Trọng Sinh Về Năm 17 Tuổi: Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ - Chương 52: Không tin tưởng
Cập nhật lúc: 2025-08-04 16:24:03
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Chu Bác Thành thấy Trì Xu Nhan ở cửa phòng bệnh, khuôn mặt tuấn tú của nở nụ rạng rỡ như hoa, đôi mắt sáng lên, nhếch miệng để lộ hàm răng trắng, vội vàng thiện chào đón và thiết tha : “Em gái Xu Nhan, giờ chắc em trốn học đến đây đúng ?”
Trì Xu Nhan gật đầu, nâng đôi mắt tròn xoe quét qua Chu Bác Thành. Lớp sương mù đen đậm quanh tan gần hết, chỉ còn vài sợi mờ nhạt ấn đường. Trì Xu Nhan khẽ nhíu mày, đôi mắt lướt qua vài tia nghi hoặc. Theo lý mà , khi vượt qua kiếp nạn sinh tử lớn như , loại tử khí màu đen đáng lẽ tan biến gần hết chứ, tại vẫn còn sót ?
“Em gái Trì Xu Nhan, em thật là quá chu đáo. À đúng , em mang loại bùa bình an đó ? Cho thêm vài lá , em mấy ngày nay khổ sở bao , bùa bình an của em, còn dám khỏi cửa. Ngày nào cũng ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy Trăn Bách, dù trai đến mấy cũng chán .” Khi Chu Bác Thành những lời , hai mắt sáng rực vì phấn khích, ánh mắt chứa đầy mong đợi.
Trì Xu Nhan khó chịu với sự nhiệt tình của Chu Bác Thành, khóe miệng giật giật. Cô cảm thấy nếu Chu Bác Thành đuôi, chừng sẽ vẫy đuôi vui vẻ. Cô lục cặp sách lấy mấy lá bùa, chọn vài lá.
Chu Bác Thành thấy động tác của Trì Xu Nhan, ánh mắt lập tức nóng rực sáng như bóng đèn, nhưng thấy cô chỉ chọn vài lá, còn dường như sắp cất , ánh mắt nóng rực lướt qua vài tia vội vàng, suy nghĩ gì mà túm lấy cổ tay Trì Xu Nhan: “Em gái Xu Nhan, chỗ đủ? Nếu em tiện thì bán hết cho .”
Trì Xu Nhan ngạc nhiên, động tác khựng một chút, rõ ràng ngờ Chu Bác Thành nắm lấy cổ tay . Bị một đàn ông to lớn như nắm tay, cô chút tự nhiên, đang định hất thì...
Bàn tay đang nắm chặt của Chu Bác Thành Kỳ Trăn Bách, từ lúc nào phía , chút khách khí vỗ mạnh một cái. Đôi mắt phượng lạnh lẽo như băng bất thiện trừng mắt Chu Bác Thành hấp tấp, vội vàng, ngữ khí bình tĩnh ẩn chứa vài phần cảnh cáo: “Ồn ào cái gì , đây là bệnh viện, giữ yên lặng!”
Chu Bác Thành khẽ rít lên một tiếng, lắc lắc tay, mu bàn tay đỏ ửng, hận ý nghiến răng, tên bạo chúa ! Anh liếc mắt lên án, nhưng chạm đôi mắt sắc lạnh của Kỳ Trăn Bách, ánh mắt Chu Bác Thành nhanh chóng lảng , trong lòng ròng, giận mà dám gì. Giữa chốn đông , còn mặt em gái Xu Nhan mà giữ chút thể diện nào, thật là quá đáng!
Trì Xu Nhan Chu Bác Thành tức giận dậm chân, ánh mắt của Kỳ Trăn Bách trấn áp, giận mà dám gì, khiến cô bật ngớt. Cảm giác khó chịu vì khác mạo phạm nãy cũng tan biến nhiều.
“Cô xem bệnh ?” Kỳ Trăn Bách mặt lạnh lùng, đôi mắt đen nhánh sắc bén ẩn hàng lông mày rậm dò xét, như như lướt qua khuôn mặt cong cong của Trì Xu Nhan, rõ cảm xúc.
“Không ạ.” Trì Xu Nhan theo bản năng nghiêng , tránh ánh mắt vẻ xâm phạm của Kỳ Trăn Bách, liếc ông cụ đang truyền nước và hôn mê bất tỉnh giường bệnh, mở to đôi mắt mèo tròn xoe về phía Chu Bác Thành, nghiêng đầu nghiêm túc xác nhận hỏi: “Anh trong điện thoại, nếu thể tỉnh , sẽ cho một ngàn vạn, thật ?”
Chu Bác Thành vẻ mặt kinh ngạc, khóe mắt giật giật. Anh đúng là như trong điện thoại, nhưng đó chỉ là đùa thôi. Anh còn tưởng em gái Xu Nhan hiểu ý của , hóa em gái Xu Nhan đến đây vì nể mặt . Anh bộ Tây Thi ôm n.g.ự.c một vẻ đau khổ: “Em gái Xu Nhan, tình nghĩa của chúng hóa còn đáng giá những thứ của cải phù du .”
