, nhưng hề ảnh hưởng đến vẻ ngoài trai của .

Anh ôm lòng, nhẹ nhàng xoa đầu . Vòng ôm nóng bỏng, hương thơm thoang thoảng. Giống như một loại gây nghiện, tham lam níu giữ.

Anh xoa gáy , dường như mới tìm giọng : “Thầy giáo sai , Tiểu Vận những chuyện trai cũng sẽ vui, gặp em là vui.”

Anh vui, nhưng giống. kéo cổ áo xuống, vươn cổ miệng trêu chọc: “Anh, ngửi xem em thơm ?”

Vẻ mặt tối sầm , giúp vuốt cổ áo: “Tiểu Vận như , cho dù… là trai cũng .”

“Anh trai …” lặp lời , suy nghĩ, đầu óc căng lên, “Có vì em là gánh nặng của , trai?”

Anh cau mày: “Ai ?”

“Thầy giáo em là gánh nặng, trai vui thì một chuyện, trai cho Tiểu Vận , nhưng thầy giáo bảo Tiểu Vận , trai cho hôn, nhưng thầy giáo bảo em hôn ông , nhưng em hôn trai hơn, trai Tiểu Vận hôn sẽ tức giận.”

“Sẽ !” Anh hiếm khi ngắt lời . Nói xong “sẽ ”, nhấc cằm lên, buộc thẳng , “Tiểu Vận thật sự trai hôn ?”

Anh đến mức như một yêu tinh sống ngàn năm, còn là loại yêu mị thể cướp hồn phách con . tự chủ gật đầu: “Anh trai, em thể đổi lấy bằng một tuần ăn rau xanh.”

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

Sợ hối hận, bẻ ngón tay liệt kê: “Lúc ngủ, em lén hôn trộm hai cái, mềm, ngon. Tiểu Vận là em trai , chắc chắn cũng ngon, trai thử…” Những lời còn chặn bởi nụ hôn bất ngờ của .

Một cảm giác ngứa ngáy tê dại từng , tuôn từ tim lan khắp cơ thể. Đặc biệt là vị trí môi lưỡi chạm .

như thể kiểm soát linh hồn. Muốn nếm trải nhiều hơn, truy đuổi hôn .

Anh bất chợt đẩy mạnh , loạng choạng chạy phòng vệ sinh.

Loading...