Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 476
Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:13:29
Lượt xem: 21
“Haiz, con thật sự không muốn nói chuyện này với cha đâu.” Sở Thanh Tập muốn nói lại thôi.
Sở Xuân Đình kiềm chế lửa giận, nói: “Anh trai mày không còn nữa rồi. Khánh Nghi hẹn hò, tái giá, sinh con là chuyện bình thường. Tao thực sự hy vọng con bé có thể có người yêu khác, có gì mà không thể nói chứ, cứ nói đi!”
Ông ta lại nói: “Hay là mày làm chuyện gì đáng xấu hổ, sợ bọn tao biết nên không nói?”
Vì đứa con trai nhỏ này luôn hành động thiếu chính trực, không biết giới hạn nên ông cụ nghi ngờ rằng ông ta có mưu đồ khó lường.
Sở Thanh Tập chỉ lo nói chuyện, suýt chút nữa đ.â.m vào một chiếc xe tải lớn đột ngột phanh gấp trước mặt, lớn tiếng nói: “Cha đúng là… Rõ ràng từ nhỏ cha rất yêu thương con, cũng rất tin tưởng con, sao bây giờ cha luôn nghĩ con rất tệ như vậy chứ?”
Ông ta bỗng nghẹn ngào: “Con không muốn nói cho mọi người biết là vì sợ mọi người sẽ buồn.”
Khoảng tám năm trước, cuối cùng Sở Thanh Tập đã bước vào cuộc đời của Thẩm Khánh Nghi thông qua Bob.
Nhưng vai trò của ông ta chỉ là bạn của con trai Thẩm Khánh Nghi, hai người cũng chỉ gặp nhau vài lần, không thân với nhau, cũng chưa nói chuyện sâu, còn về chuyện tình cảm của bà ấy, ông ta cũng chỉ hỏi thăm được qua những lần trò chuyện với Bob.
DTV
Thẩm Khánh Nghi là một người phụ nữ rất ưu tú, bà ấy cũng xinh đẹp, bởi vì sự xuất chúng của một dân tộc đặc biệt, phụ nữ phương Đông rất được hoan nghênh ở nước ngoài, bà ấy còn làm việc trong một công ty lớn như CIBA nên có rất nhiều đàn ông theo đuổi bà ấy.
Nhưng trong hai mươi năm này, bà ấy không tái giá, thậm chí còn không yêu đương với ai.
Bà ấy và Bob sống cùng nhau, làm việc, học tập, làm giàu cho bản thân mãi đến năm 1987.
Năm đó, bà ấy tình cờ đi ngang qua phố người Hoa, thấy trên TV đang chiếu bộ phim “Vòng hoa dưới núi cao”, bà ấy đã mua một cuốn băng video mang về nhà, sau đó bà ấy thường xuyên xem băng video của bộ phim đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-476.html.]
Thậm chí bà ấy còn tự vẽ một bức chân dung của nam chính trong bộ điện ảnh đó rồi đặt nó trong phòng ngủ của mình. Bà ấy thường nhìn chằm chằm vào bức chân dung đó rất lâu. Biết diễn tả thế nào nhỉ, hình như bà ấy mắc bệnh tương tư với một bức tranh.
Bob cho rằng mẹ của cậu ấy cũng giống như một người hâm mộ điện ảnh bình thường, đem lòng yêu nam diễn viên nước Hoa đẹp trai trong phim, cậu ấy còn đề nghị nếu bà ấy muốn thì có thể quay lại nước Hoa để du lịch cùng cậu ấy.
Chỉ cần liên lạc một chút, nói không chừng bà ấy có thể gặp được diễn viên điện ảnh đó, coi như là giúp mẹ của mình theo đuổi thần tượng, làm một chuyến đi du lịch theo đuổi thần tượng với bà ấy. Nhưng Thẩm Khánh Nghi đã từ chối lời đề nghị của con trai, nói: “Không phải anh ấy.”
Bob không hiểu ý của mẹ lắm khi bà ấy nói đó không phải là anh ấy.
Tất nhiên là những người khác cũng không hiểu, họ chỉ nghĩ rằng Thẩm Khánh Nghi là một người hâm mộ điện ảnh, người theo đuổi thần tượng.
Cho đến một lần tình cờ, Sở Thanh Tập đến LA để dự đám tang, đến nhà của Thẩm Khánh Nghi, ông ta bị sốc khi nhìn thấy bức ảnh được mô phỏng trong phòng ngủ của bà ấy.
Bởi vì ông ta nhìn thấy bản phác họa của Thẩm Khánh Nghi, người đàn ông mà bà ấy vẽ là anh trai của ông ta: Sở Thanh Đồ.
Sở Thanh Đồ là người đàn ông có “tam đình ngũ nhãn”, lông mày rậm và đôi mắt to, ông ấy có phần giống với nam chính Đường Quốc Cường trong “Vòng hoa dưới núi cao”, nhưng khuôn mặt nhỏ và thanh tú hơn.
Người mà Thẩm Khánh Nghi vẽ không phải là Đường Quốc Cường, mà là Sở Thanh Đồ.
Thấy Thẩm Khánh Nghi vẽ một bức tranh như vậy, Sở Thanh Tập sửng sốt, thậm chí ông ta còn nghi ngờ không phải Thẩm Khánh Nghi mất trí nhớ mà chỉ là giả vờ, ông ta còn cho rằng bà ấy nhớ được anh của ông ta, nhớ được những chuyện trước đây mới đúng.
Đúng lúc vào ngày hôm đó, khi Thẩm Khánh Nghi đi làm về, ông ta liền nói bóng nói gió hỏi bà ấy người trong bức tranh là ai. Thẩm Khánh Nghi rất cảnh giác với bất cứ ai nói tiếng Trung Quốc, bà ấy đã gặp Sở Thanh Tập vài lần nhưng chưa bao giờ giao tiếp với ông ta.
Nhưng khi nói về người đàn ông trong bức tranh mà bà ấy vẽ, bà ấy lại đặc cách mà nói chuyện với ông ta, nói rằng bà ấy bị mất trí nhớ do đại não chịu tổn thương, nhưng thỉnh thoảng lại mơ thấy người đàn ông trong bức tranh, mà trong giấc mơ của bà ấy, người đàn ông đó sẽ đợi bà ấy ở đâu đó, bà ấy còn hỏi Sở Thanh Tập về tình hình bên Trung Quốc một cách chi tiết.