Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 733

Cập nhật lúc: 2024-12-07 20:14:45
Lượt xem: 26

Bệnh nhân sắp đến, đây là lần đầu tiên ở kiếp này Lâm Bạch Thanh điều trị cho một người nước ngoài. Nhưng so với kiếp trước, cô cô chỉ tiếp nhận chẩn đoán cho một bệnh nhân bình thường. Bệnh nhân này có bệnh ung thư v.ú cực kỳ nguy hiểm, người này còn đã xạ trị nữa.

Ở phương Tây, y học hiện đại đã thông báo không biết và cho rằng người này đã sống đến cuối cuộc đời rồi.

Đối phương đã là một người sắp chết, bà ấy đến nước Hoa để thử trung y, thật ra bà ấy ôm tâm lý trị liệu an ủi. Lúc này trong đơn thuốc Lâm Bạch Thanh kê cho bà ấy có độc, không biết bà ấy có chấp nhận không?

Hơn nữa bác sĩ Lưu là một bác sĩ lão làng trong ngành phụ khoa nhưng hiện tại Lâm Bạch Thanh đang đề cập đến vấn đề mà bà ấy chưa từng nghiên cứu, vì vậy bà ấy vẫn phải hỏi: “Tiểu Lâm, phương thuốc này của cháu có thật sự khả thi không, dì chưa từng kê đơn thuốc nào như vậy cả.”

Lâm Bạch Thanh mỉm cười và nói với mọi người: “Khi bệnh nhân đến, chỉ cần bà ấy nguyện ý tiếp nhận trị liệu, tôi sẽ nói một cách chi tiết toàn bộ quá trình trị liệu cho mọi người, đây là một phương thuốc mới, mọi người cùng theo dõi và kiểm chứng với tôi đi.”

Dù sao cô cũng là bà chủ, hơn nữa nghe nói là để kiểm chứng đơn thuốc mới cũng là để mọi người học tập, Mục Thành Dương tiên phong nói: “Được, đến lúc nó em nói thế nào anh cũng làm theo.”

Mấy nữ bác sĩ thực tập đột nhiên cười khúc khích, trong đó có một người nói: “Bác sĩ Mục, anh là bác sĩ nam, anh đừng học chữa bệnh tuyến vú, nghe có vẻ là lạ.”

Có hai người nhìn nhau, bĩu môi, vẻ mặt ghét bỏ.

Mục Thành Dương thuần túy chỉ muốn học kỹ thuật, vô duyên vô cớ lại biến thành lưu manh, nói đến đây, mọi người giải tán hết.

Lại nói, hiện tại Lâm Bạch Thanh căn cứ vào những gì cô biết tình trạng sức khỏe của vị nữ mà bốc thuốc, hai mươi năm sau, bệnh ung thư thường được hóa trị và xạ trị, đơn thuốc đặc biệt cho bệnh nhân ung thư sau phẫu thuật coi như là thành quả nghiên cứu và sáng tạo của cô cho nền trung y sau khi tiếp quản của Cố Minh.

Vì đó được xem là một đơn thuốc độc, tính độc của thuốc trung y không chỉ mỗi cây bảy lá một hoa mới có.

Đương nhiên, cân nhắc đến vị nữ bệnh nhân kia là một học giả, về cơ bản cô cũng muốn khiến bà ấy tin tưởng trung y nên cô đã đưa cho Cố Bồi một số dược liệu độc trong đơn thuốc để nhờ anh mang đến phòng thí nghiệm làm xét nghiệm thành phần cho cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-733.html.]

Cô cũng chuẩn bị tốt khi bệnh nhân đến cô sẽ tự giải thích đơn thuốc này. Đảo mắt hai ngày đã trôi qua, bệnh nhân đến như đã hẹn.

Ngoài Thẩm Khánh Nghi còn có cấp trên của bà ấy là Saruman, cha bệnh nhân Louis và bệnh nhân Mila, Saruman là người Thụy Sĩ, Mila là em họ của ông ta, đương nhiên hai cha con Mila đều là người Thụy Sĩ.

Đương nhiên họ không tự đến Linh Đan Đường, CIBA có hợp tác với quân khu nên Saruman đã thương lượng với các lãnh đạo quân khu để người em họ Mila của mình sống trong trung tâm hồi phục sức khỏe của bệnh viện quân y.

Bằng cách này, cả hai thiết bị hiện đại đều có thể theo dõi cơ thể của Mila bất cứ lúc nào và cũng có thể sử dụng trung y.

Lúc Thẩm Khánh Nghi trở về Lâm Bạch Thanh mới đang trong thời gian mang thai, bây giờ tiểu bảo bảo đã được sinh ra, bà ấy chưa từng gặp con bé, máy bay vừa hạ cánh bà ấy đã gọi điện bảo LNT mang cô bé đến bệnh viện quân đội, bà ngoại muốn gặp cháu lần đầu.

Dù sao vẫn phải chu đáo, Lâm Bạch Thanh phải đến phòng khám nên cô vội vàng thu xếp ổn thỏa cho bọn họ rồi mới đi qua. Liễu Liên Chi và Sở Xuân Đình hôm nay cũng ở nhà, bây giờ đối với họ, trời đất bao la, Sở Sở là số một. Nghe nói Thẩm Khánh Nghi về nước rồi mà không về nhà, bà ấy còn muốn Lâm Bạch Thanh ôm đứa bé đến bệnh viện, hai người họ thấy không vui lắm.

DTV

Cuối cùng bọn họ cũng có sự nhất trí về một vấn đề nào đó, bọ nhọ cho rằng Thẩm Khánh Nghi không thương đứa nhỏ, không quan tâm Sở Sở!

Lâm Bạch Thanh có dự cảm xấu trong lòng.

Đương nhiên không phải về Thẩm Khánh Nghi mà là bệnh nhân mới tới kia, Mila, cô đoán tình trạng sức khỏe của bệnh nhân kia chắc rất tệ, phụ nữ rất dễ chăm sóc phụ nữ nên Thẩm Khánh Nghi mới đi theo bà ấy đến bệnh viện.

Thật ra thân thể của Sở Sở rất khỏe mạnh, không chỉ bò nhanh, chưa đến mười tháng mà cô bé đã nóng lòng muốn đi, vì vậy cô đưa cô bé ra ngoài lâu cũng chẳng thành vấn đề, Lâm Bạch Thanh mang theo con gái đến bệnh viện quân y.

Thẩm Khánh Nghi đang đợi ở dưới lầu.

Lúc bà trở về Lâm Bạch Thanh còn đang mang thai, đảo mắt một cái mà cháu gái đã chín tháng, đây là lần đầu tiên bà ấy gặp cháu gái. Từ xa xa bà ấy đã vươn tay muốn ôm cháu gái, ánh mắt bà ấy dừng lại trên người con gái: “Không phải con đang trong thời kỳ cho b.ú sao, sao con lại gầy như vậy?”

Loading...