Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 531

Cập nhật lúc: 2024-12-05 20:42:26
Lượt xem: 16

Nhưng khi nói Thẩm Khánh Nghi là nghi phạm g.i.ế.c người, Liễu Liên Chi không những có thể chấp nhận chuyện đó, mà còn rất vui sướng, bởi vì điều này chứng minh rằng con gái của bà ấy không phải là một kẻ yếu đuối dễ bị người khác bắt nạt, bà ấy thông minh như vậy, đương nhiên có thể nhìn ra chút tâm tư nhỏ của phó viện trưởng Thôi, nhưng lúc này bà ấy không rảnh để quan tâm nhiều như vậy, bà ấy gạt phó viện trưởng Thôi sang một bên, bước chân cũng trở nên nhanh hơn một chút.

“Thanh Thanh có tin tức chính xác, chứng minh chị của con từng g.i.ế.c người?” Bà ấy hỏi lại lần nữa.

Thẩm Khánh Hà nói: “Mẹ, mẹ đi chậm thôi, mẹ có cảm thấy khó chịu chỗ nào không?” Có chỗ nào khó chịu sao?

Còn chưa có tin tức chính xác của con gái, đương nhiên Liễu Liên Chi sẽ không muốn cơ thể mình xảy ra chuyện gì, nhưng vào giờ phút này bà ấy cảm thấy bản thân đang ở trong trạng thái rất tốt, mặc dù lúc nuốt nước bọt cổ họng có hơi đau, nhưng bà ấy là người dễ bị cảm lạnh, có lẽ đang bị cảm, bà ấy gạt con gái nuôi ra, nói: “Không cần phải lo cho mẹ, mẹ rất khỏe.”

Xuống đến dưới lầu, bày ấy cảm thấy vẫn chưa đủ nên chuẩn bị đi thẳng ra cổng lớn.

Nhưng mới đi được hai bước, bà ấy đột nhiên nhớ ra: “Nếu Thanh Thanh quay về, rất có thể con bé sẽ đi về bằng cửa sau.”

Thẩm Khánh Hà nói: “Chúng ta đừng chạy lung tung nữa, cứ đứng ở đây chờ đi.”

Liễu Liên Chi lại hỏi: “Thanh Thanh có thể chắc chắn chị của con từng g.i.ế.c người sao?”

Thẩm Khánh Hà thử nhớ lại cuộc trò chuyện với Lâm Bạch Thanh cùng với những gì mà cô nói, bà trả lời: “Hẳn là như vậy.”

Liễu Liên Chi nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng càng lúc càng thêm đau đớn, nhưng ngược lại tâm trạng của bà ấy rất tốt, đi cùng với một tin tức xấu, là cho bà ấy biết một tin tức tốt: “Vậy quả thực là chị của con vẫn còn sống.”

Cháu gái chưa tới thì tất cả mọi thứ vẫn chỉ là suy đoán, Liễu Liên Chi vì vậy mà càng mở rộng trí tưởng tượng của mình hơn: “Cho nên suốt bao nhiêu năm nay con bé không về nhà được là vì vẫn đang phải chấp hành án sao?”

Mặc dù bà thấy đau lòng, nhưng vẫn cảm thấy rất vui: “Chắc chắn là vì lý do này!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-531.html.]

Thật bất ngờ là trạng thái của mẹ vẫn khá tốt, Thẩm Khánh Hà suy đoán từ tình hình trong nước, nói: “Con nhớ rằng với bản án không thời hạn thì có thể giảm xuống còn hai mươi năm, mẹ nói xem có phải là chị ấy vừa chấp hành xong bản thi hành án hai mươi năm của mình không?”

Càng nghe càng thấy đúng, Liễu Liên Chi vô cùng kích động: “Chẳng lẽ Thanh Thanh đã nhận lại mẹ rồi?”

Ngoại trừ cổ họng có chút đau, bà vẫn không có bất cứ cảm giác khó chịu nào, ngược lại càng thêm hưng phấn. Da đầu phó viện trưởng Thôi tê rần, thầm nói chẳng lẽ Thẩm Khánh Nghi có thể sẽ quay trở về ngay bây giờ.

Ông ta đã già rồi, sẽ không sợ một tên tội phạm g.i.ế.c người đã mãn hạn tù mà chỉ sợ Thẩm Khánh Nghi sẽ nhổ nước bọt vào mặt mình ngay tại đây. Thật xấu hổ.

“A… Giáo sư Liễu.” Ông ta nhìn đồng hồ: “Tôi đột nhiên nhớ ra buổi tối còn có chút việc cần phải tăng ca.”

Thẩm Khánh Hà và Liễu Liên Chi đồng thời nhìn sang ông ta, ánh mắt không giấu được sự khinh thường và đau khổ.

Tuy nhiên, đây là thế đạo nhân tình*, thế gian có nóng có lạnh.

*Thế đạo nhân tình: là một câu tục ngữ của Trung Quốc, ý chỉ những phong tục, đạo đức, lối sống thường ngày của con người trong xã hội.

DTV

Liễu Liên Chi hít sâu một hơi, nói: “Ông đi đi.” Nhưng bà ấy thực sự không thể nuốt trôi cục tức này, lại nói: “Loại người như ông có thể trở thành lãnh đạo của một Viện Thiết kế thành phố, đây là nỗi bi kịch của toàn tỉnh cũng như là của toàn giới thiết kế quốc gia.”

Bà cụ này chửi mắng người khác cũng rất khó nghe.

Ngay khi phó viện trưởng Thôi chuẩn bị rời đi thì thấy một chiếc xe jeep quân sự kiểu cũ đang lái vào. Vừa thấy đó là xe của Cố Bồi, Liễu Liên Chi đẩy Thẩm Khánh Hà ra, chạy về phía chiếc xe. Cố Bồi dừng xe lại, Lâm Bạch Thanh lập tức vội vàng nhảy xuống xe.

“Thanh Thanh, mẹ cháu vẫn còn sống đúng không?” Bà nhìn vào trong xe, có ý muốn vòng qua Lâm Bạch Thanh để đi mở cửa xe, muốn xem thử có phải con gái của mình đang ở trong đó hay không, nhưng bà ấy vừa bước được hai bước đã vội lùi lại: “Con bé có ở trên xe không?”

Loading...