Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Về Năm Mười Bảy Tuổi - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-06-10 14:49:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương Vận Nghi không ngờ mọi chuyện lại được giải quyết suôn sẻ đến vậy. Khi về đến nhà, còn chưa đến 10 giờ, rõ ràng là bà Doãn rất hài lòng, nhìn bằng mắt thường cũng thấy là sắc mặt cũng dịu dàng hơn hẳn.

 

Hai mẹ con ân cần hỏi han nhau vài câu, nhưng chẳng bao lâu sau, bà Doãn đã lộ nguyên hình, đuổi cô đi vào phòng tắm tắm rửa giống như đang đuổi chó vậy.

 

Đứng dưới vòi sen, cuối cùng Chương Vận Nghi cũng có thời gian suy nghĩ kỹ về tin đồn kia.

 

Mặc dù nói là phân tích tin đồn thì đúng là thấy hơi buồn cười thật, nhưng ai bảo tắm rửa là thời điểm dễ suy nghĩ lung tung nhất chứ? Điều cô không hiểu nổi là, tại sao lại gán ghép cô với Trần Khoát? Người có quan hệ tốt với cô trong lớp không thiếu gì.

 

Lớp trưởng tạm thời chưa có suất đâu nhé.

 

Nhưng mà khi rà soát lại từng người trong đầu, lần lượt từng gương mặt lướt qua, tên đầu tiên xuất hiện không thể nghi ngờ chính là Thẩm Minh Duệ chúa lòe loẹt, sau đó là đám Hà Viễn… Ngay cả Phí Thế Kiệt cô nói chuyện cũng khá nhiều nữa là.

 

Nước nóng từ vòi sen xối lên da thịt, cuốn trôi đi sự mệt mỏi suốt cả ngày.

 

Nhiệt độ rõ ràng là rất thoải mái dễ chịu, vậy mà Chương Vận Nghi lại rùng mình một cái. Nghĩ đến mấy cái suy diễn của mình, cô cảm thấy lạnh run cả người. Dù tin đồn nào cũng đáng ghét, nhưng nếu gán ghép cô với Thẩm Minh Duệ, Hà Viễn hay Phí Thế Kiệt, thì chắc chắn là cô sẽ còn tức giận hơn!

 

Bởi vì như vậy chẳng khác nào đang nghi ngờ gu thẩm mỹ và tiêu chuẩn chọn người của cô cả!

 

Đời trước, bạn trai cũ mà cô từng hẹn hò không ai dưới 1m82 cả. Không chỉ chiều cao mà cả nhan sắc cũng phải đạt chuẩn, ở chỗ cô, vẻ ngoài không thể vớ vẩn được.

 

Không quan tâm có phải là bao cỏ ngu ngốc hay không, nhưng ít nhất thì khi dẫn ra ngoài phải có mặt mũi. Cũng không phải nói là đám Thẩm Minh Duệ kia xấu trai hay gì, bọn họ đều là người tốt, là những người bạn thân mà cô xác định sẽ chơi chung cả đời. Nhưng nói một cách thẳng thắn thì bọn họ đều không đạt chuẩn để cô chọn làm người yêu…

 

Tắt vòi hoa sen, kết thúc buổi tối suy nghĩ viển vông của cô.

 

Dùng khăn lông lau khô người, thay đồ ngủ sạch sẽ, cô mang dép lê lạch bạch đi về phòng ngủ, lắc đầu một cái, dẹp hết những suy nghĩ vớ vẩn qua một bên.

 

Đêm khuya, Chương Chí Khoan vừa càu nhàu vừa bước vào nhà. Ông ấy còn chưa kịp uống ngụm nước ấm nào thì đã bị Doãn Văn Đan kéo ngay vào phòng bếp tra khảo: “Học sinh lớp phụ đạo đó, anh đã nhìn qua hết chưa?”

 

Chương Chí Khoan: “…”

 

Ông ấy cảm thấy rất bất đắc dĩ, nói: “Toàn là một đám nhóc con, anh đâu thể nhìn chằm chằm như đang theo dõi tội phạm được chứ?”

 

Doãn Văn Đan bày ra vẻ mặt trầm ngâm suy tư gì đó: “Vậy là không có cậu nhóc nào đủ ấn tượng để khiến anh nhớ mặt sao?”

