Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-12-04 20:39:26
Lượt xem: 0
Lâm Bạch Thanh quay đầu lại nhìn ông cụ: “Thẩm Khánh Nghi là mẹ tôi, nếu ông ta đã có tin của bà ấy thì sao chưa từng nhắc đến hay nói đến?”
Nhìn chằm chằm ông cụ một lát, cô lại nói: “Là vì ông và bà ngoại tôi không hợp nhau, làm vậy để giày vò bà ấy?”
Liễu Liên Chi vốn đã hận ông ta muốn chết, rõ ràng ông ta biết có tin của Thẩm Khánh Nghi lại cố tình ém đi không nói.
Nếu để Liễu Liên Chi biết chuyện này, chắc sẽ moi sống trái tim ông ta ra.
Tuy ông cụ là xã hội đen nhưng ông ta cũng coi như là người biết lý lẽ nên Lâm Bạch Thanh luôn không muốn dựa vào ông ta, nhưng cách chung sống vốn là nếu ông kính tôi một thước thì tôi kính ông một trượng, hễ ông ta đến thì cô đều sẽ bắt mạch giúp ông ta.
Nhưng nếu ông ta biết tin mà không nói, hành vi đó không phải là xấu xa mà là bỉ ổi.
Trong một khoảnh khắc Lâm Bạch Thanh còn nghĩ có khi nào lúc ấy nhân lúc Thẩm Khánh Nghi bị thương, Sở Thanh Tập cưỡng chế đưa bà ấy đến nước M giam cầm hoặc là hành hạ ngược đãi rồi không.
Cũng không phải không thể xảy ra.
Giao dịch văn vật giữa Liễu Liên Chi và Sở Xuân Đình xảy ra vào năm 68, vừa có chuyện là Sở Xuân Đình đã ôm thùng xăng bỏ chạy, Thẩm Khánh Nghi và Sở Thanh Đồ đến biên giới chịu án phạt ba năm, năm 71 sau khi mãn tù bà ấy đã lén đến thành phố cảng, khi ấy chắc Sở Thanh Tập vẫn chưa đến nước M, cũng ở thành phố cảng.
Năm đó Thẩm Khánh Nghi là người nổi tiếng ở Đông Hải, còn lén lút yêu đương với Sở Thanh Đồ nên chắc chắn hai người biết nhau. Hơn nữa, nếu Thẩm Khánh Nghi ở chỗ Sở Thanh Tập, có phải là nguyên nhân Sở Xuân Đình cạch mặt với con trai không? Trong khoảnh khắc này, Lâm Bạch Thanh bổ não một đống máu chó.
Dĩ nhiên Sở Xuân Đình biết cháu gái nghĩ gì, trước hết ông ta nói: “Lúc ông ở nước M chưa từng gặp Thẩm Khánh Nghi, cũng chưa từng nghe thằng nghiệp chướng kia nhắc đến con bé, nó cũng mới nhắc với ông dạo gần đây thôi.”
Lại nói: “Họa không liên lụy đến con cái, chuyện giữa ông và Liễu Liên Chi không liên quan đến Thẩm Khánh Nghi, đó là đứa trẻ ngoan, nếu lúc ở nước M gặp được con bé, ông sẽ liên lạc với Liễu Liên Chi, nhưng ông chưa từng gặp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-395.html.]
Nếu ông ta đã nói vậy rồi thì chắc đó là thật.
Nếu không thì Lâm Bạch Thanh có thể ngồi máy bay đến nước M một chuyến đưa gia pháp cho chú ruột.
Nhưng cô vẫn thấy vô lý nên lại nói: “Vậy tại sao hai người lại gây gổ trở mặt, có phải liên quan đến Thẩm Khánh Nghi không?” Cha con gây lộn thành thù chắc chắn là vì chuyện đặc biệt. Lâm Bạch Thanh phải biết chuyện này có liên quan đến Thẩm Khánh Nghi hay không. Sở Xuân Đình nhấc một cái thùng da lên mở ra, bên trong có chiếc hộp bằng bạc Tây Tạng khoảng hai thước vuông.
Đưa hộp cho Lâm Bạch Thanh, ông ta nói: “Thanh Thanh, tuy ông nội cháu không tốt tính cũng không phải thứ tốt lành gì, nhưng làm việc sòng phẳng chuyện trai gái, không bắt nạt phái nữ, chú Hai cháu cũng thế, tuy nó không ra gì nhưng sẽ không bắt nạt phái nữ, mâu thuẫn giữa bọn ông cũng không liên quan đến Thẩm Khánh Nghi, chỉ là nói ra dài dòng.”
Thấy cháu gái nhận lấy hộp định mở ra, ông ta giúp cô một cái rồi lại nói: “Hôm nay là ngày giỗ của cha cháu, tối nay về nhà thắp nén nhang, ông đã mời một đầu bếp nấu ăn rất ngon, chúng ta vừa ăn vừa nói nhé.”
Bộ ngân châm ông ta cho chính là bộ đã từng của Linh Đan Đường cũ.
DTV
Nó cũng là dụng cụ y tế độc nhất vô nhị rất khó tìm thấy thứ thay thế trên đời này như kim châm và Mã Hàm Thiết châm. Lần đầu Lâm Bạch Thanh thấy kim này.
Cô cho rằng nó giống với kim châm và Mã Hàm Thiết châm, cũng là Hoàng Đế Cửu châm kiểu cũ. Không ngờ vừa mở ra nhìn lại phát hiện nó là một bộ cửu châm mới.
Cái gọi là cửu châm mới sẽ được tiến hành mài nhỏ trên nền tảng của cửu châm kiểu cũ, nhất là hào châm chuyên châm ngoài da, cùng với trường châm chuyên châm nội tạng cũng được tiến hành cải thiện.
Trừ cái này ra thì còn có kim hoa mai có thể châm vào kinh lạc mà không gây thương tích cho da, cùng với hỏa châm đi kèm với châm cứu lửa, ngoài ra trong những cây trường châm của bộ này có một cây dài 15 xen ti mét.
Đây là những gì Lâm Bạch Thanh biết ở thời điểm hiện tại, kỷ lục dài nhất trong ngân châm.
Ngày xưa Cố Minh luôn nói ngân châm của Linh Đan Đường tuy không quý báu như kim châm nhưng có thể bao hàm tổng quan toàn bộ bệnh lý trung y về phương diện trị liệu, lúc ấy Lâm Bạch Thanh còn nghĩ một bộ kim châm sao có thể bao hàm cả trung y được.
Giờ thấy được rồi thì cô đã hiểu, bộ kim này có thể châm cứu từ da đến nội tạng, không có kinh lạc nào trên cơ thể người mà nó không đến được. Chuyện liên quan đến Sở Thanh Tập đương nhiên Lâm Bạch Thanh phải nói kỹ với ông cụ, nhưng không lúc này vì giờ cô phải đi làm.