Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 295
Cập nhật lúc: 2024-12-03 20:46:03
Lượt xem: 2
Vừa đến phòng làm việc, Lâm Bạch Thanh lập tức nhớ ra chuyện chính, vì chuyện này nên cô mới đến đây.
Cô nghi ngờ Mã Bảo Trung đã hạ độc nhưng cô phải có bằng chứng.
Cốc uống nước của Thẩm Khánh Hà cùng với canh mà bà ấy uống, cả thuốc giảm đau, mỗi thứ một ít, đây là tất cả các cách có thể hạ độc. Lâm Bạch Thanh lấy tất cả các mẫu đưa cho Cố Bồi, chờ kết quả xét nghiệm là được.
Đúng là Thẩm Khánh Hà có vấn đề về sức khỏe, người đầu tiên phát hiện ra chính là Cố Bồi.
Không có gì ngạc nhiên khi người chồng cho vợ uống thuốc hoặc vợ cho chồng uống thuốc.
Nhưng thuốc đi vào cơ thể người sẽ bị phân giải, trao đổi chất, trừ phi là có độc tính phi thường như thuốc ký ninh, aconitin, thuốc an thần, v..v..
Nếu là hormone thì sẽ rất khó tìm ra loại thuốc chính xác vì có sự can thiệp của chính cơ thể con người, mỗi mẫu thực phẩm khác nhau, thuốc không được hấp thụ, chuyển đổi sẽ dễ dàng bị tích tụ.
Đưa mẫu cho chồng, Lâm Bạch Thanh hỏi: “Khoảng bao lâu thì sẽ có kết quả?”
“Anh sẽ tăng ca để làm.” Cố Bồi nhận cái bát từ Lâm Bạch Thanh, nhìn thấy thuốc bên trong bát: “Đêm nay sẽ không về nhà.”
Bất ngờ không kịp đề phòng, cô khom lưng, đôi môi mềm mại nhẹ nhàng chạm vào gò má anh.
Ánh mắt Cố Bồi cũng di chuyển từ cái bát lên n.g.ự.c vợ, hôm nay cô chỉ mặc một cái áo yếm nhưng kín đáo, ở góc độ này chỉ có thể nhìn thấy một chút đường nét của con thỏ nhỏ.
Nhưng cho dù người con gái mặc áo yếm có kín đáo đến mức nào cũng sẽ khơi gợi dã thú trong xương cốt người đàn ông, cũng giống như đám tân binh trẻ tuổi, bồng bột kích động trước cửa nhà thí nghiệm kia.
Cố Bồi cũng vậy.
Hơn nữa anh nghĩ cô đang muốn bắt nạt mình, không chỉ một lần, quả nhiên bất ngờ không kịp đề phòng, cô lại khom lưng hôn lên môi anh một cái, con thỏ nhỏ ở trước n.g.ự.c cô như ẩn như hiện ngay dưới tầm mắt.
“Chính miệng anh nói em có thể thoải mái hẹn hò cùng những người con trai khác, em sẽ nhớ điều này.” Nói xong cô quay người định đi, theo bản năng Cố Bồi đưa tay ra kéo cô lại.
Phải biết rằng mới đêm hôm kia anh nói với vẻ tự tin, anh sẽ không mất kiểm soát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-295.html.]
Lâm Bạch Thanh cho rằng hôm nay Cố Bồi sẽ nuốt lời.
Nhưng anh kéo cô lại và nhẹ nhàng nói: “Có thể đi, nhưng trước khi đi phải nói cho anh biết trước.”
Chỉ có vậy thôi sao?
Cánh tay Lâm Bạch Thanh bị anh nắm lấy, nắm chặt thấy hơi đau, cô khẽ cong ngón tay, gãi gãi lên cánh tay anh.
Chỉ khều nhẹ vài cái, cô còn cười hì hì, nhưng Cố Bồi không tự chủ được mà tim run lên, đập nhanh hơn, anh biết cô đang khiêu khích mình nhưng lại không làm gì được cô, thậm chí còn muốn dứt khoát… Đột nhiên có tiếng bước chân, một bác sĩ quân y trẻ tuổi đẩy cửa ra: “Quân y Cố… Ôi, tôi…. đến không đúng lúc.”
Thấy có người đến, Lâm Bạch Thanh có phần luống cuống, cô không quen thân mật trước mặt người khác cũng không muốn Cố Bồi bị người ta dị nghị, nói rằng anh phù phiếm, không chuyên nghiệp, tán tỉnh ở trong phòng thí nghiệm.
Nhưng thấy có người đến mà Cố Bồi cũng không hoảng hốt, nhẹ giọng nói: “Tiểu Hứa, giới thiệu một chút, đây là vợ tôi: Lâm Bạch Thanh.”
DTV
“Thì ra là vợ của anh, chào chị dâu!” Quân y Hứa vừa nói xong, lại cảm giác mình vừa mới nói sai, vội vàng nói: “Chị dâu đừng hiểu lầm, từ trước đến nay quân y Cố đều rất nghiêm túc, đứng đắn.”
Nhưng cũng không đúng, cậu ấy nói như vậy không phải ám chỉ rằng bây giờ quân y Cố không đứng đắn?
Nhưng lời đã nói ra như bát nước đã hắt đi, không lấy lại được.
Lâm Bạch Thanh cười nói: “Giống nhau, anh ấy ở đơn vị nghiêm túc thì ở nhà cũng vô cùng đứng đắn.”
Một câu nói hai ý nghĩa, nói xong cô liếc nhìn Cố Bồi một cái, đi vòng qua quân y Hứa, cười cười ra khỏi phòng thí nghiệm.
Dù sao cô cũng sẽ không ngừng trêu chọc, chỉ cần nhìn thấy đại quân y Cố của cậu ấy là có thể thấy đứng đắn đến mức độ nào!
Quay về dược đường, hôm nay phải lấy giấy thếp vàng bọc thuốc, gói lại rồi cho vào viên sáp niêm phong, ngày sản xuất viết trên viên sáp, sau đó cất vào kho, bảo quản thích hợp.
Số lượng thuốc trung y pha sẵn này mỗi viên đều là một mạng người, chờ đến khi cô xin được sản xuất, những loại thuốc này cô sẽ không bản, sau này sẽ đem đi đấu giá, giá khởi điểm mỗi viên thuốc đều trên sáu con số.
Còn nửa tháng nữa là có quy định mới, đương nhiên có tiếc nuối, vốn định bào chế thêm thuốc nhưng hàng tồn kho trong tay Lâm Bạch Thanh nhiều như vậy, sau này muốn bào chế thêm phải cố gắng xin chính phủ cấp phép.