 

Chương Chí Khoan gật đầu xác nhận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-muoi-bay-tuoi/chuong-58.html.]

 

Hai vợ chồng nhìn nhau, rồi không nhịn được mà bật cười. Cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi được rồi. Con gái mình như thế nào họ hiểu rõ nhất — gặp trai không đủ đẹp, cô tuyệt đối không thể có tình cảm được. Không phải là họ không tin con gái mình, chỉ là chuyện chủ động đăng ký đi học phụ đạo như thế này quá kỳ lạ, nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy đây không phải là chuyện con gái mình có thể làm, kỳ lạ, vậy chắc chắn là đang có mưu đồ gì đó!

 

“Thằng nhóc cao ráo hồi trước cũng lâu rồi không thấy nhỉ?” Doãn Văn Đan hạ giọng nói.

 

Chương Chí Khoan càng an tâm hơn: “Đã bảo rồi mà, không học cùng trường thì sớm muộn gì cũng tách ra thôi.”

 

 

Hai vợ chồng nhất thời vui vẻ, rủ nhau trốn vào bếp ăn khuya, thì thầm to nhỏ. Trong phòng ngủ nhỏ, Chương Vận Nghi đang ngủ một giấc ngon lành.

 

-

 

Chủ nhật. Trần Khoát và Phí Thế Kiệt đều đã báo với bố mẹ rằng trưa nay sẽ đi ăn ở bên ngoài.

 

TBC

Sáng sớm tinh mơ, Phí Thế Kiệt đã đeo cặp sách đến nhà Trần Khoát. Bác sĩ Trần và Nhậm Tuệ cũng đều đã ra ngoài cả rồi. Gia đình hai bên vốn quen biết nhau, cậu ấy đến đây chẳng khác nào về nhà mình cả, thoải mái vô cùng.

 

Cậu ấy không hề khách sáo, thẳng tiến vào phòng Trần Khoát, mở máy tính lên. Cấu hình máy yếu, chơi game không được, cậu ấy đành phải lướt diễn đàn game xem có cao thủ nào đăng bài không. Đang đọc say sưa thì chợt ngửi thấy một mùi lạ. Phí Thế Kiệt hít hít mũi, quay đầu lại thì thấy Trần Khoát đang ngồi trên giường, một chân gác lên ghế, dùng tăm bông bôi thuốc lên mu bàn tay.

 

“Cậu đang làm gì đấy?” Phí Thế Kiệt thả tay đang nắm chuột ra, ngồi trên ghế xoay, đẩy nhẹ ra sau để lướt đến cạnh giường. Thấy tay Trần Khoát bị thương, cậu ấy cau mày hỏi, “Sao lại bị thế?”

 

Trần Khoát định giữ kín chuyện xảy ra tối qua ở trong bụng, không nói với ai, kể cả bạn thân cũng không được kể.

 

Cũng chẳng phải chuyện gì vẻ vang gì.

 

“Khi chơi bóng bị thương, không nghiêm trọng lắm.” Anh đáp, “Không ảnh hưởng đến việc cầm bút.”

 

Phí Thế Kiệt ồ một tiếng, “Tôi đã nói với cậu rồi mà, đừng chơi bóng nữa. Lỡ cánh tay bị thương nặng thì có khi cô Triệu ăn thịt cậu luôn đấy.”

 

“Thế còn cậu thì sao? Không phải cũng đá bóng à?” Trần Khoát liếc nhìn cậu ấy, “Chân cậu mà gãy, cô Triệu có tha cho cậu chắc?”

 

“Xời.” Phí Thế Kiệt bật cười mắng, “Đừng có mà trù tôi!”

 

Trần Khoát lười đôi co với cậu ấy, cứ như bọn học sinh tiểu học vậy, tiếp tục bôi thuốc lên tay. Hôm qua trên đường về, anh đã ghé vào hiệu thuốc mua một tuýp thuốc, nhưng vì có bố mẹ ở nhà nên không tiện dùng. Bây giờ lại sợ mùi thuốc còn lưu lại, nên anh đứng dậy mở cửa sổ cho thoáng khí.

 

Thời gian lên mạng trôi qua rất nhanh.

Loading...