Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 495
Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:13:58
Lượt xem: 34
“Giấy chứng nhận tiêu hủy do các trường đại học hoặc thư viện cấp quốc gia cấp, em cũng lấy được rồi chứ, Sở Thanh Tập vậy mà đưa hết cho em?” Cố Bồi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Lâm Bạch Thanh trong giây lát chợt hiểu ra, tại sao khi Sở Thanh Tập nói chuyện với Tào Chi Phương lại nói, chỉ là tùy tiện dỗ dành ông cụ.
Các loại sách y học như “Tiểu Phẩm Phương”, “Bài vè thảo mộc”…đều là sách cổ, một hai cuốn thì được, nhưng muốn mang theo mười mấy cuốn, thậm chí mấy chục cuốn, không thể mang số lượng lớn như thế ra khỏi nước M.
Phải cần có tài liệu liên quan do các thư viện lớn cấp chứng minh đó là hiện vật bị tiêu hủy, chứng minh nó là phế phẩm chờ xử lý, nếu không nó sẽ được định nghĩa là di vật văn hóa.
Sở Thanh Tập đưa sách, nhưng ông ta không đưa các tài liệu liên quan, bọn họ sẽ bị bắt lại ở sân bay. Bọn họ sẽ thật sự ở lại nước M, nói không chừng còn phải vào Cục cảnh sát.
Lâm Bạch Thanh nói: “Ông ta không có cho, ông ta đặt bẫy chúng em, nhưng mà không sao, em sẽ đi tìm mọi thứ ngay bây giờ.”
Hôm nay cô nhất định phải mang sách về.
“Nhanh đi!” Cố Bồi lại nói: “Nửa tiếng nữa sẽ có người đến đón mọi người.”
Lâm Bạch Thanh đoán hôm nay sẽ có trận chiến khốc liệt, vì thế để cho thuận tiện, cô cởi bỏ bộ đồ thể thao, chỉ mặc một chiếc áo cộc tay.
Sau khi ôm Tiểu Nhã hôn một cái, cô nhẹ nhàng nói: “Lát nữa chắc là dưới lầu sẽ ồn ào lắm, em đừng ra ngoài, nếu sợ hãi thì cứ núp ở trong chăn. Chị chỉ muốn hỏi mượn cha em một vật, có thể sẽ đánh ông ấy, đánh ông ấy đau, ông ấy còn có thể sẽ khóc. Nhưng chị cam đoan với em, chị sẽ không làm ông ấy bị thương, cũng không để ông ấy chảy máu. Với lại sau này chắc chắn chị sẽ còn quay lại thăm em, chị…xin thề với Chúa!”
Tiểu Nhã im lặng một lúc, bỗng nhiên hỏi: “Chị muốn tiền của ông ấy, phải không?”
Thật ra giữa những người thân với nhau không nên trở mặt, cãi vã ầm ĩ, đánh nhau, sẽ ảnh hưởng không tốt đến những đứa trẻ. Bây giờ thật là tốt quá mà, em gái coi cô như là cướp đến để giựt tiền.
Lâm Bạch Thanh vội vàng nói: “Không phải tiền.” Lại nói thêm: “Em có còn nhớ dì té xỉu ngày hôm qua không? Chị đã cứu được bà ấy phải không? Em còn nhớ không, lúc đó có rất nhiều người vỗ tay cho chị, dì kia cũng rất cảm ơn chị. Thứ mà chị muốn đang ở trong tay cha của em, là thứ có thể cứu được rất nhiều người.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-495.html.]
Tiểu Nhã cong môi nói: “Chị là Hoa Mộc Lan, chị nhất định sẽ đánh bại được cha em, đúng không?”
Đứa bé này biết cô có võ công, chính là Hoa Mộc Lan.
Khi người thân bỗng nhiên bất hòa, cô bé không biết phải hòa giải như thế nào, đành nói: “Nếu như chị muốn tiền, em có thể giúp chị, em có có thể mở két sắt.”
Lâm Bạch Thanh run lên: “Em có biết mật mã két sắt của cha em không?”
Tài liệu chứng minh chắc là nằm trong két sắt.
Tiểu Nhã gật đầu, nhảy xuống giường và chạy bằng chân trần, nói: “Đừng đánh ông ấy.” Sau đó nói: “Em có thể cho chị rất nhiều tiền, nhưng…”
Tình hình quá phức tạp, phức tạp đến mức đứa trẻ không thể nào hiểu được, cô bé còn nói: “Em hy vọng chị có thể quay trở lại.”
Cô bé không muốn chị đánh cha, lại hy vọng chị có thể quay trở lại lần nữa.
Chú Hai Tỳ Hưu đã sinh ra được một cô con gái hào phóng, Tiểu Nhã cho rằng tất cả những mâu thuẫn đều có thể giải quyết bằng tiền. Sở Thanh Tập cùng với những tay chân và người hầu của ông ta đều ở dưới lầu.
Phòng làm việc của ông ta ở lầu hai, Tiểu Nhã vào cửa, mở ra một bộ tranh thư pháp, phía sau là ổ khóa có mật mã. Cô bé khéo léo nhấn mở nó, Lâm Bạch Thanh phát hiện phía sau vách tường còn có một căn phòng khác. Đi vào, bên trong lại là một căn phòng trang trí trông giống với phòng làm việc bên ngoài.
Trong góc có một chiếc két sắt, Tiểu Nhã vặn trái vặn phải, vặn mấy lần, két sắt két một tiếng mở ra. Tầng trên chật kín, chất đầy từng xấp từng xấp đô la Mỹ, nhưng Lâm Bạch Thanh tất nhiên không muốn những thứ đó. Nhìn thấy có nhiều loại văn kiện được sắp xếp ở tầng dưới, cô lấy từng túi văn kiện ra, nhanh chóng lật ra.
Những tài sản quan trọng như thế, tài liệu chứng minh đương nhiên phải được phân loại kỹ càng. Lật đến một xấp tài liệu, nhìn thấy mấy chữ “Book proof materials” được viết trên đó, Lâm Bạch Thanh vội vàng mở ra, lấy một tấm ra.
DTV
Mặc dù chữ dày đặc lít nha lít nhít, với lại không phải là tiếng mẹ đẻ nên cô nhất thời không đọc được hết. Nhưng đọc sơ qua một chút, trong đó lặp đi lặp lại những từ như thư tịch, đơn chờ tiêu hủy, đó nhất định là cái này.