Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Chọn Chồng Làm Người Thừa Kế - Chương 247
Cập nhật lúc: 2024-12-03 12:02:30
Lượt xem: 2
Kiếp trước chính là như vậy, Lâm Bạch Thanh vì sự độc ác của Kiều Mạch Tuệ mà luôn thương xót Cố Vệ Quốc.
Nhưng thương xót anh ta để sau này bị anh ta lừa mất hết tất cả.
Tất nhiên cô phải xử lý rồi, hơn nữa là phải xử lý một cách cương quyết.
Nhưng thấy Cố Bồi cứ ngẩn người ra, trong lòng cô lại thấy rất buồn cười, không nhịn được mà cười khẽ.
Anh cũng phát hiện ra, nếu cô kiên quyết không hòa giải thì những lời lải nhải của hàng xóm sẽ làm cho cô phiền muốn chết.
Thế phải làm thế nào?
Còn lúc này, Kiều Mạch Tuệ vẫn cố ý nhũng nhiễu cô: “Bạch Thanh, không được hòa giải, Vệ Quốc là cục cứt thối, ông Ba ông Năm đều ruồng bỏ nó, cả nhà họ Cố không ai giúp nó, cái loại cặn bã chẳng làm nên trò trống gì, không c.h.ế.t trên chiến trường thì cũng đáng c.h.ế.t ở trong địa ngục, đời đời kiếp kiếp không bao giờ ngóc đầu lên được.”
Cố Hoài Lễ không nghe nổi nữa liền khuyên: “Thím Hai, Vệ Quốc là con trai của chị, sao chị lại nguyền rủa nó thế?”
Rồi quay sang nói với Lâm Bạch Thanh: “Nghe chú khuyên một câu, cũng không phải là việc to tác gì, hòa giải đi.”
Lâm Bạch Thanh lẳng lặng nhìn Cố Vệ Quốc: “Vệ Quốc, cháu lại thiếu tiền rồi hả?”
Kiều Mạch Tuệ ngẩn người, Cố Vệ Quốc đa mưu túc trí cũng phải cau mày: “Bạch Thanh, thím nói thế là có ý gì?”
Lâm Bạch Thanh lại thở dài: “Nhà chính là đất đổ bùn nếp, đừng nói là rắn, đến ngay cả chuột cũng không chui qua mặt đất được, cho nên nhà chính không thể có rắn được, cậu vào nhà chính là để lấy thư pháp phải không. Lấy thư pháp làm gì, là để đưa cho chị Dẫn Đệ phải không, tôi nghe nói gần đây chị ấy đang phải tạo mối quan hệ, muốn thăng chức chủ nhiệm văn phòng, có phải là muốn tặng quà không?”
Mặc dù Kiều Mạch Tuệ ngang ngược nhưng đầu óc lại rất đơn giản, nhìn Cố Vệ Quốc: “Dẫn Đệ muốn lên chức chủ nhiệm văn phòng ấy hả?”
Đúng vậy, Kiều Dẫn Đệ làm ở Cục Hàng hải, gần đây có cơ hội thăng tiến, có thể làm chủ nhiệm văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-thap-nien-90-chon-chong-lam-nguoi-thua-ke/chuong-247.html.]
Người gian xảo như Cố Vệ Quốc vẫn chưa nghĩ nhiều đến thế, mặc dù không gật đầu nhưng cũng sững người một lúc.
Lâm Bạch Thanh lại vừa thở dài vừa nói: “Tôi có thể hiểu được, cháu là một người đàn ông tốt, vì thím Hai phản đối nên không dám công khai quan hệ với chị Dẫn Đệ, muốn giúp chị ấy trong sự nghiệp, nhưng cậu muốn thư pháp thì có thể nói với tôi, tôi ủng hộ cậu với chị Dẫn Đệ quen nhau, cần gì phải nửa đêm chui vào nhà tôi ăn trộm chứ…”
Một tiếng nổ vang lên trong đầu Cố Vệ Quốc, giống như một tia sét từ trên trời rơi xuống, đánh vào đầu anh ta.
Từ nhiều năm về trước anh ta và Kiều Dẫn Đệ đã có quan hệ với nhau rồi, chính vì Kiều Dẫn Đệ thường xuyên bị chồng đánh rất đáng thương, anh ta cũng là thanh niên tràn đầy nhựa sống, không kiềm chế được nên đã phát sinh quan hệ vài lần, mấy năm nay anh ta sợ gây ra chuyện nên đã kiềm chế được, không phát sinh thêm lần nào nữa, nhưng gần đây Kiều Dẫn Đệ muốn tự tử, vì muốn an ủi cô ta, anh ta lại có hai lần với nhau.
Giày đi bên sông thường xuyên tránh sao khỏi ướt, cho nên Lâm Bạch Thanh bỗng nhắc đến chuyện này, anh ta không nghi ngờ gì Lâm Bạch Thanh mà lại nghi ngờ Kiều Dẫn Đệ, nghi ngờ cô ta đã kể về mối quan hệ giữa hai người họ cho Lâm Bạch Thanh biết.
Con hồ ly xảo quyệt đến thế nào cũng sẽ có lúc bị chóng mặt, cho nên anh ta lập tức hỏi ngược lại: “Kiều Dẫn Đệ nói với cô như thế à?”
Hầu như tất cả những người hàng xóm trong ngõ đều đang vây xung quanh xem, phút chốc cảnh tượng đột nhiên bùng nổ.
Có người nói: “Cố Vệ Quốc và chị họ anh ta lại có mối quan hệ kiểu đó sao?”
Lúc này Kiều Mạch Tuệ không ngang ngược được nữa: “Không có không có, mọi người đừng có nói linh tinh, Vệ Quốc nhà tôi với chị họ của nó rất trong sáng.”
Nhưng mọi người bị khơi dậy sự tò mò rồi, không phanh kịp nữa, bác gái Tề liền nói: “Đợt trước Kiều Dẫn Đệ tự sát là vì muốn gây chuyện với Cố Vệ Quốc phải không, hèn gì, chị em bọn chúng đúng là nghiệp chướng mà.”
Lúc này Kiều Mạch Tuệ trở nên lý trí hơn bao giờ hết: “Bác gái Tề, bà còn ăn nói linh tinh tôi xé nát miệng bà ra bây giờ.”
Bà ta lại vừa kéo vừa đánh Cố Vệ Quốc: “Mày nói gì đi chứ, mày và Dẫn Đệ trong sạch, mày cứ để cho Lâm Bạch Thanh vu khống mày thế à, mồm mày ủ cứt à, câm rồi à?”
DTV
Cố Vệ Quốc cũng đang hoang mang cực độ, nhưng anh ta cũng rất thông minh, đảo mắt một cái lại nghĩ ra đối sách.
Nhưng đúng lúc này, bác Vương bảo vệ nhà khách Củng Môn nói: “Không giấu gì mọi người, tôi làm bảo vệ ở nhà khách Củng Môn, cu cậu Vệ Quốc này có chút vội vàng, có một hôm vì muốn tìm chị họ cậu ta mà nửa đêm canh ba trèo tường cho bằng được.”