Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 608

Cập nhật lúc: 2024-12-06 21:34:08
Lượt xem: 21

Con gái Hứa Kiều của Trác Á mắc tâm bệnh, ban đầu được điều trị tại bệnh viện Hữu nghị, thế nhưng kết quả điều trị lại không khả quan, tình trạng sức khỏe của đứa trẻ ngày càng xấu đi. Thế là bệnh viện Hữu nghị khuyên Trác Á đến bệnh viện quân y tìm Cố Bồi để làm phẫu thuật.

Cùng lúc đó, ở bờ bên kia có người thường xuyên liên lạc với cô ấy thông qua hiệp hội giao lưu trao đổi, bà ta tự xưng là bác của cô, muốn nhờ vào quan hệ với cô mà về nước thăm người thân.

Mấy năm nay có rất nhiều người nhân lúc thời gian tự do chạy sang bờ bên kia để thăm người thân. Đa số cuộc sống của họ rất tốt, đàn ông thì kính đen đồ vest, đàn bà thì đeo vàng đeo bạc, hơn nữa tiêu tiền cũng rất rộng rãi, thích khuyên bảo người thân trong nước đi nước ngoài, đi sang bờ bên kia hoặc đến nước N làm việc.

Hai mươi năm trước ai mà có người quen ở nước ngoài thì đó là bùa đòi mạng, bị bắt lại thể nào cũng phải đánh tới chết. Nhưng bây giờ lại không như thế, ai mà có bà con ở nước ngoài là cứ như dát một lớp vàng lên người, trở nên cao quý hơn người khác ngay lập tức.

Tuy rằng Trác Á không nhớ người bác này của mình ở đâu ra nhưng do tò mò nên cũng đồng ý với mong muốn đến Đại Lục thăm người thân của bà ta, ký tên giúp để bà ta được đến Đại Lục.

Người bác được nói đến chính là Trác Ngôn Quân.

Mà Trác Ngôn Quân vừa đến đã vào thẳng vấn đề bảo mình là mẹ của Cố Bồi, muốn Trác Á đưa đi gặp anh.

Cố Bồi là bác sĩ chuyên môn mổ chính của bệnh viện quân y, cũng là phó viện trưởng thường vụ trẻ tuổi nhất bệnh viện hiện nay, anh xếp thứ nhất trong cột giới thiệu ở trước tòa phòng khám bệnh, theo giới thiệu vắn tắt thì anh ấy còn là người đứng nhất cuộc thi quân y toàn quân. Nhưng điều kỳ lạ là Trác Ngôn Quân là mẹ của anh nhưng không hề biết đến việc này.

DTV

Nghe bảo rằng người của hiệp hội giao lưu ở hai bờ sông từng dặn riêng Trác Á có thể tiếp nhận người thân đến từ bờ bên kia, cũng có thể tiếp đãi thế nhưng phải chú ý là tuyệt đối không được chấp nhận yêu cầu của đối phương, đưa người thân ở bờ kia đến cơ sở quân sự và căn cứ quân sự, thể nào khi bị điều tra ra cũng sẽ bị gán là gián điệp, hơn nữa còn thi hành hình phạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-608.html.]

Bởi vì bệnh viện quân y đã mở cửa cho người dân nên cũng không tính là cơ sở quân sự. Nhưng trước đây Trác Á cũng không biết gì về mấy cái cơ sở quân sự, bây giờ lại không như thế nữa. Con gái Hứa Kiều của cô ấy còn đang ở bệnh viện Hữu nghị, một tháng chỉ mỗi việc uống thuốc thôi đã tốn hơn bốn trăm đồng. Do cô ấy thuộc diện hộ khó khăn nên toàn bộ thuốc dùng để phẫu thuật ở bệnh viện quân y đều miễn phí. Cố Bồi còn xin giúp Hứa Kiều phí dinh dưỡng năm mươi đồng một tháng, sao Trác Á có thể làm hại anh được?

Trác Á càng nghĩ càng cảm thấy sai, cô ấy bèn nói: “Dì à, dì không phải gián điệp đó chứ? Không phải đến để hại quân nhân Đại Lục chứ, không được đâu, tôi phải phản ánh với hiệp hội giao lưu để đưa dì đi!”

Nhưng cô còn chưa chạm vào được Trác Ngôn Quân thì bà ta đã hét lên: “Cô là người đại lục mà lại như này à!”

Trước cửa tòa văn phòng làm việc của bệnh viện quân y có rất nhiều người lui tới, Trác Ngôn Quân ôm hai cánh tay, vẻ mặt sợ hãi, giọng nói yếu đuối êm ái từ bờ bên kia rất cuốn hút nhờ vào những bộ phim điện ảnh và truyền hình. Bà ta còn nói: “Tôi chỉ đến thăm người thân thôi, không phải là cây rụng tiền, cô đừng cướp tiền của tôi được không?”

Trác Á lại sửng sốt: “Cây rụng tiền gì? Dì đang nói gì thế? Tôi không hiểu gì cả.”

Nhưng khi nhìn thấy bà ta muốn đi về phía tòa văn phòng làm việc, cô vẫn đuổi theo: “Bác Trác, chúng ta hãy nói rõ ràng trước đã!”

Trác Ngôn Quân lại ai da một tiếng: “Đừng có chạm vào người tôi!”

Lúc này có rất nhiều người đứng lại nhìn hai người bọn cô, có cả đồng chí nữ bước đến hỏi Trác Á: “Cô đánh bà ấy sao?” Lại còn nói: “Đây là đồng bào đảo Loan, là người thân của cô phải không? Bà ấy cũng là bề trên, không nói chuyện lễ phép được thì cũng đừng động tay động chân chứ. Cô muốn lên tin tức à?”

Trác Á là người đã bị đuổi việc, mở một gian hàng ở vỉa hè. Khi nghe bảo nhà có người thân ở nước ngoài cô ấy cũng từng hồi hộp, nghĩ rằng liệu người thân ở nước ngoài có thể giúp cô ấy đỡ chút gánh nặng kinh tế được không. Nhưng sau khi người gọi là “bác” này đến, bà ta không ôn chuyện với cô ấy, cũng chẳng thấy người nhà bà ta đâu. Đặt một phòng ở khách sạn Đông Hải, sau đó vội vàng muốn gặp Cố Bồi, dĩ nhiên Trác Á sẽ cảm thấy không đúng.

Loading...