Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 464

Cập nhật lúc: 2024-12-05 12:12:40
Lượt xem: 28

Chú Hai của cô đúng là một nhân tài, trung y kiêm xem bói, vậy mà ông ta cũng nghĩ ra được.

Cô cũng lười nói nhảm với người chú Hai trong đầu chỉ có tiền này nên kéo Tiểu Nhã rời đi trước. Mặt cỏ bằng phẳng mềm mại, thời tiết tháng mười hai hơi se lạnh, gió biển mằn mặn từ xa thổi đến. Trang viên xinh đẹp, bên cạnh có một cô bé xinh xắn làm bạn, cảm giác này rất tốt. Đương nhiên, đúng là bây giờ nước M rất phát triển, giàu có, nhanh chóng tiện lợi và thịnh vượng.

Ở biệt thự trong khu Đông Loan, nuôi người hầu, chạy siêu xe như Sở Thanh Tập cũng là một loại hưởng thụ.

Lúc trước Cố Bồi về nước là vì muốn làm theo mong muốn của cha mình, nếu không thì anh cũng ở lại nơi này.

Nhưng kiếp trước, sau khi về nước, anh đi từng bước lên chức viện trưởng của bệnh viện quân y, chăm chỉ làm việc cả nửa đời người.

Kiếp này thì khỏi phải nói, một người lớn lên ở nước M lại ở tứ hợp viện cùng cô, học ăn ớt cay, học làm món cơm chiên trứng, thậm chí tài liệu mà cô nhờ anh viết cũng không phải việc của anh, hơn nữa anh còn phải gửi fax và đệ đơn xin lên cấp trên, việc này rất phiền phức nhưng anh lại đồng ý không chút do dự.

Có lẽ trong mắt những người anh trai đang định cư ở nước M, việc anh làm rất khó tin. Như Sở Thanh Tập vẫn cho rằng chắc chắn Lâm Bạch Thanh cũng sẽ muốn ở lại nước M để làm giàu. Ở thời buổi này, những người không muốn phát tài ở nước M đều sẽ bị coi là người kỳ lạ trong mắt những người đồng hương ở nước M. Nhưng lý tưởng của người với người không giống nhau, giá trị quan cũng vậy. Nói chung vẫn có rất nhiều người sẵn sàng ở lại đất nước để cố gắng làm việc và phấn đấu.

Thế nên qua hai mươi năm nữa, đất nước sẽ thịnh vượng và phát triển không kém gì nước M.

Về chuyện nhà Cố Bồi, Lâm Bạch Thanh không hỏi Sở Thanh Tập nữa, đợi sau trở về lại dành thời gian ngồi xuống nói chuyện rõ ràng với anh để tìm hiểu một chút. Đương nhiên, nếu anh không muốn nói cũng không sao.

Tuy còn chưa biết rõ ràng, nhưng từ giọng điệu của Sở Thanh Tập, cô vẫn có cảm giác rằng các anh trai của Cố Bồi rất không hài lòng về chuyện anh về nước, nhưng sự không hài lòng đó không có ảnh hưởng gì tới cuộc sống của Lâm Bạch Thanh cả.

Nhưng Thẩm Khánh Nghi không giống vậy, đó là mẹ của cô, mẹ ruột của cô đang làm việc ở CIBA. Chuyện này khó tin quá.

CIBA: công ty đầu tiên trên thế giới hợp tác với ngành y tế của đất nước họ lại là công ty mà Thẩm Khánh Nghi đang làm việc. Trùng hợp quá, trùng hợp đến mức Lâm Bạch Thanh không dám tin đó lại là sự thật.

Nhưng nếu nói tất cả đều là sự trùng hợp thì cũng không đúng. Lâm Bạch Thanh cảm thấy đây còn là điểm chung của dòng máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-464.html.]

Thẩm Khánh Nghi lựa chọn làm việc ở CIBA cũng giống như Liễu Liên Chi làm việc ở bệnh viện quân y vậy, vì đây là điểm chung trong tính cách và sở thích của các bà ấy nên các bà ấy mới không hẹn mà cùng lựa chọn làm việc ở các công ty nghiêm ngặt và chuyên nghiệp giống nhau.

Muốn xông lên gọi mẹ là điều không thể, nhưng Lâm Bạch Thanh phải đến gặp mẹ mình một chuyến.

Trong não mẹ cô có vết thương cũ, sẽ có vấn đề gì, cô có thể chữa khỏi hay không?

Lâm Bạch Thanh cầm bản đồ một phần của nước M, nhìn một chút, quãng đường từ SF đến LA là hơn sáu trăm cây số. Sở Thanh Tập có xe, nếu lái xe thì chỉ mất sáu bảy tiếng đồng hồ. Đương nhiên là hôm nay không kịp nữa, nhưng ngày mai đi cũng được.

Nhưng cô còn phải mượn kim châm để chữa bệnh cho Tiểu Nhã, đây là chuyện mà cô phải làm.

Để tới nước M không dễ dàng, Lâm Bạch Thanh phải sắp xếp thời gian, giải quyết hết việc mình cần làm. Cô lắc tay Tiểu Nhã, hỏi: “Tiểu Nhã, em có muốn ra ngoài du lịch cùng chị không?”

Tiểu Nhã không hỏi đi đâu mà đã gật đầu ngay: “Dạ có.” Nhưng sau đó lại nói: “Nhưng đừng đi với ông nội, vì ông ấy là phù thủy, là quỷ hút máu, còn là cương thi nữa!”

DTV

Lâm Bạch Thanh nghe thấy tiếng chuông điện thoại trong phòng, cô ở bên ngoài cửa kính, ngẩng đầu lên là thấy máy fax trong phòng khách đang in giấy, chắc là có người gửi fax tới. Cô không vào nhà vội mà hỏi Tiểu Nhã: “Ai nói với em ông nội là cương thi?”

Tiểu Nhã mím môi, không trả lời.

Lâm Bạch Thanh nhéo cái mũi của cô bé, túm lại mái tóc đang rối của cô bé rồi nói: “Chị là Hoa Mộc Lan, cũng sẽ dạy Tiểu Nhã võ thuật giống như Hoa Mộc Lan, nhưng chị thích những cô bé thành thật.”

Chân thành và yêu thương chính là tuyệt chiêu.

Cô gái nhỏ ngẩng đầu nhìn qua cửa sổ, đúng lúc này Tào Chi Phương, nói ra một chữ: “Mum!” Cô bé gọi Tào Chi Phương là mum, mà lúc này, Tào Chi Phương đang xem tờ fax.

Thế nên Tào Chi Phương đã nói với cô bé ông nội mình là quỷ hút máu, cương thi.

Loading...