Trì Xu Nhan thầm trợn trắng mắt, trông giống một cao nhân màng của cải phù du ? Đôi mắt mèo tròn xoe trừng mắt Chu Bác Thành một cái, tức giận : “Nói tình cảm tổn thương tiền bạc. Hơn nữa chúng cũng chẳng tình nghĩa gì.” Cô nheo mắt , đột nhiên nhớ điều gì đó, vui : “Anh định quỵt nợ đấy chứ? Anh tin dán cho cái bùa xui xẻo, uống nước bọt cũng nghẹn họng, khỏi cửa là giẫm cứt chó ?”
Kỳ Trăn Bách và Chu Bác Thành khóe mắt giật giật, một cái. Sự kinh ngạc trong mắt cả hai thua gì đầu tiên đến tài năng của Trì Xu Nhan. Họ vẫn là đầu tiên thấy thể phô bày mặt con buôn một cách… phi thường đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-52-khong-tin-tuong.html.]
Chu Bác Thành Trì Xu Nhan với vẻ con buôn kiêu ngạo như , thế mà một chút cũng thấy ghét bỏ, vội vàng : “Em gái Xu Nhan, em cứ yên tâm, quỵt nợ ai cũng dám quỵt nợ em .”
“Thế thì cũng tàm tạm.” Trì Xu Nhan hừ một tiếng.
“Em gái Xu Nhan, em vẫn nên xem bệnh nhân .” Chu Bác Thành thấy Lâm Tĩnh Thi đang cạnh giường bệnh liếc mắt qua, vội vàng .
Trì Xu Nhan gật đầu, tinh thần chuyên nghiệp vẫn . Đang định đến gần xem xét thì khác ngăn .
Lâm Tĩnh Thi ngăn Trì Xu Nhan cho cô đến gần giường bệnh, sắc mặt chút khó coi, cau mày chút bất mãn về phía Chu Bác Thành : “Bác Thành, ? Bố cần tĩnh dưỡng, các chuyên gia bên ngoài vẫn đang họp để quyết định, bây giờ, bây giờ dẫn liên quan gì?”
Lâm Tĩnh Thi thấy Chu Bác Thành cửa gọi điện thoại còn tưởng mời một chuyên gia nước ngoài, ngờ đến là một cô bé con thế . Chu Bác Thành càng ngày càng đáng tin cậy.
“Chị Tĩnh Thi, em gái Xu Nhan liên quan .” Chu Bác Thành vội vàng giải thích: “Chị còn nhớ vị cao nhân cho và Trăn Bách phương thuốc đó ? Chính là em gái Xu Nhan đấy. Chị đừng thấy cô còn trẻ, nhưng tài năng hề nhỏ .”
Lâm Tĩnh Thi Chu Bác Thành giải thích, sắc mặt mới giãn một chút, nhưng cô nãy những lời lẽ “con buôn” của cô bé bên cạnh, sớm chút ác cảm với cô bé, chỉ cảm thấy cô bé thủ đoạn đủ lợi hại, ngay cả Chu Bác Thành cũng lừa gạt.
“Thôi cần.” Lâm Tĩnh Thi thần sắc mệt mỏi, uyển chuyển từ chối : “Hơn nữa các chuyên gia bên ngoài cũng sắp họp xong , phiền cô bé phí tâm.”
Chu Bác Thành hổ sờ sờ mũi, tuy chút bất mãn với thái độ của Lâm Tĩnh Thi, nhưng dù giường bệnh là bố ruột của Lâm Tĩnh Thi, là ngoài cũng tiện vượt mặt. Anh chút ngượng ngùng về phía Trì Xu Nhan, sợ cô giận.
may mắn là Trì Xu Nhan giận, ngược còn bình thản với , nhún vai: “Xem thể giúp gì .” Nói xong liền định rời .
“Khoan .” Một giọng lạnh lùng, trầm thấp vang lên. Kỳ Trăn Bách, vẫn luôn ngoài cuộc ở bên cạnh, cao lớn và thẳng tắp, cất lời, thần sắc nhàn nhạt: “Đã đến thì đừng tay .”
Lâm Tĩnh Thi kinh ngạc liếc Kỳ Trăn Bách một cái, chạm đôi mắt phượng lạnh lẽo của liền lập tức dời tầm mắt, nghi ngờ Trì Xu Nhan một cái, cô há miệng, cuối cùng vẫn thêm gì, nuốt xuống sự bất mãn trong lòng.
Phiêu Vũ Miên Miên
Cô thể coi Chu Bác Thành như một vãn bối, nhưng tuyệt đối dám coi Kỳ Trăn Bách như vãn bối. Mặc dù Lâm gia của cô ở Phủ Châu hiếm khi dám nể mặt vài phần, và cha cô cũng coi là thế gia với nhà Kỳ Trăn Bách, nhưng Lâm gia của cô và Kỳ gia vẫn khác một trời một vực. Hơn nữa vị Kỳ cửu gia uy nghiêm sâu nặng, trong lòng cô vẫn luôn kiêng dè thôi, căn bản dám đắc tội Kỳ Trăn Bách.
Vì , dù trong lòng cô bất mãn đến mấy, cô cũng dám thêm lời xua đuổi.