Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 249

Cập nhật lúc: 2024-12-03 12:02:33
Lượt xem: 2

“Ghê tởm quá chị nhỉ, anh ta và chị họ vụng trộm ngủ với nhau, còn muốn chị chấp nhận anh ta sao?” Chiêu Đệ kêu lên.

Nghĩ một lúc rồi nói tiếp: “Ông Ba với ông Năm nhà họ Cố có biết không, việc này họ phải nói gì với chúng ta chứ.”

Đúng vậy, chuyện của Cố Vệ Quốc rất đơn giản, vào nhà ăn trộm bị bắt giam là hết rồi.

Nhưng một đám con cháu nhà họ Cố, Ngao Cương thì có một đứa con ngoài giá thú ở Nhật Bản, Cố Vệ Quốc thì nuôi chị họ ở bên ngoài, Ngao Vũ thì cũng đã có người yêu, nhưng tất cả bọn họ lại đều đến xem mắt Lâm Bạch Thanh còn cô thì tuyệt nhiên không biết gì.

Lúc đó mà cô chọn Ngao Vũ thì sẽ hại một cô gái tự sát, nếu chọn Ngao Cương thì vừa vào cửa đã có ngay một đứa con trai.

Còn nếu mà chọn Cố Vệ Quốc thì càng kinh tởm, anh ta sẽ lấy tiền của cô nuôi chị họ?

Vậy thì người nhà họ Cố coi cô là gì chứ?

“Đúng thế, ông Ba nhà họ Cố có mối quan hệ, hay là bảo ông ấy ra tay đi, chị, anh rể thấy chuyện này thế nào, hay là bảo anh rể nhờ các mối quan hệ bắt giam Cố Vệ Quốc mấy ngày đi, nếu không em không hết tức được.” Chiêu Đệ nói.

Với ý muốn của Lâm Bạch Thanh thì đương nhiên cô không muốn hòa giải.

Nhưng Cố Vệ Quốc vào nhà ăn trộm trong lúc không có ai ở nhà, hơn nữa không trộm cắp được gì, cũng không có ai bị thương, lại có rất nhiều làm chứng cho anh ra cái lý do khách quan là anh ta đi tìm rắn nên công an có kết án đi chăng nữa thì cũng chỉ có nửa năm.

Ông Ba chắc chắn sẽ nhờ mối quan hệ giúp anh ta giảm nhẹ tội, không thể để anh ta bị kết án được.

Không phải là vì ông ấy thương Cố Vệ Quốc.

Mà là ông Ba và ông Năm đều vì danh dự của dòng họ nên không muốn con cháu nhà họ Cố bị kết án khiến nhà họ Cố mất mặt trong những gia đình có danh tiếng lâu đời ở thành phố Đông Hải, cũng không muốn vì anh ta mà ảnh hưởng đến những đứa trẻ khác.

Điều này khá quan trọng đối với Lâm Bạch Thanh, bởi vì bất kể là cách bài trí hay quy mô của Linh Đan Đường ở kiếp này cũng được mở rộng sớm hơn rất nhiều lần so với kiếp trước, còn hai ông cụ, mặc dù họ không tham lợi nhuận nhưng cũng đều muốn nhúng tay vào việc kinh doanh của Linh Đan Đường.

Họ sẽ không thiên vị Cố Vệ Quốc nữa, nếu điều này xảy ra, chắc chắn họ sẽ đuổi anh ta ra khỏi nhà họ Cố.

Nhưng họ cũng có cái lý của họ, đúng lúc Lâm Bạch Thanh không có lý do gì để ngăn cản họ nhúng tay vào Linh Đan Đường.

Lúc này Cố Vệ Quốc đã cho cô được một cơ hội lớn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-249.html.]

Tình hình trật tự xã hội ở những năm chín mươi rất loạn, Cục Công an cũng có rất nhiều án, khi ai đó bị bắt, họ sẽ bị nhốt trước, và phải mất bốn hoặc năm ngày hoặc khoảng một tuần mới đưa ra xét xử được, vì vậy Lâm Bạch Thanh tạm thời không quan tâm đến anh ta nữa.

Ngày hôm sau Mục Thành Dương vẫn đến nhà họ Sở châm cứu, Lâm Bạch Thanh ở lại Linh Đan Đường để giám sát việc lắp đặt.

Hôm qua cô đã đưa ra một yêu cầu rằng cô muốn tất cả số sừng tê giác mà Sở Xuân Đình giữ.

Cô đoán là Sở Xuân Đình sẽ không đồng ý, dù sao thì thị trường đồ cổ mấy năm nay trên thị trường đồ cổ ngoài trào lưu gỗ ra thì chính là trào lưu săn lùng sừng tê giác.

Mặc dù nhà nước luôn cố gắng tìm kiếm, nhưng sự tuyệt chủng của loài tê giác ở châu Á là không thể tránh khỏi.

Hiện tại mỗi chiếc sừng tê giác còn tồn tại trên thế giới đều là độc nhất vô nhị.

Năm đó Sở Xuân Đình thu mua nó, một chiếc chỉ có mấy trăm đồng, thậm chí rất có khả năng mấy chục đồng cũng đã mua được rồi.

Nhưng bây giờ một chiếc phải mấy chục nghìn đồng mới mua được, còn đợi đến 20 năm sau thì một chiếc sẽ lên đến mấy chục triệu đồng.

Thử nghĩ xem, làm sao một lão già keo kiệt và xảo quyệt như Sở Xuân Đình lại có thể tặng cho cô một thứ quý giá như vậy.

Nhưng cô vẫn rất tò mò, lão già xấu xa đó sẽ đối phó thế nào.

Cô đang ở trong sân xem công nhân trộn sơn, vừa ngoảnh lại đã thấy Mục Thành Dương đeo hòm thuốc về.

“Sư ca, Sở Xuân Đình bảo sao?” Cô vội hỏi.

Mục Thành Dương khoanh tay suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh mà nói ra e là em sẽ tức giận, thôi cho qua đi, không nói nữa.”

“Đừng vòng vo nữa, nói nhanh lên.” Lâm Bạch Thanh nói.

Là thế này, Mục Thành Dương đi châm cứu đã truyền đạt lại nguyên lời của Lâm Bạch Thanh với Sở Xuân Đình, còn nói về ứng dụng của sừng tê giác trong thuốc trung y, thậm chí là cả tác dụng của nó.

DTV

Sở Xuân Đình nghe xong bèn nói: “Con nhóc này giàu lòng nhân hậu y như Cố Minh, không được.”

Nhưng một lát sau lại cười nói: “Nhưng cô ta muốn thứ gì sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, phong cách đe doạ, uy h.i.ế.p rất giống tôi.”

Rồi sao, ông ta có đưa không?

Loading...