Lúc đầu Lục Thành Phủ kịp phản ứng, theo bản năng nhận lấy bản báo cáo đó. Chờ thấy bản báo cáo, đầu tiên là thấy hàng chữ to đùng "báo cáo kiểm tra thành phần gạo".
Lúc mới phản ứng , bản báo cáo kiểm tra mà Ngu Cẩn Châu chính là bản kiểm tra gạo mà Hạo Tử cho . Nói thật, cũng vô cùng tò mò.
Là một sinh viên y khoa trọng điểm, vẫn thể hiểu bản báo cáo kiểm tra . Chờ rõ các liệu của loại gạo , trong đó một vài thành phần thể kiểm tra , nhưng các thành phần dinh dưỡng khác thì cực kỳ cao. Không chỉ protein và các thành phần dinh dưỡng khác, mà trong loại gạo , còn kiểm tra cả thành phần tác dụng chữa lành vết thương ngay lập tức và chậm quá trình lão hóa.
Phải rằng trong xã hội hiện đại, vấn đề chậm lão hóa luôn là một chủ đề lâu đời, nhưng từng ai thể giải quyết .
Ngu Cẩn Châu giải thích khi Lục Thành Phủ đang xem báo cáo, chờ Cẩn Châu chỉ chữa lành của bản báo cáo quá cao, ở một mức độ nào đó, nếu ăn loại gạo trong một thời gian dài, thể chữa nhiều loại bệnh tật, thậm chí cả bệnh nan y. Đương nhiên, vế thí nghiệm, nhưng tám chín phần mười là đúng.
Nhìn thấy bản báo cáo , liền bản báo cáo ý nghĩa gì, loại gạo của Thành Phủ ý nghĩa gì.
Tóm , loại gạo tuyệt đối là một bảo bối thể bảo bối hơn nữa, thậm chí thể sánh ngang với thần đan diệu dược.
Mặc dù Lục Thành Phủ ngày hôm qua khi Thành Phủ đến loại gạo tuyệt đối là một thứ , nhưng khi xem xong bản báo cáo , xong phân tích và suy đoán của Cẩn Châu, rằng Cẩn Châu luôn là một thiên tài y khoa, ánh mắt luôn vô cùng độc đáo và lời vô cùng chuẩn xác, tin tưởng Cẩn Châu. Vì , khi xem xong liệu báo cáo và xong phân tích của , cho dù tối qua các loại suy đoán tâm lý chuẩn , Lục Thành Phủ vẫn dọa cho ngơ ngác!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-239-vo-duoc-mon-hoi-lon-3.html.]
Tốt như , thần kỳ như ư?
Lục Thành Phủ vẫn nhịn kinh ngạc, tròng mắt thiếu chút nữa trừng , tay run lên, bản báo cáo trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất. Vẫn là Ngu Cẩn Châu nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy đặt lên bàn. Lúc mặt vẫn hề bình tĩnh , gần như là run rẩy : "Cho nên, Thành Phủ, loại gạo mày tuyệt đối khóa trong két sắt mới an ! Còn , kết quả kiểm tra loại gạo mày tiết lộ ngoài một chữ nào! Nếu hậu quả dám tưởng tượng!"
Ngu Cẩn Châu vốn là thông minh, nghĩ đến chuyện Thành Phủ hôm qua loại gạo là do Kỳ Hạo tặng, nhưng nhà họ Kỳ thể loại gạo như ? Ngu Cẩn Châu mơ hồ đoán lẽ liên quan đến chị dâu của Kỳ Hạo, đương nhiên, là vong ân phụ nghĩa. Một khi loại gạo , sẽ hại mà lợi cho chị dâu của Hạo Tử.
Phiêu Vũ Miên Miên
Lục Thành Phủ nhanh chóng gật đầu, nuốt nước bọt: "Tao chắc chắn , tao ngu, nếu , chẳng đẩy chị dâu tao chỗ nguy hiểm ? Ít nhiều gì chị dâu chỉ cứu mạng tao mà còn cứu cả mạng mày nữa!"
Nói thật, đối với lời của Ngu Cẩn Châu thở phào nhẹ nhõm, bất quá lúc chỉ giá trị nhan sắc của , càng nhiều hơn là vì nhân phẩm của , mới thể thích một đàn ông.
Nghĩ đến túi gạo lúc vẫn tùy ý đặt trong một kho chứa đồ nhỏ trong nhà, cửa cũng khóa, Lục Thành Phủ nghĩ đến nếu tên trộm nào đến nhà trộm mất túi gạo đó thì ?
Hắn nghĩ đến thôi đau lòng chết! "Không ! Bây giờ tao cất gạo két sắt!"
lúc , Kỳ Hạo hét lên một tiếng từ nhà vệ sinh lao , đầu tóc như tổ quạ, Kỳ Hạo thấy Lục Thành Phủ vô cùng kích động: "Thành Phủ, mày mặt tao , mặt tao một chút vết thương nào cũng ? Mặt tao mà một vết thương nào? Còn cả tao nữa, cũng . Má ơi! Thành Phủ, đêm qua tao ăn gạo của mày nên mới tác dụng , má ơi, cháo đó chỉ ngon mà còn thần kỳ như , mày mua ở ? Mau cho tao!"