Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 669
Cập nhật lúc: 2024-12-06 21:39:29
Lượt xem: 20
Trước tiên nói đến Sở Xuân Đình ở bên này.
Giờ phút này, ông ta đang ở trong văn phòng của phó Cục trưởng Tiết, Cục Công an thành phố.
Bởi vì một nhóm các nhà thư pháp lớn tuổi nhất quyết khăng khăng, hơn nữa chứng cứ phạm tội lại vô cùng rõ ràng, cho nên tất cả mọi người đều bị mời đến Cục Công an để lập hồ sơ điều tra. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Hashimoto Juichi nhất định phải tự mình đến ngồi xổm ở Cục Công an.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc tội danh trộm cắp của bọn họ đã được xác lập.
Nhưng không giống như khi Hashimoto Kuro đến, ông ta không có hậu thuẫn từ phía chính phủ, muốn bắt nạt như thế nào thì bắt nạt như thế đấy.
Nhưng Hashimoto Juichi thì khác, ông ta đến đây theo lời mời của Sở Y tế, mà bệnh viện Hữu Nghị TN là quan hệ hợp tác với nhà máy Hashimoto, ông ta là khách do chính phủ mời đến, một khi bắt nạt ông ta thì sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Và bởi vì Sở Y tế đã báo cáo với bên trên, lãnh đạo tỉnh cũng đang chú ý đến vấn đề này, làm lớn chuyện cũng không phải là việc tốt nên Sở Xuân Đình lựa chọn tốt nhất là giữ thể diện cho các nhà lãnh đạo, mượn dốc xuống lừa*, thấy được rồi thì thu tay.
(*) 借坡下 驴 : Nghĩa đen là xuống khỏi con lừa nhờ địa thế thuận lợi, nghĩa bóng chỉ hành động lợi dụng tình thế, khá giống mượn gió bẻ măng.
(*) 借坡下 驴 : Nghĩa đen là xuống khỏi con lừa nhờ địa thế thuận lợi, nghĩa bóng chỉ hành động lợi dụng tình thế, khá giống mượn gió bẻ măng.
Nhưng nghĩ đến việc Hashimoto Juichi cố tình lợi dụng lúc cháu gái mình sinh con có ý đồ hãm hại, cộng thêm việc ông ta hèn hạ còn cắt kim, phá hỏng kim. Trong lòng Sở Xuân Đình thật sự không thể nuốt trôi cơn giận này.
Mà với tính tình của ông ta chính là trong lòng càng tức giận thì trên mặt càng cười vui vẻ.
Lúc này Phó Cục trưởng Tiết, lãnh đạo Sở Y tế cùng với Sở Thương mại đều đến, bởi vì Sở Xuân Đình chịu tổn thất lớn nhất, với lại ông ta là người khởi xướng, mọi người đang chờ ông ta bày tỏ thái độ.
Tất nhiên cũng hy vọng ông ta có thể đè sự việc này xuống, dù sao chính phủ vẫn muốn thu hút đầu tư, tạm giữ doanh nhân nước ngoài, nói ra cũng thật khó nghe.
Nhưng mọi người cũng cảm thấy rằng sợ là rất khó để khiến người như Sở Xuân Đình phải cúi đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-669.html.]
Nhưng mà ai ngờ được ông ta lại đồng ý vô cùng sảng khoái, cười cười, ông ta nói: “Vậy thì không khởi kiện nữa.”
Mọi người đều kinh ngạc, còn tưởng là mình nghe lầm: “Ông chắc chắn là không khởi kiện chứ?”
Sở Xuân Đình nói: “Ông Hashimoto là doanh nhân người nước ngoài, yêu thích thư họa, chính là biểu hiện của việc yêu thích văn hóa dân tộc người Hán chúng ta. Mặc dù hành vi trộm cắp không phải là việc làm của người quân tử, nhưng ông ấy đến từ vương quốc Lưu Cầu, không hiểu đạo của quân tử cũng là chuyện thường tình.”
Những lời này nghe thì có vẻ đàng hoàng, nhưng khi nghĩ kỹ lại hình như là đang mắng người. Nhưng mà mắng chửi thì cứ mắng chửi đi, miễn là ông ta chịu cúi đầu nhường nhịn là được.
Thấy ông ta hợp tác như thế, đương nhiên các vị lãnh đạo cũng đến nịnh hót vài câu. Giám đốc Hứa của Sở Y tế vội nói: “Vẫn là ông Sở của chúng ta có đức độ, có thể lấy đại cuộc làm trọng.”
Giám đốc Trần của Sở Thương mại là vui vẻ nhất, bởi vì việc thu hút đầu tư ảnh hưởng trực tiếp đến thành tích chính trị của ông ấy.
Ông ấy vỗ tay đầu tiên: “Tầm nhìn này của ông Sở, với cách làm này, thế hệ sau chúng ta không thể sánh được. Tôi phải cảm ơn ông đã thông cảm, đã hỗ trợ công việc của chúng tôi.”
Nhưng sự khoan dung rộng lượng của Sở Xuân Đình còn vượt xa hơn thế, ông ta lại nói: “Vì ông Hashimoto đam mê nghệ thuật thư họa của chúng ta đến nỗi ông ấy không ngần ngại trộm cắp. Thế này đi, tôi để tôi chọn ra hai bức thư pháp đẹp có sẵn, rồi lại tổ chức một nhóm các nhà thư pháp vẽ thêm mấy bức mới, để tặng cho ông ấy, cũng xem như là thỏa mãn tấm lòng yêu thích của ông ấy, các vị thấy như thế nào?”
Chẳng những không truy cứu tội trộm cắp, lại còn muốn tặng tác phẩm thư pháp?
Biết trong tay ông cụ có đồ tốt, mà ông ta lại sẵn lòng tặng thư pháp, Hashimoto vốn cũng rất vui. Như thế dưới hoàn cảnh thu hút vốn đầu tư, các nhà lãnh đạo tỉnh cũng sẽ vui mừng, mọi người đều vui vẻ tại sao lại không làm?
Mà có thành tích chính trị, đương nhiên phải thông báo rộng rãi.
DTV
Vì thế, giám đốc Trần của Sở Thương mại ngừng vỗ tay nói: “Chúng ta mời một số phóng viên tới tổ chức một buổi lễ tặng quà đi. Đến lúc đó để các nhà thư pháp vẽ lại tại chỗ, ông Sở ngài cũng vẽ một bức thư pháp đẹp, công khai tặng cho bạn bè nước N, ông thấy thế nào?”
Sở Xuân Đình làm đồ văn hóa, thư pháp đương nhiên cũng không tệ, lúc này hơi hơi mỉm cười, nó: “Đó là điều đương nhiên!”
Tất nhiên ông ta muốn muốn múa bút vẩy mực, tặng một bức tranh chữ. Đến nỗi tặng cái gì, tặng như thế nào, ông ta cũng đã chuẩn bị từ trước. Đó sẽ là một món quà, nhưng cũng là một bài học, phải xem Hashimoto Juichi có nuốt trôi được hay không.
Nói cách khác, ông cụ này có ý nghĩ xấu xa đầy bụng, một lòng suy nghĩ muốn hại người khác, cũng chưa phát hiện cháu gái đã bắt đầu sắp sinh em bé. Đợi đến khi ông ta chuẩn bị bày mưu hại người xong, lại nhớ đến Lâm Bạch Thanh thì cũng đã là ngày hôm sau.