Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 812

Cập nhật lúc: 2024-12-08 13:34:41
Lượt xem: 24

Lúc này Sở Thanh Tập vẫn chưa đến nhưng Sở Sở đã đến rồi, ông ta cũng không chờ Tiểu Nhã nữa.

Nói về chuyện liên quan đến nhà máy Hashimoto. Cả đời ông ta chưa bao giờ thay đổi tính cách của mình, ân đền oán trả, sát phạt quyết đoán.

“Mạng ông ta lớn, lần trước để ông ta chạy mất. Nhưng nếu ông ta muốn c.h.ế.t mà ông lại không thành toàn cho ông ta thì có phải sẽ bị ông ta chê cười rằng Sở Xuân Đình đàn bà hay không?” Sở Xuân Đình nói xong, nhìn sang con trai Cả: “Con nói xem?”

Về chuyện nhà máy Hashimoto chuẩn bị tổ chức diễn đàn Thượng đỉnh trung y ở thành phố cảng, sau ngày Cố Bồi phát biểu thì Lâm Bạch Thanh liền nói với Sở Xuân Đình, Cố Bồi cũng nói cho cả Pete và Plok nghe.

Vừa khéo mấy ngày gần đây, những tờ báo như 《Tuần báo miền Nam》, 《báo Theo dõi kinh tế 》 đã đăng tải rầm rộ những bài báo như [Trung y là mê tín phong kiến], [Trung y là giả dược].

Pete và Plok thì không cần phải nói, có lẽ họ đã từng vô cảm với trung y. Nhưng bây giờ, xương trên đùi của Pete đã thêm được tí thịt, thậm chí không cần xe lăn vẫn có thể chống nạng để đi.

Về phần Plok, việc châm cứu bằng điện xung giúp anh ta giảm bớt phản ứng cai nghiện, Mã Hàm Thiết châm giúp cơn đau dây thần kinh số năm của anh ta không còn lên cơn nữa. Anh ta còn đang trị liệu giảm bớt chức năng tình dục, trung y có vô dụng hay không thì bọn họ là người có quyền lên tiếng nhất.

Cố Bồi cũng cho họ xem đoạn quay hình khi anh và Lâm Bạch Thanh thoát khỏi biệt thự của Hashimoto Juichi. Bọn họ đều là con cháu Hoa Hạ, tuy không hẳn là người Đại Lục nhưng lại vô cùng tức giận. Hai người cũng đã nói cả rồi, có chuyện gì cần bọn họ thì cứ dặn dò bọn họ là được.

DTV

Vừa hay cơn đau đầu của họ cần phải điều trị trong một khoảng thời gian, hai người cũng nên xin nghỉ dài hạn thôi. Hôm nay buổi tối quay về cũng là vì chuẩn bị nghe ý kiến của Lâm Bạch Thanh, xem cô trả lời như thế nào.

Sở Thanh Đồ cũng cảm thấy nếu con gái đã thành bà chủ thì ông ấy giúp cô làm việc, nên nghe theo cô.

Mà nhiều năm như vậy rồi, kể từ lúc kết hôn Cố Bồi luôn luôn đứng ở phía sau vợ, nếu chưa đến thời điểm quyết định thì anh sẽ không ra mặt. Tựa như không khí chả ai phát hiện nhưng lại là trợ thủ không thể nào thiếu vắng của Lâm Bạch Thanh.

Nhưng Sở Xuân Đình lại không giống như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-812.html.]

Chuyện của cháu gái, dù không cho ông ta quan tâm thì ông ta vẫn nhúng tay vào, huống chi cô bé con nhờ ông ta dạy bảo. Nhưng sự ngăn cách giữa ông và Sở Thanh Đồ đã thể hiện ở chỗ nghĩ một đằng làm một nẻo rồi.

Là một người cha, Sở Thanh Đồ luôn sẵn lòng nghe theo và phối hợp với con gái, nhưng Sở Xuân Đình lại không làm được.

Lần trước Hashimoto Juichi đến, bị ông ta đùa giỡn đến mức suýt nữa là dị ứng mà chết, Sở Thanh Đồ còn nghe được chuyện ông ta điên khùng mà đua xe trên đường, cuối cùng bị cắt đứt cổ rồi đưa lên máy bay. Chỉ có thể nói là quá chấn động.

Mà bây giờ, ông ta và Hashimoto đôi bên hận thù, nghe giọng điệu của ông ta thì ông ta phải g.i.ế.c c.h.ế.t Hashimoto. Sở Thanh Đồ là một người lương thiện, hơn nữa còn là người không thích đi gây chuyện.

Ngay giờ phút này, nhìn thấy vẻ mặt của cha điên cuồng, gây hấn như vậy nên ông ấy đắn đo một lát, rồi nói ra ý kiến của mình: “Cha à, cạnh tranh buôn bán thì được, dính tới mạng người thì không tốt lắm đâu?”

Sở Xuân Đình dường như đang mong chờ câu nói này, ông ta quay sang cháu gái cười sáng tỏ, rồi lại nói với đứa con: “Cha biết con tốt bụng, cao thượng, chính trực, thích lấy ơn báo oán, không muốn dấn vào những thứ tăm tối. Nhưng Thanh Đồ à, đứa con gái sắp sinh của con bị người khác bắt nạt, mưu toan suýt chút nữa là mất cả mạng. Con có thể rộng lượng, có thể tha thứ, nhưng cháu gái của của Sở Xuân Đình cha đây thì không được. Ai động đến một sợi tóc của con bé cũng không được. Cả đời cha làm chuyện ác, thêm một mạng của Hashimoto cũng chẳng nhiều gì.”

Đúng lúc Sở Sở đang chơi với logo của McDonald’s ngẩng đầu lên.

Sở Xuân Đình chỉ vào cháu gái rồi lại nhìn Sở Thanh Đồ: “Nếu không phải có cha theo dõi thì có thể con đã không còn cơ hội nhìn thấy con bé nữa rồi. Vậy con lấy đâu ra cơ hội để yêu thương con bé đây? Cha muốn lấy mạng của Hashimoto là lẽ bất di bất dịch, bởi vì mạng của ông ta từ sớm phải là của cha rồi, bây giờ ông ta còn sống chỉ là đang ở tạm cõi trần thôi.”

Sự lợi hại của ông ta được thể hiện ngay chỗ này.

Người khác làm chuyện xấu đều giấu giếm, nhưng từ trước đến nay ông ta đều làm chuyện xấu một cách quang minh chính đại. Ông ta lớn gan, điên cuồng đến mức muốn g.i.ế.c người khác, đó là phạm pháp, phải ngồi tù.

Nhưng giọng điệu của ông ta lại khiến người nghe nghĩ rằng ông ta không hề sai mà còn ngược lại, tựa như việc Hashimoto Juichi còn sống là nhờ ông ta ban ơn, phải bị ông ta g.i.ế.c c.h.ế.t mới là hợp tình hợp lý.

Nhưng dù sao Sở Thanh Đồ vẫn cảm thấy không đúng, ông ấy không nhịn được nữa bèn nói: “Tuy cả đời cha làm việc kỳ quặc nhưng lại chưa dây vào nghiệp g.i.ế.c hại bao giờ, cha cũng đã từng nói đến quả báo đấy thôi. Đã từng tuổi này rồi, cha cũng đừng xen vào chuyện của người trẻ tuổi chúng con nữa.”

Loading...