Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 915

Cập nhật lúc: 2024-12-09 09:01:33
Lượt xem: 25

Đương nhiên là Trác Ngôn Quân biết Sở Xuân Đình, Hashimoto Juichi đặt ảnh chụp của ông ta trong thư phòng, ngày nào ông ta cũng nhìn vào nó.

Sau khi nhìn thấy ông ta, bà ta chợt nghĩ tới điều gì đó: “Pio, nếu Quân chủng Hải quân của tụi con không thể giúp được mẹ, vậy ông ta thì sao, ông…”

Bà ta định nói là ông già nhưng khi khoé mắt nhìn qua ông cụ thì bị gương mặt quái dị của ông ta dọa sợ nên sửa miệng: “Nhờ ông cụ này giúp mẹ có được không?”

Cố Bồi bước ra từ WC, mở cửa nói: “Bà về phòng trước đi, chúng tôi sẽ bàn bạc về chuyện của bà.”

Trác Ngôn Quân mím môi, ngay lúc Lâm Bạch Thanh cho rằng bà ta còn chuyện quan trọng nào nữa thì bà ta lại nói: “Nước hoa, quần áo và đồ trang điểm của mẹ mất hết rồi, mẹ cần một bộ trang điểm Shiseido, một chai nước hoa YSL, phải là hương hoa nhài. Còn nữa, đi mua cho mẹ một bộ đồ ngủ, không cần thương hiệu quá tốt nhưng phải làm bằng tơ lụa, nếu không mẹ ngủ không ngon đâu.”

Lâm Bạch Thanh đã hiểu tại sao bốn anh em Cố Bồi thà trơ mắt nhìn cũng không muốn cho bà ta uống thuốc rồi. Shiseido, Yves Saint Laurent, bà ta còn không quan tâm tiền lương một tháng của Cố Bồi là bao nhiêu, phải nuôi con rồi phải nuôi cả bà ta nữa. Bộ đồ mà Trác Ngôn Quân muốn, tiền lương một năm của Cố Bồi cũng không mua được.

Quả nhiên, Cố Bồi cũng không chịu nổi, tuy anh giúp đỡ, mở cửa cho người phụ nữ không có nhà để về này, nhưng anh chỉ là một người bình thường, không thể thoả mãn được cuộc sống xa xỉ khi còn ở nhà Hashimoto của Trác Ngôn Quân.

Đương nhiên, bà ta có được cuộc sống xa xỉ không phải nhờ tình yêu của Hashimoto Juichi, mà là nhờ những cuốn sách y cổ xưa, kim châm và những thành quả nghiên cứu khoa học của Cố Khắc. Vinh hoa phú quý của bà ta có được là nhờ kho tàng kiến thức của người chồng trước.

Quay người mở cửa một gian phòng khác ra, Cố Bồi xoay bả vai gầy gò của mẹ rồi nói: “Nghỉ ngơi đi.”

Trác Ngôn Quân bị con trai đuổi ra ngoài, lại đi ngược lại, năn nỉ anh: “Mẹ muốn ở với Sở Sở thêm một lát.”

“Không, bà không muốn vậy.” Cố Bồi nhẹ nhàng nói, nhưng ngôn từ lại không khoan dung chút nào: “Bà muốn nghỉ ngơi hơn!”

Anh dùng một tay đẩy người mẹ gầy yếu vào trong rồi đóng mạnh cửa lại, anh đứng yên lặng lắng nghe tiếng đập cửa rầm rầm rối loạn ở bên trong. Cuối cùng, khi cánh cửa đã yên, có lẽ Trác Ngôn Quân đã chịu thua, không làm loạn nữa, lúc này Cố Bồi mới thả lỏng tay, quay đầu bế cô con gái đã chứng kiến toàn bộ quá trình với ánh mắt trông mong lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-915.html.]

Sở Sở không hiểu sự mâu thuẫn của người lớn, cô bé nói theo ý mình: “Bà nội, ngủ ngủ!”

Cố Bồi nhẹ nhàng nói: “Đúng rồi, bà ấy cần nghỉ ngơi, để bà ấy nghỉ ngơi nhé.” “Mẹ ơi, ôm một cái, nọi nọi nọi.” Sở Sở vừa nói vừa nhào vào lòng mẹ. Chỉ cần mẹ về nhà sớm, được mẹ đút sữa là niềm hạnh phúc lớn nhất của cô bé này.

DTV

Cố Bồi pha sữa cho con gái, lúc này người trong phòng mới muốn nói về chuyện của Trác Ngôn Quân, về lý do vì sao bà ta có Paul, một luật sư tài giỏi như vậy nhưng vẫn đơn độc tìm đến Cố Bồi nhờ giúp đỡ.

Là như thế này, lúc Trác Ngôn Quân đang bị Hashimoto Koyasu đưa về nước N thì nghe nói chồng mình đã chết. Bà ta vẫn biết dùng não, cũng may là tài xe không khoá cửa xe, nhân lúc đường kẹt xe, bà ta nhảy xuống rồi chạy trốn về đây.

Theo sau cái c.h.ế.t của Hashimoto Juichi, một vấn đề cực kỳ quan trọng đã xuất hiện, đó là tài sản của ông ta.

Theo lý với nhà máy Hashimoto, vị chủ tịch già và gia tộc đứng đằng sau nó phải nắm số cổ phần cao nhất.

Nhưng thật ra là không.

Đó là một công ty niêm yết, gia tộc này kiểm soát mười chín phần trăm số cổ phiếu đã được xem như cổ đông lớn, nhưng vẫn chưa phải lớn nhất. Cổ đông lớn nhất chính là bệnh viện Hán Đường nổi danh ở nước M, có chuỗi chi nhánh bao phủ cả năm mươi bang.

Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Sở Xuân Đình vừa nhìn thấy Hashimoto Juichi là muốn ông ta c.h.ế.t ngay, muốn tiêu diệt cho vui vẻ. Ông ta là doanh nhân khôn khéo nhất, có đầu óc nhất mà Sở Xuân Đình từng gặp.

Đầu tiên, tuy là một thành viên của gia tộc nhưng ông ta không đấu đá tranh giành quyền lực với các anh em của mình ở trong nước mà dùng số vốn ban đầu để gây dựng sự nghiệp ở nước M. Ông ta dùng thương hiệu “trung y chính thống” để kiếm rất nhiều tiền từ người gốc Hoa ở nước M. Sau khi kiếm được tiền, nhân lúc công ty gia đình được niêm yết trên thị trường, ông ta đã mua lại cổ phần, lắc mình trở thành cổ đông kiểm soát cổ phần thực sự của nhà máy Hashimoto.

Có thể nói màn trình diễn của ông ta chính là sự lột xác hoàn hảo nhất của người thừa kế đời thứ hai.

Lấy vốn ban đầu từ công ty gia đình, sau đó mượn danh Linh Đan Đường, nơi có sức ảnh hưởng lớn nhất ở nước ngoài để hút m.á.u giới trung y của nước Hoa. Ông ta bỏ đi rồi lại trở về, hoàn thành ba giai đoạn, cuối cùng trở thành người kiểm soát thực sự của công ty gia đình.

Nếu Lâm Bạch Thanh và Cố Bồi không kết hôn, nếu anh em Paul không có giới hạn của mình mà đứng về phía ông ta thì sau khi lấy được rất nhiều bản quyền và bằng độc quyền sáng chế thì ông ta đã lũng đoạn toàn bộ bản quyền trong ngành trung y trên toàn thế giới, đứng trên đỉnh cao.

Loading...