Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 335
Cập nhật lúc: 2024-12-04 14:20:44
Lượt xem: 3
Nhưng vào lúc này, bên ngoài có người gõ cửa.
Bởi vì châm cứu toàn thân phải cởi hết quần áo nên Lâm Bạch Thanh bảo Liễu Liên Chi cởi quần áo ra trước rồi đi ra ngoài.
Người tới là thư ký Tiểu Lý của Thẩm Khánh Hà.
Cô ấy nhỏ giọng hỏi: “Bác sĩ Lâm, giáo sư Liễu có khỏe không?”
DTV
Lâm Bạch Thanh nói: “Tình hình cũng không tệ lắm.” Còn hỏi: “Bí thư Thẩm thì sao, bây giờ xảy ra chuyện gì?”
Tiểu Lý nói: “Rắc rối lớn, theo điều tra của cảnh sát, Mã Bảo Trung đã cung cấp thuốc cho bốn, năm lãnh đạo Viện Di tích Văn hóa. Xác định được ông ta đã hại c.h.ế.t ba người, ông ta bị ngã gãy chân, hiện nay đang ở trong bệnh viện cấp cứu. Bí thư Thẩm của chúng tôi đã bị cảnh sát đưa đi tạm giam.”
Lâm Bạch Thanh nói: “Loại chuyện này đừng nói cho giáo sư Liễu, cứ giấu đi đã.”
Tiểu Lý lo lắng đến giậm chân: “Trước khi đi bí thư Thẩm bảo tôi không được cho giáo sư Liễu biết. Nếu không trái tim bà ấy sẽ không chịu nổi nhưng đài truyền hình, radio sẽ đăng tin. Bây giờ tôi không nói, cũng không thể để cho ấy biết được chuyện từ trên tin tức được.”
Sau khi Thẩm Khánh Nghi mất, Thẩm Khánh Hà là người thân duy nhất của Liễu Liên Chi.
Tuy rằng bà cũng bị Mã Bảo Trung hạ độc nhưng bà là bí thư của nhà máy sản xuất thuốc mà khả năng cao là thuốc của Mã Bảo Trung lấy từ trong nhà máy sản xuất thuốc, bà cũng không thoát khỏi liên quan. Vì việc không quản lý được dược phẩm rất có khả năng phải chịu phạt.
Nếu là cái khác thì có thể giấu được.
Nhưng trên TV, radio, báo chí, cửa hàng phát hàng ngày thì liệu giấu được bao lâu?
Nếu bằng cách nào đó Liễu Liên Chi biết được cả hai người con gái đều bị Mã Bảo Trung hãm hại có phải sẽ phát bệnh tim ngay tại chỗ không?
Lâm Bạch Thanh quay lại đóng cửa, Liễu Liên Chi đã cởi quần áo xong đang nằm dài trên giường, đắp chăn lên, để lộ những chỗ bà ấy cho là huyệt vị.
“Tôi đã làm bác sĩ mấy chục năm, giáo sư Liễu, bà là người duy nhất tôi thấy có trách nhiệm với sức khỏe của mình, cũng là người phối hợp với bác sĩ trị liệu nhất.” Lâm Bạch Thanh nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-335.html.]
Liễu Liên Chi cười nói: “Cô có từng thấy ai thấy ai thích sống như tôi, tham sống sợ c.h.ế.t không?”
Lâm Bạch Thanh nói: “Sao bà lại nghĩ như vậy?”
Thật ra lần trước cô đến nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải cũng từng nghe thấy hai người trong phòng rửa tay nói rằng Liễu Liên Chi sống thọ là nhờ con gái. Chắc chắn Liễu Liên Chi đã từng nghe thấy điều này, trong lòng rất đau khổ, vừa đau lòng lại cảm thấy hổ thẹn. Có lẽ trong lòng bà ấy cũng nghĩ như vậy.
Liễu Liên Chi lại thở dài, nói: “Thật ra tôi cũng không phải người sợ chết, nhiều năm trước con gái tôi tức giận bỏ nhà ra đi, không quay về nữa. Trước khi con bé quay về, tôi không dám, cũng không thể c.h.ế.t được…” Nghẹn ngào một chút rồi nói: “Đến đây đi bác sĩ, thể hiện trình độ của cô chữa khỏi cho tôi đi.”
Lâm Bạch Thanh gật đầu, đầu tiên bắt đầu châm kim ở nội quan, tâm du và gian sử, sau đó rút kim châm ra, khử trùng. Cô đưa một tay chạm vào động mạch chủ ở cổ Liễu Liên Chi, một tay bắt mạch ở cổ tay bà ấy, dịu dàng nói: “Vấn đề ở tim của bà vô cùng nghiêm trọng nhưng tâm trạng và bệnh tật là hai chuyện khác nhau, tôi thấy bà là một người mạnh mẽ. Bây giờ tôi muốn nói cho bà một tin tức, có thể trái tim bà sẽ không chịu được, tôi biết bà rất muốn nghe nhưng bà phải chắc chắn bản thân có thể chịu được.”
Thật ra cô muốn nói từ chuyện Mã Bảo Trung bị tố cáo trước, sau đó là quan hệ của Sở Thanh Đồ và Thẩm Khánh Nghi và chuyện Thẩm Khánh Nghi rời đi, nói hết từ đầu đến cuối cho bà một lần.
Chuyện về cô đương nhiên phải nói. nhưng cô định để sau cùng.
Như vậy sẽ khiến Liễu Liên Chi tức giận trước rồi mới để bà ấy vui vẻ, trái tim bà ấy mới có thể chịu được.
Nhưng lúc này bỗng nhiên Liễu Liên Chi lên tiếng hỏi: “Là cháu đúng không?”
Lâm Bạch Thanh ngạc nhiên: “Tôi là gì cơ?”
Liễu Liên Chi không ngừng rơi nước mắt, nói: “Chính là cháu đúng không?”
Thật ra Liễu Liên Chi không biết Lâm Bạch Thanh, bà ấy thậm chí còn không biết đứa cháu con gái mình sinh ra tên là gì. Lâm Bạch Thanh sinh ra không giống Thẩm Khánh Nghi, cô giống với bà nội của mình là Khương Vân Uyển hơn.
Thậm chí Liễu Liên Chi còn không biết Thẩm Khánh Nghi và Sở Thanh Đồ yêu nhau hay chuyện Cố Minh nhận nuôi Lâm Bạch Thanh, tất cả chuyện này bà ấy đều không biết.
Bà ấy dọn dẹp nhà vệ sinh mười năm, tìm con gái hai mươi năm, ba mươi năm qua bà ấy không để ý đến chuyện bên ngoài.
Phỏng đoán của bà ấy không hề dựa trên bất kỳ chứng cứ nào, thật ngây thơ và hoang đường.
Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Bạch Thanh bà ấy đã nghĩ đây chính là cháu ngoại của mình.