Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 471

Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:12:52
Lượt xem: 41

Nghe xong câu này, khoan hãy nói đến Tào Chi Phương nghĩ thế nào nhưng quả thật Sở Thanh Tập rất mất mặt.

Cuối cùng ông ta cũng phát hiện ra mặc dù ông cụ ăn nói rất khó nghe nhưng không phải không có lý của nó.

Lâm Bạch Thanh là cháu gái, cô muốn mượn kim châm là để chữa bệnh cho Tiểu Nhã.

Còn nhà máy Hashimoto lại là xí nghiệp do người nước N mở, hoàn toàn đứng ở phe đối lập với họ.

Vậy Tào Chi Phương vội gì chứ?

Sở Thanh Thập và Tào Chi Phương chỉ là người yêu ở chung với nhau, không phải là vợ chồng, phụ nữ theo đuổi ông ta cũng rất nhiều nhưng trước giờ cũng chỉ có Tào Chi Phương luôn dỗ dành lấy lòng ông ta, bây giờ người đàn bà này lại nói giúp cho người ngoài như thế đương nhiên ông ta cảm thấy khó chịu rồi.

Ông ta nói: “Tào Chi Phương, chuyện bây giờ chúng ta cần bàn bạc có liên quan đến bệnh tình của Tiểu Nhã nên hãy chú ý thái độ của mình đi.”

Tào Chi Phương cũng hối hận vì sự sốt sắng nhất thời của mình nên chỉ biết mím môi: “Em chỉ hy vọng Thanh Thanh có thể lý trí hơn, đừng kích động như thế thôi mà, hành vi bây giờ của Thanh Thanh chẳng khác nào là đang lừa đảo, chiếm đoạt tài sản người khác, cô ta có thể sẽ phải ngồi tù đấy!”

“Không, người phạm pháp thật sự là họ, có biết tại sao bác bà lại đồng ý nhanh như thế không, vì bác bà đã biết chuyện nhà máy Hashimoto có vấn đề về chất lượng từ trước, vì thế mới cảm thấy sợ hãi, mới lấy tiền ra để lấp chuyện này đi!” Lâm Bạch Thanh nói.

Tào Chi Phương sợ đứa nhỏ thức giấc nên nhỏ giọng nhưng cũng rất sốt ruột: “Bác tôi đưa tiền là vì cô đang quấy rối.”

Lâm Bạch Thanh hỏi ngược lại Sở Thanh Tập: “Chú cũng cảm thấy như vậy sao?”

Sở Thanh Tập không phải kẻ ngu, đương nhiên biết là không phải rồi!

Lý do tại sao bác Tào đồng ý nhanh như thế, hơn nữa vừa mở miệng đã đồng ý đưa năm mươi ngàn đô la chỉ có một, đó là nhà máy Hashimoto đã biết trước chuyện chất lượng có vấn đề, nhưng họ không muốn thay đổi, chỉ muốn ép chuyện này xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-471.html.]

Từ thủ đoạn xử lý thuần thục như thế cho thấy bà ta đã gặp phải những chuyện thế này không chỉ một hai lần.

Cũng đồng nghĩa vấn đề chất lượng của nhà máy Hashimoto đã tồn tại từ rất lâu.

Sở Thanh Tập rất xấu hổ, bởi vì mới lúc sáng ông ta đã từng nói người nước N chính là hy vọng để trung tiếp tục phát triển, còn nói chỉ có trong nước mới có bác sĩ mượn danh tiếng để lừa gạt người khác, xí nghiệp của nước N đều làm ăn rất có lương tâm.

Lần này thì hay rồi, chuyện mình bốc phét còn chưa được một ngày đã bị vả vào mặt đôm đốp. Ông ta suy nghĩ một lúc nói: “Chúng ta không nên nhượng bộ, nên tiếp tục đòi kim châm.”

DTV

Lâm Bạch Thanh nói: “Nói lại với bác Tào, sáng sớm chín giờ ngày mai tôi phải thấy kim châm, nếu không sẽ đăng báo, khởi tố họ, khi nào thấy được kim châm mới bàn chuyện bồi thường với bà ta!”

Tào Chi Phương thấy Sở Thanh Tập định xuống lầu gọi điện thoại thì đuổi theo: “Bác em sẽ không đồng ý đâu, mình bỏ đi.”

Sở Thanh Tập dừng bước, bỗng nhiên quay đầu lại: “Tào Chi Phương, cô im miệng đi, nếu không thì cút ra khỏi nhà tôi ngay!”

Lần đầu tiên ông ta phát hiện xí nghiệp nước N không chỉ biết làm giả mà còn biết lấy tiền bịt miệng, mà bộ kim châm lại liên quan đến sức khỏe của con gái ông ta, con gái ông ta còn uống rất nhiều thuốc của bệnh viện Hán Đường nữa, bảo cứ bỏ qua như thế thì làm sao ông ta chịu được?

Lấy được bộ kim châm mới bàn chuyện bồi thường, cháu gái của ông ta đã kiên quyết như vậy thì ông ta cũng bắt buộc phải theo đến cùng.

Đã nửa đêm, Sở Thanh Tập xuống lầu đàm phán với bác Tào.

Đợi khi Lâm Bạch Thanh về đến phòng thì Tiểu Nhã đã ngủ mất, cô cũng quá mệt mỏi, nằm xuống rồi ngủ thiếp đi. Tối hôm đó Sở Thanh Tập không đến quấy rầy thêm lần nào nữa.

Nhưng Lâm Bạch Thanh đoán có lẽ bác Tào không dám làm lớn chuyện này, chắc chắn sẽ đồng ý cho mượn kim châm thôi.

Ngồi máy bay gần hai mươi bốn tiếng không chợp mắt, sau khi đến nước M thì bận rộn cả ngày trời, giấc ngủ này Lâm Bạch Thanh ngủ rất sâu, nhưng cô lại ngủ không được lâu, sáu giờ sáng hôm sau cô đã thức giấc.

Visa của cô chỉ có một tuần, đi đi về về phải mất bốn ngày, vì thế cô chỉ có ba ngày ở lại nước M, bắt buộc phải đến LA sớm, nếu không cho dù cô có lòng thì có lẽ cũng không có thời gian chữa bệnh cho Thẩm Khánh Nghi.

Loading...