Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 310

Cập nhật lúc: 2024-12-04 14:19:02
Lượt xem: 1

“Đúng rồi, lúc nãy tôi nghe cô nói về bác sĩ, người cô nói là chính cô nhỉ?” Thẩm Khánh Hà lại nói.

Lâm Bạch Thanh nói: “Tuy vẫn chưa khám trực tiếp nhưng từ hơi thở có thể nghe ra được, bệnh tim của bà ấy đã đến mức độ không phẫu thuật là không được rồi, nếu có thể, cháu muốn giúp bà ấy chữa trị.”

Cô lại hỏi: “Chắc bác biết địa chỉ của bà ấy nhỉ, cháu có thể đến nhà.”

“Không không, bà ấy sắp về rồi.” Thẩm Khánh Hà kích động nói: “Tuy tôi cũng thấy kỳ diệu, nhưng lúc bà ấy hỏi tên cô, không hỏi cô chẩn bệnh ngày nào thì đã chứng tỏ bà ấy tin tưởng cô rồi, muốn tìm cô khám bệnh.”

“Cháu có thể đến thành phố cảng, bà ấy lớn tuổi thế rồi, đừng để bà ấy mệt nhọc.” Lâm Bạch Thanh nói.

Thẩm Khánh Hà xua tay nói: “Cô nghĩ khác bà ấy, bà ấy có trật tự của mình, sẽ tự sắp xếp hành trình của mình, nếu chúng ta đột nhiên làm loạn, dù cô đến tận nhà khám, bà ấy cũng sẽ không vui đâu.”

Nói chuyện với bà ấy một hồi, Lâm Bạch Thanh cũng nghe ra bà ấy có tính cách bên ngoài dịu dàng bên trong rắn rỏi.

Người như vậy, nếu chịu phối hợp bước đi của bà ấy, bà ấy sẽ rất vui.

Nhưng nếu có ý đồ khác, xoay vòng bà ấy, bà ấy sẽ giận dữ.

Có lẽ cũng chính vì vậy nên bà ấy mới không ưa Mã Bảo Trung.

Nếu Liễu Liên Chi quay về chữa bệnh, Lâm Bạch Thanh cũng chỉ đành chờ đợi.

Cô nói: “Hôm nào bà ấy đến, bác có thể gọi cho cháu bất kỳ lúc nào, nếu không kết nối được thì cử người đến nhà tìm cháu, 24 giờ đều được.”

Thẩm Khánh Hà tỏ ý Lâm Bạch Thanh chờ lát, mới vào ca làm, bà phải sắp xếp công việc.

Nhìn ra được, đúng là bà rất thương mẹ nuôi, sắp xếp công việc xong thì gọi thư ký vào, sắp đặt các thứ, từ giặt thay chăn ga gối nệm của bà cụ đến quét dọn toàn bộ phòng ốc nhà cửa, cùng với thức ăn chín, rau cải nên chuẩn bị trong tủ lạnh, cả sữa bò bà cụ thích uống phải đi đâu đặt mua, bánh ngọt thì nên mua ở đâu, mua lúc nào, mỗi một món nên để chỗ nào trong tủ lạnh, Thẩm Khánh Hà đều sắp xếp kỹ lưỡng một lần.

Hơn nữa không phải chỉ dặn dò ngoài miệng, mà còn viết ra danh sách các kiểu, bảo thư ký làm theo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-310.html.]

Lâm Bạch Thanh cũng rất bận, dù gì thì Linh Đan Đường sắp khai trương rồi, cô phải về lo liệu.

Hôm nay đến, cô còn muốn nói với Thẩm Khánh Hà chuyện liên quan đến chính bà.

DTV

Nhưng hễ Thẩm Khánh Hà bận thì không quan tâm đến Lâm Bạch Thanh nữa.

Giao phó hết mọi chuyện, bà còn muốn gọi điện thoại cho chồng Mã Bảo Trung, nói chuyện vui mẹ nuôi sắp về, mà bên kia điện thoại, Mã Bảo Trung cũng vui vẻ y hệt, cả Lâm Bạch Thanh cũng có thể nghe thấy tiếng cười.

Cuối cùng, hai người nói chuyện xong, Thẩm Khánh Hà lại nói: “Đúng rồi chồng ơi, e là lại phải phiền anh một chuyến, chạy đến chợ rau, mua ít hàm tu thảo, tuy mẹ chúng ta vốn không ăn cơm anh nấu nhưng lỡ như chuyến này về chịu ăn thì sao, mùa hè nóng, ninh một nồi canh long cốt hàm tu thảo, giảm nhiệt còn lợi gan, bà ấy thích ăn cái đó.”

Không biết Mã Bảo Trung đã nói gì mà Thẩm Khánh Hà lại nói: “Anh ăn từ nhỏ đến lớn, quen với nó, người trẻ bây giờ đa phần chỉ biết hàm tu thảo, chứ cũng không biết hàm tu thảo thật sự, anh đi mua đi.”

Có lẽ Mã Bảo Trung đồng ý rồi.

Cúp điện thoại, Thẩm Khánh Hà mặt mày hớn hở, thở phào nói: “Để cô chờ lâu rồi, châm cứu thôi.”

Lâm Bạch Thanh không móc kim châm ra mà nói: “Đúng rồi bí thư Thẩm, cháu nghe nói chồng bác lúc nhỏ từng mắc bệnh viêm gan vàng da, năm ấy không có thuốc đặc chế của bệnh này, làm sao mà ông ấy khỏi vậy?”

Vì bệnh gan có tính truyền nhiễm, mà trước mắt, bệnh viêm gan B phổ biến trong nước, mọi người lại giấu kín như bưng với bệnh truyền nhiễm, nếu người bình hỏi đương nhiên Thẩm Khánh Hà sẽ phủ nhận.

Nhưng Lâm Bạch Thanh là thầy thuốc, cô hỏi thì khác.

“Phải, là viêm gan vàng da mãn tính, chắc anh ấy tự đọc phương thuốc dân gian trong sách, dùng hàm tu thảo chữa khỏi, đã hết từ lâu rồi, tôi và con trai tôi đều khỏe mạnh, chúng tôi không mắc viêm gan.” Thẩm Khánh Hà nói.

Lâm Bạch Thanh gật đầu, nói: “Cháu còn có chút việc, ngày mai chúng ta chữa bệnh của bác nhé.”

“Ngày mai cuối tuần, tôi nghỉ không đi làm.” Thẩm Khánh Hà nói.

Lâm Bạch Thanh ý tứ sâu xa: “Cháu đến nhà chữa cho bác.”

“Được thôi. Nói chuyện riêng với cô nhé, chồng tôi ngồi băng ghế cứng hai mươi năm ở cơ quan Thanh Thủy, vừa thăng chức, ngày mai là tiệc mừng thăng chức của anh ấy, cô đến, đúng dịp chúng ta ăn chung bữa cơm.” Thẩm Khánh Hà cười nói.

Loading...