Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 319
Cập nhật lúc: 2024-12-04 14:19:16
Lượt xem: 0
Nếu nói về chuyện của Thẩm Khánh Nghi, Mã Bảo Trung đã có gì sai lầm thì chính là ông ta cũng xem nhẹ sự tàn khốc của việc nhập cư trái phép lúc ấy, ông ta khiến Thẩm Khánh Nghi hiểu sai, khiến bà ấy cũng cảm thấy đó là chuyện rất dễ dàng.
Lúc ấy cũng không tổ chức gì, mọi người đều là tự phát, có thuyền là lên thuyền, không thuyền thì tự nghĩ cách, chỉ cần một nhóm người, chỉ cần người đủ nhiều, truyền can đảm cho nhau, mọi người tay nắm tay kết thành nhóm rồi cùng nhau đi.
Ngày đó khi Thẩm Khánh Nghi xuống xe đã là buổi tối, Mã Bảo Trung nghe được một tin là có một cái thuyền đã gom đủ người, vừa lúc thời tiết cũng thích hợp, đêm nay có thể đi nên ông ta dẫn đường giúp Thẩm Khánh Nghi, đưa bà ấy đi tìm thuyền.
Thẩm Khánh Nghi là người cẩn thận, sợ chẳng may xảy ra chuyện gì, mình có c.h.ế.t thì cũng không sao nhưng không muốn đứa bé mới có mấy tháng xảy ra chuyện nên đã bảo Mã Bảo Trung ôm đứa bé trốn tránh trước, bà ấy lên thuyền trước để nhìn xem tình huống, đánh giá độ an toàn của nhập cư trái phép xem sao.
Nếu thuyền không an toàn, bà ấy sẽ không đi rồi về nhà, nếu thuyền an toàn, bà ấy sẽ mang theo đứa bé rời đi.
Cũng thương lượng với Mã Bảo Trung, chẳng may bà ấy xảy ra chuyện, ông ta sẽ bế đứa bé về nhà, giao cho mẹ bà ấy.
Buổi tối ngày hôm đó trời mưa to, gió trên biển rất lớn, bởi vì với thời tiết này thì đội phòng ngự phối hợp với đội biên phòng cùng dân binh sẽ không đi tuần, cho nên mọi người đều nghĩ là một cơ hội tốt để nhập cư trái phép.
Nhưng ai biết Thẩm Khánh Nghi vừa lên thuyền, người trên bờ đã nhận được tin tức nói đội phòng ngự phối hợp cùng đội biên phòng, dân binh tập thể xuất phát tới bắt người.
Mà dưới tình huống này, không phải mọi người không chạy mà là phải nắm chặt thời gian để chạy.
Cho nên khi Thẩm Khánh Nghi chưa kịp phản ứng lại thì thuyền đã chạy.
Trên biển gió vừa lớn, sóng lại to, nghe nói thuyền ra biển đều bị lật, hầu như tất cả mọi người đã chết.
Thẩm Khánh Nghi đã qua được hay là rơi vào trong biển c.h.ế.t chìm, Mã Bảo Trung cũng không biết.
Nhưng ở trên bờ ông ta cũng rất phiền toái.
Phần tử lẩn trốn với quy mô lớn, đội biên phòng muốn điều tra, tra xét toàn bộ ven bờ.
Một khi bắt được phần tử khả nghi không có thư giới thiệu ở bên ngoài sẽ bị lao động cải tạo ngay tại chỗ.
Nhưng thật ra Mã Bảo Trung có giấy chứng minh do đơn vị cấp, có thể chứng minh mình tới đào hàm tu thảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-319.html.]
Nhưng còn đứa bé thì làm sao bây giờ?
Ai sẽ tin ông ta là một người đàn ông trưởng thành, nửa đêm lại ôm một đứa bé ba tháng tuổi tới đào hàm tu thảo?
Nhìn thấy đội biên phòng đã lục soát tới, ông ta suy nghĩ một biện pháp, lấy lá cây che đứa bé lại, định chờ đội biên phòng đặt câu hỏi xong, ông ta lại đi bới đứa bé từ phía dưới lá cây ra rồi bế về nhà.
Nhưng chờ sau khi ông ta trả lời câu hỏi của đội biên phòng đặt ra xong, khi bới đứa bé phía dưới lá cây ra thì đã không thấy đứa bé đâu.
Cũng không biết là bị chó hoang quạp hay là bị người nhặt đi rồi?
Một em bé mới có mấy tháng nằm trong chiếc chăn có chữ phúc, thậm chí Mã Bảo Trung còn chưa từng thấy mặt nó thì đã biến mất!
Về đến nhà, Mã Bảo Trung không dám nói chuyện này với bất kỳ ai.
Đương nhiên, bởi vì hai người liên lạc riêng, Liễu Liên Chi cũng không biết chuyện này, cho nên cũng không ai gắn kết ông ta vào với chuyện Thẩm Khánh Nghi mất tích, bà ấy còn cho rằng con gái của mình đã cố ý trốn đi, mấy năm nay vẫn luôn cố chấp tìm kiếm con gái.
Ngay từ đầu Mã Bảo Trung rất sợ hãi, sợ Sở Thanh Đồ trở về từ biên cương sẽ vạch trần ông ta, tìm ông ta gây rắc rối.
Nhưng sau đó không lâu thì nghe được tin tức, nói Sở Thanh Đồ cũng qua đời.
Từ đây, chuyện của Thẩm Khánh Nghi hoàn toàn bị mai một.
DTV
Chờ Mã Bảo Trung nói xong, cả hiện trường đều yên lặng.
Đôi lông mày đỏ của Sở Xuân Đình dựng lên, ánh mắt sắc nhọn, nhìn Mã Bảo Trung lại nhìn Mã Giai con của ông ta.
Thấy ông ta bị bắt thì không sao cả, nhưng Mã Giai là con một của Mã Bảo Trung, là đứa con trai duy nhất.
Ánh mắt Sở Xuân Đình đã khiến Mã Bảo Trung sợ hãi.
Lấy hết can đảm, ông ta nói: “Tôi nghĩ chắc chắn Khánh Nghi còn sống.” Lại nói: “Bà ấy bơi rất tốt, khi ở biên cương lại sống bên cạnh đập chứa nước, mỗi ngày đều luyện tập bơi lội, cho dù c.h.ế.t đuối chắc chắn không c.h.ế.t chìm.”