Trọng Sinh Về Năm 17 Tuổi: Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ - Chương 16: Cục Trưởng Phong Tiếp Đãi Khách Quý
Cập nhật lúc: 2025-08-03 11:45:53
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Tôn Tố đến cục cảnh sát việc, cô phát hiện khí chút kỳ lạ, vài nữ cảnh sát xúm một chỗ, hăng hái buôn chuyện. Cô hiểu rõ các đồng nghiệp , họ đều là những yêu nghề, kính nghiệp, nghiêm túc, ít khi kích động như . Có ngoài ba mươi tuổi, , nhưng giống những cô gái trẻ bây giờ, hứng thú với những ngôi đóng gói TV.
Thấy Tôn Tố bước , mấy nữ cảnh sát vẫy tay gọi cô .
“Tôn Tố, cô hôm nay xảy chuyện gì ?” Một nữ cảnh sát hưng phấn rạng rỡ .
“Có cầu hôn công khai cục cảnh sát ?”
“Ai nha, , .”
“Vậy tiểu thư thiên kim nào tranh nịnh bợ cục trưởng Phong?”
Một nữ cảnh sát Tôn Tố, bất lực oán giận : “Chúng là những nhàm chán như ? Những thứ đó là gì, chúng sớm thấy ít lạ .”
Tôn Tố ngẫm nghĩ cũng đúng, các đồng nghiệp sôi nổi lộ vẻ mê trai của thiếu nữ 17-18 tuổi, thật sự là đoán , đành tùy tiện : “Vậy thì đoán , chẳng lẽ là một soái ca trời giáng đến ?” Cô đang tâm sự riêng, mấy bận tâm đến việc suy đoán mấy chuyện tầm phào .
Không ngờ một nữ cảnh sát mắt sáng rực, vỗ vai Tôn Tố : “ là triển vọng, thật sự một đại soái ca đến tìm cục trưởng Phong, dường như là từ đế đô đến, hơn nữa cục trưởng Phong tiếp đãi thận trọng như , vẻ đó chút quyền cao chức trọng.”
“Tôn Tố, nhớ cô vẫn độc , nắm bắt cơ hội đấy nhé.”
“ , nếu mà trẻ hơn mười tuổi, chắc chắn sẽ lao thử một , trai thật sự.”
“Haha, cô nỡ lòng nào đá văng chồng cô ?” Cả đám nữ cảnh sát trêu chọc lời đầy chí khí của nữ cảnh sát .
Tôn Tố kinh ngạc những đồng nghiệp đều thể , thể kích thích sự tò mò của những , xem đến chắc chắn là một siêu cấp soái ca, nếu những từng trải như họ cũng rạo rực, xuân tình nảy nở đến .
“Tôn Tố, mang tài liệu giao cho cục trưởng Phong.” Cảnh sát Hoàng gọi Tôn Tố một tiếng.
Tôn Tố “Ai” một tiếng, vội vàng đặt đồ xuống, cầm phần tài liệu đó, trong ánh mắt hâm mộ của các nữ cảnh sát, nghi ngờ cánh cửa văn phòng cục trưởng Phong, nơi một vệ sĩ cao to, mặc vest, cơ bắp rắn chắc như đá, hai tay chắp lưng. Tiếp xúc với ánh mắt sắc bén khát m.á.u của vệ sĩ, Tôn Tố thoáng cái nhận những tuyệt đối vệ sĩ bình thường, ánh mắt kiểu cô từng thấy ở những kẻ liều mạng.
Mặc dù những vệ sĩ tỏa một loại khí chất " rảnh rỗi chớ đến gần", Tôn Tố vẫn bình tĩnh tự nhiên giải thích mục đích đến.
Một trong các vệ sĩ khẽ gật đầu, gì, giúp gõ cửa văn phòng cục trưởng Phong.
“Cho cô , cô là quyền .” Giọng cục trưởng Phong trầm ấm, nhưng như đang trưng cầu ý kiến của bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-16-cuc-truong-phong-tiep-dai-khach-quy.html.]
Tôn Tố nãy các nữ cảnh sát về quyền cao chức trọng còn cho là đúng, bây giờ tràn đầy kinh ngạc và vô cùng đồng tình. Ở Phủ Châu , ai mà chẳng tìm cách nịnh bợ cục trưởng Phong, đây vẫn là đầu tiên cục trưởng Phong thận trọng đến thế. Tôn Tố nhất thời thẳng lưng, cũng bắt đầu nghiêm túc tiếp đãi.
“Cửu gia , cho vị nữ cảnh sát .” Một giọng nam văn nhã truyền đến. Lúc hai vệ sĩ còn ngăn cản nữa. Sau khi Tôn Tố bước , cô mới phát hiện trong văn phòng cục trưởng Phong ngoài cục trưởng Phong còn ba .
