Trọng Sinh Về Năm Mười Bảy Tuổi - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:33:15
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương Vận Nghi cuống cuồng lục lọi trong cặp sách và ngăn bàn, cuối cùng cũng tìm một chai nước rửa tay khô nhỏ xinh, là cô cùng Đới Giai mua ở cửa hàng lưu niệm, ngờ là ngày cần dùng đến đến nhanh như .

 

Trong lòng cô như một chú nai nhỏ đang nhảy nhót.

 

từng than thở với về việc đổ thùng rác, lịch trực nhật là do sắp xếp, dù tính cách sẽ xóa tên cô khỏi danh sách, nhưng cô vẫn cho tín hiệu sai lầm.

 

Vậy để ý thấy cô ghét đổ rác từ khi nào nhỉ?

 

Cô lén lút suy nghĩ, càng bất ngờ hơn khi một lời nào, lặng lẽ cô trực nhật.

 

Đôi mắt Chương Vận Nghi sáng lấp lánh, chống cằm, về phía chiếc bàn trống, nhắn tin hỏi một câu, nhưng cô vẫn kìm . Đây là quy tắc cô tự đặt gần đây, chỉ giờ tan học mới động điện thoại.

 

Hơn nữa, việc cô còn hùng hồn với , ý là ám chỉ nếu cô kịp trả lời tin nhắn, thì chắc chắn là do cô thấy

 

Ai mà lúc đó nhướng mày, chẳng gì, vẻ mặt trông thèm đòn, như thể tin cô sẽ .

 

Sao cô thể để một con trai cấp ba xem thường chứ?

 

Nhịn !

 

Cô thấy vẫn về, lập tức cầm chai xịt rửa tay khô dậy, giả vờ như vô tình tìm Đới Giai, bởi vì bàn học của Đới Giai cũng gần chỗ lắm.

 

“Có chuyện gì ?” Đới Giai thấy cô gần, thắc mắc hỏi.

 

“Cậu đề Sinh học ?”

 

“Làm .”

 

“Giỏi quá ha!”

 

“…”

 

Đới Giai để ý thấy ánh mắt cô cứ láo liên, theo hướng đó thì thấy bàn của Trần Khoát, cô mím môi , dùng khẩu hình miệng hỏi: “Tìm hả?”

 

Bị vạch trần, Chương Vận Nghi cũng , gật đầu thoải mái, đưa tay lên môi hiệu “suỵt”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-muoi-bay-tuoi/chuong-136.html.]

 

Cô từ từ di chuyển, nhanh chóng đặt chai xịt rửa tay lên bàn của Trần Khoát. Học kỳ , cô viện cớ nọ để tìm tán gẫu, nhưng từ khi trong lòng chút chột , cô vô thức tránh mặt trong lớp, mà cũng .

 

Hôm đó, học sinh trực nhật phép đến lớp muộn hơn chút.

 

Trần Khoát đang trong nhà vệ sinh, rửa tay hết đến khác. Phí Thế Kiệt bên cạnh cũng thế, may mà sang tháng 3, thời tiết ở Giang Châu ấm lên, nước còn lạnh buốt nữa, nhưng vẫn cảm giác như tay còn sót mùi gì đó.

 

Phí Thế Kiệt lười chửi thêm nữa, chửi mệt , để miệng nghỉ ngơi, chỉ hận bản kết bạn cẩn thận, ngày xưa nhận thằng nhãi ngày vì gái mà bán bạn bè như thế chứ.

 

“Đi thôi.”

 

Trần Khoát co gối đá nhẹ m.ô.n.g , lười biếng : “Thế , sẽ mua cho thêm một chai nước ngọt nữa, ?”

 

“Cậu nghĩ một chai nước ngọt là thể đủ xoa dịu vết thương lòng của ?”

 

Phí Thế Kiệt giơ tay dấu hai: “Phải hai chai mới .”

 

Trần Khoát chọc , hai hất nước lên , đùa nghịch một lúc, đeo găng tay dùng một , xách thùng rác về lớp. Từ khi bắt đầu ôn tập đợt hai, giáo viên các môn đều đề mục tiêu rõ ràng, ngày nào cũng là đống đề xuể, chán căng thẳng, nên ngay cả học sinh giỏi như Trần Khoát và Phí Thế Kiệt cũng chẳng lãng phí chút thời gian nào.

 

Vừa tháo găng tay vứt thùng rác, Trần Khoát về chỗ , thấy chai xịt rửa tay nhỏ xinh.

 

Cái chai nhỏ xíu, một tay thể nắm gọn, nhét túi, tâm trạng đến mức tự nhẩm hát trong đầu.

 

Phí Thế Kiệt mở đề , nhíu mày câu hỏi, ai đó huých cùi chỏ, bực liếc mắt sang , thấy Trần Khoát cầm chai xịt rửa tay khô. Chưa kịp nghĩ nhiều, giơ tay , lòng bàn tay mát lạnh, lập tức gắt gỏng: “Cậu thể xịt nhiều thêm một chút ?”

 

Xin hỏi là cái đắt lắm , bằng vàng hả?

TBC

 

Trần Khoát bình thản đáp: “Không thể.”

 

Xịt nhiêu đây là nể tình em sống c.h.ế.t với lão Phì đấy.

 

 

Không cần giáo viên các môn nhắc nhắc , Chương Vận Nghi, từng trải qua, quá hiểu ba kỳ thi thử kỳ thi đại học chính thức quan trọng như thế nào. Càng đến gần ngày thi, cô Triệu càng gây áp lực cho bọn cô, nhưng vẫn nhịn mà tận tình khuyên bảo dặn dò, chỉ cả đám thi luôn cho . Thi thử để điểm, mà là xếp hạng – thứ hạng chỉ trong khối mà là cả Giang Châu.

 

Loading...