Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 806
Cập nhật lúc: 2024-12-08 13:34:32
Lượt xem: 21
Lâm Bạch Thanh cố tình trêu chọc cũng không phải muốn làm tổn hại đến danh tiếng Cố Bồi thật, cô đi từ Cung tiêu xã ra, nói: “Sở Sở dễ bị nóng trong, gối tàm sa rất tốt cho con bé, nếu anh đồng ý đặt gối tàm sa trong phòng ngủ thì mai em sẽ đính chính với cha em giúp em, nói rằng chức năng gan thận của anh rất tốt, được không?”
Sau khi Cố Bồi: người mắc chứng ám ảnh sạch sẽ có con gái, Mandalorian yêu quý của anh suốt ngày bị con gái tháo ra lắp vào, lắp vào lại tháo ra, thậm chí anh còn ăn cả phân tằm rồi thì một cái gối phân tằm có nhằm nhò gì?
Lâm Bạch Thanh tưởng nếu lại thêm thứ gì đó bẩn vào phòng ngủ thì kiểu gì Cố Bồi cũng phản đối, nhưng anh chỉ bình tĩnh nói: “Được.”
Vậy là chồng không phản đối tàm sa?
Lâm Bạch Thanh thấy rất áy náy, đang định xin lỗi chồng thì thấy anh nói: “Paul trả lời lại rồi”.
Bảo sao hôm nay mới sáu rưỡi mà Cố Bồi đã về. Lâm Bạch Thanh vội hỏi: “Anh ấy nói sao?”
Cố Bồi đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói: “Anh ấy nói Hashimoto Juichi đã liên minh với Tsumura vào nửa năm trước rồi, còn mời một nhóm trung y ở đảo Loan, định sẽ tổ chức diễn đàn Thượng đỉnh về trung y đầu tiên trên thế giới ở thành phố cảng vào năm sau.”
“Hashimoto Juichi định tổ chức diễn đàn Thượng đỉnh về trung y?” Lâm Bạch Thanh lặp lại câu này.
Hai người họ vừa hay đi tới cửa sau của Linh Đan Đường, Mục Thành Dương và Tiểu Thanh đang vừa quét dọn sân vừa nói chuyện.
Nghe thấy Hashimoto Juichi, Mục Thành Dương rụt cổ: “Bà chủ, em nói gì vậy, người nước N lại định làm gì, gì mà diễn đàn Thượng đỉnh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-806.html.]
Lâm Bạch Thanh nhìn Cố Bồi, Cố Bồi giải thích: “Diễn đàn Thượng đỉnh là một nhóm chuyên gia trong ngành cùng nhau giao lưu, sau đó báo cáo về sự phát triển và những thông tin mới nhất của một ngành với bên ngoài.”
Với người Đại Lục chưa từng sống lại trong thập niên chín mươi, giải thích kiểu này họ không hiểu được, bởi hiện giờ trong nước vẫn chưa có sự giao lưu và thảo luận về các ngành.
Kiếp trước Lâm Bạch Thanh đã tham gia khá nhiều nên có thể hiểu một cách đơn giản hơn.
Thấy Mục Thành Dương chưa hiểu lắm, cô giải thích lại: “Hashimoto Juichi mời một nhóm bác sĩ trung y tới thành phố cảng họp, nếu em đoán không sai thì sau khi thảo luận trong cuộc họp, họ sẽ gộp truyền thừa của Linh Đan Đường chúng ta vào doanh nghiệp sản xuất thuốc Hashimoto, sau đó công bố với bên ngoài rằng từ đây trung y nước N sẽ tiếp quản Linh Đan Đường.”
Không chỉ Mục Thành Dương nghe xong thấy buồn cười mà Tiểu Thanh cũng phải cười: “Nằm mơ à, Linh Đan Đường chúng ta vẫn đang hoạt động tốt, chị, chị là bà chủ, người nhà họ Cố cũng còn sống, mọi người có thể trơ mắt nhìn ông ta làm xằng làm bậy vậy sao?”
Cô ấy nói tiếp: “Chúng ta cũng chẳng nghe ngóng được tin tức gì, chị, Quảng Châu có nhiều bác sĩ trung y biết chuyện này không, sao không ai nói với chúng ta vậy?”
Cố Bồi giải thích, nói: “Paul đã xem qua danh sách, ông ta mời bác sĩ trung y ở đảo Loan nhiều nhất, cũng có mấy người từ Đại Lục nhưng đã di dân tới nước M, còn trong nước thì không dám mời bất kỳ ai. Ông ta còn cố tình mua lại mấy hãng truyền thông, đăng một ít bài báo bôi nhọ giới trung y, hơn nữa còn nghiêm cấm mọi người để lộ tin tức với người trong nước.”
“Vậy nên bọn họ mời một nhóm người hoạt động độc lập, không ra gì để tổ chức diễn đàn Thượng đỉnh?” Mục Thành Dương đã hiểu: “Cái này thành ngữ chúng ta gọi là xé da hổ làm cờ, bảo sao không dám mời người trong nước.”
DTV
Phải biết rằng trung y bắt nguồn từ Hoa Hạ, giờ một nhóm người nước N lại muốn mượn danh nghĩa trung y thế giới để mở diễn đàn. Ông ta có thể mời được bác sĩ trung y ở đảo Loan vì bên đó có rất nhiều người thuộc phái Tân N; cũng có thể mời được những người di dân từ trong nước, nhưng có bác sĩ trung y chân chính nào của Hoa Hạ lại đồng ý để cho một người nước N như ông ta tổ chức diễn đàn trung y đầu tiên chứ? Ai mà biết chắc sẽ phỉ báng ông ta, làm loạn lên mất.
Mục Thành Dương vẫn thấy không hợp lý, anh ấy nói thêm: “Không đúng, quân y Cố , cậu nói hai doanh nghiệp nước N hợp tác với nhau để tổ chức diễn đàn trung y, vậy sao bọn họ không tổ chức ở nước N mà phải tới thành phố cảng. Hơn nữa, họ đã muốn làm tức là muốn quảng bá trung y, thế thì việc gì phải giấu giấu giếm giếm, che che đậy đậy? Bọn họ làm vậy chẳng ai biết tới, khác nào đóng cửa chơi một mình, tôi thấy việc này không có lợi gì với họ.”