Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 91
Cập nhật lúc: 2024-12-01 19:42:28
Lượt xem: 5
Ngao Vũ nhỏ giọng nói: “Người nước ngoài đều như vậy, nhưng chú ấy lớn lên ở nước ngoài, biết cây chuối vàng không, chú ấy chính là cây chuối vàng, dược phẩm độc quyền của chúng ta sắp bị người ta lấy hết rồi nhưng chú ấy cũng không tức giận.”
Nhìn thì lịch sự, thật ra tất cả đều là giả mù mưa sa.
Chiêu Đệ bĩu môi: “Thật khó hầu hạ, cơm thơm như vậy, chú ấy làm gì, coi như thuốc độc đấy.”
Bảo sao xem mắt nhiều người như vậy, nhưng không có một người nhìn trúng anh, người này đúng là người kỳ lạ.
Lâm Bạch Thanh cũng âm thầm chép miệng, nói kỳ lạ cũng không kỳ lạ, Cố Bồi không ăn chút nào ngày hôm nay nhưng sau này lại vui vẻ ăn cơm trong hộp cơm của cô, thỉnh thoảng không làm cho anh mà anh còn tức giận nữa.
Cô thật sự muốn nhìn thử xem hôm nay anh cứng miệng như vậy, mà sau này cô nấu cơm, anh sẽ ăn hay là không ăn.
Làm việc nhiều rồi, cơm nước xong nghỉ ngơi trong chốc lát, mọi người lại quay lại làm việc.
Nói tới Cố Ngao Văn, Lâm Bạch Thanh thấy cậu ta là người phiền nhất trong đám anh em nhà họ Cố, trong lòng cậu ta cũng rất khó chịu, bước vào sân, lại nhìn thấy xe của Cố Vệ Quốc vừa lớn vừa mới hơn của mình, trong lòng càng buồn bực, cũng không để ý mẹ đang hỏi lung tung ở phía sau, ngồi lên xe, chuẩn bị ra ngoài hóng gió.
Đúng lúc đó, Vệ Quốc, Vệ Quân đang uống rượu cách đó không xa, Cố Ngao Văn vừa ra đến ngõ nhỏ thì gặp phải.
Hai người nâng ly cạn chén, kề vai sát cánh, thấy càng không vui.
Xe máy vọt tới trước mặt, Cố Ngao Văn nói: “Được lắm, Bạch Thanh bảo hai người đi bắt dế mèn, hai người lại đi uống rượu.”
DTV
Cố Vệ Quân hoảng sợ: “Cố Ngao Văn, anh từ chỗ nào ra vậy?”
“Em quan tâm anh chui ra từ chỗ nào làm gì, nhìn hai người đi, gian lận, anh phải đi nói cho Bạch Thanh biết.” Cố Ngao Văn nói muốn đi
Nhưng vừa mới xoay người cái, đã bị người ta xách cổ lên, là Cố Vệ Quốc: “Nể chút mặt mũi đi, ngồi xuống uống với nhau đi.”
“Anh Vệ Quốc, em không ngồi với loại người chui trong đống rác tìm đồng hồ cả buổi tối đâu, mau buông ra.” Cố Ngao Văn nói.
Đêm hôm qua, Cố Vệ Quốc chạy ra ngoài tìm đồng hồ, Cố Ngao Văn đã nghe thấy tiếng cửa.
Cố Vệ Quốc cười nhạt: “Chỉ bằng tên nhóc thận hư như em, còn đòi mách lẻo, đồ không có tiền đồ.”
Cố Ngao Văn bị thận hư thật, bị nhắc đến khuyết điểm, đ.ấ.m một đ.ấ.m tới: “Con mẹ nói, anh nói ai thận hư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-91.html.]
Cố Vệ Quốc mới giải ngũ không lâu, đương nhiên tay chân rất lợi hại, vẫn tránh được mấy đấm: “Thì nói em thận hư.”
Cố Ngao Văn đánh vào không khí, mà Cố Vệ Quốc thì đánh tới, đ.ấ.m liên tục mấy cái vào bụng của mình, cậu ta cực kỳ đau đớn cúi đầu xuống, kết quả Cố Vệ Quân tới kéo ra, hại Cố Vệ Quốc lại đánh cho cậu ta mấy đấm.
Cố Ngao Văn bị đau, liên tục hô lên: “Đánh người rồi, mau báo công an, có người đánh nhau rồi!”
Bọn họ đang ở trong một quán ven đường ở ngoài trời, tất cả người ăn cơm dừng lại, nhìn sang bên này.
Nghe là mấy anh em với nhau, đang yên đang lành sao lại đánh nhau rồi?
Cuối cùng, Cố Vệ Quốc thả lỏng tay: “Cho dù cha của em là công an, đánh nhau cũng phải nói xem ai ra tay trước.”
Lại hỏi Cố Vệ Quân: “Thằng Mười Một, em nói đi, ban nãy ai là người ra tay trước, nếu phải tới Cục Công an thì em chỉ ai.”
Cố Vệ Quân chỉ tay vào Cố Ngao Văn: “Là anh Chín ra tay trước.”
“Vệ Quân, chúng ta là anh em, sao em có thể thiên vị anh Năm chứ.” Cố Ngao Văn tức đến phụt máu.
Cố Vệ Quân nói: “Tất cả mọi người là anh em, không phải bọn em chỉ uống một chút rượu sao, anh còn đi mách lẻo?”
Cố Ngao Văn nghẹn lời, nghĩ lại lúc vừa rồi hình như cậu ta hơi quá một chút.
“Lát nữa sẽ đi mua dế mèn, chia cho em ba đôi, uống rượu với nhau đi.” Cố Vệ Quốc vỗ Cố Ngao Văn: “Thằng Chín, tuổi anh cao rồi, chắc chắn Lâm Bạch Thanh không thích anh, anh lại không tranh giành với hai đứa, em nổi cáu với anh làm gì?”
Cố Ngao Văn kinh ngạc: “Thật vậy sao?”
Cố Vệ Quốc nói: “Chúng ta đều là anh em, cho dù Bạch Thanh chọn ai anh cũng sẽ vui mừng thay cho mọi người, cũng sẽ chân thành chúc phúc hai người hạnh phúc cả đời, nào, uống rượu?”
Tuy rằng Cố Ngao Văn bị đánh đau nhưng lời anh Năm nói rất ấm lòng, vừa lúc cũng thèm rượu liền cầm chén lên uống một hơi cạn sạch: “Anh Năm, anh thật đúng là anh trai tốt của em.”
Cố Vệ Quốc cầm chén cười nhạt, anh ta lấy lùi làm tiến đặt mình xuống thấp nhất, giả heo ăn thịt hổ, làm cho đám anh em này đấu nhau, đến lúc đó anh ta làm phú ông sẽ thực hiện được như trong giấc mơ.
Nói tới dược đường, tiếp đó liền thu dọn sách y và tạp chí y học trưng bày trong các phòng khám.
Sách càng khó dọn hơn tranh chữ, bởi vì nó được xếp chồng lên nhau, nếu không giữ gìn đúng cách sẽ dễ bị mốc, sẽ có côn trùng.