Chiếc ghế sofa bọc da màu đen trong văn phòng cục trưởng Phong hai , một một bên, cục trưởng Phong cũng sofa, đang chuyện với một .
“Cục trưởng Phong, đây là tài liệu cảnh sát Hoàng nhờ chuyển giao cho ngài.” Tôn Tố nín thở giữ khí chất, vẻ mặt nghiêm túc đưa cho Phong Uyển Lâm.
Phong Uyển Lâm lấy tài liệu, gật đầu, nhàn nhạt : “ , cô xuống , sẽ xem.”
Phiêu Vũ Miên Miên
Tôn Tố thực tính tò mò cao, nhưng trải qua sự ảnh hưởng của những nữ cảnh sát , cùng với thái độ thận trọng của cục trưởng Phong, sự tò mò nhiều của Tôn Tố khơi dậy. Khi cục trưởng Phong lấy tài liệu, cô liếc mắt đang đối diện cục trưởng Phong.
Đến khi cô rõ đối diện cục trưởng Phong, lập tức đầy vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy đàn ông đối diện cục trưởng Phong mặc bộ vest xám bạc cắt may vặn, đeo cà vạt, n.g.ự.c trái đeo một chiếc khăn tay cùng tông màu nhưng đậm hơn màu xám bạc. Tóc xử lý gọn gàng, mái rủ xuống, để lộ khuôn mặt sâu sắc với đôi mày rậm, lạnh lùng, và đôi mắt thâm thúy. Ngũ quan của đàn ông gần như thể gọi là tuấn mỹ tuyệt luân, sống mũi cao thẳng, môi mỏng hình thoi. Chỉ riêng khuôn mặt thâm thúy và sống mũi cao thẳng của , nghi ngờ là con lai, nhưng vẻ ngoài của chút nét Tây thô tục nào, làn da trắng nõn gần như tái nhợt, đôi môi mỏng hình thoi đỏ tươi như máu.
ngay cả như , bạn cũng thể phát hiện một chút nữ tính nào , ngược còn cảm thấy ung dung, cao quý, là loại mang dòng m.á.u quý tộc kế thừa ngàn đời. Khi bất động thanh sắc sofa, cả toát một khí chất tự phụ, xa cách và áp lực vô cùng lớn, trông khí độ bất phàm. Mặc dù đối mặt với cục trưởng Phong luôn bá đạo, cẩn trọng và uy nghiêm, Tôn Tố từng thực sự sợ hãi, nhưng thấy ánh mắt như băng lạnh lẽo của liếc sang, Tôn Tố sợ đến mức suýt chút nữa vững, chạy trối chết.
Khi cô bước khỏi cửa, Tôn Tố hít một thật sâu, từ từ thở . Trong lòng thầm thấy kỳ lạ, là mê trai, cũng nhát gan, rõ ràng đàn ông trai đến mức thể khiến mất hồn, nhưng chân cô cứ mềm nhũn, hơn nữa áp lực từ đàn ông cũng quá khủng khiếp.
“Thế nào, thế nào?” Từng nữ cảnh sát hỏi cô cảm nhận về soái ca mà cô thấy.
Tôn Tố giơ ngón cái lên: “Quá trai, nhưng chút đáng sợ.” Cô xong, các nữ cảnh sát khác lập tức gật đầu lia lịa.
“ , đúng , nếu soái ca quá đáng sợ, chúng mới giao nhiệm vụ đưa tài liệu cho cô .” Mấy nữ cảnh sát đồng tình .
Tôn Tố chỗ của , dù kinh ngạc, nhưng cô cũng loại soái ca là kiểu quyền cao chức trọng, họ tuyệt đối cơ hội. Vì , cô cũng nghĩ nhiều, ngược nghĩ đến cô bé nhỏ đôi mắt to tròn như mắt mèo ngày hôm đó. Khi cô bé rời , trịnh trọng nhắc nhở cô một câu.
Tôn Tố ngày đó cô bé cô nên đường lớn, cẩn thận một chút. Cô còn nghĩ cô bé chỉ quan tâm tùy tiện, cũng mấy để tâm. ngày hôm đó, khi tan sở, khi đang định qua con hẻm sâu thẳm, vắng vẻ quen thuộc, cô chợt nhớ lời của cô bé .
Tôn Tố do dự một chút vẫn đổi sang một con đường khác để về nhà. Khi cô con đường lớn sáng sủa, cô còn vỗ vỗ trán bật , con đường tắt là con đường cô thường , cũng từng xảy chuyện gì. Cố tình lời cô bé mà chút ngớ ngẩn. Mặc dù oán trách như , cô vẫn đường vòng.
Cho đến ngày hôm , bố cô vẫn còn sợ hãi kéo cô chỉ một bản tin : “Cái chỗ xảy chuyện con hẻm con thường xuyên về nhà ?”
Tôn Tố đang ngậm một miếng bánh mì, đến khi cô rõ nội dung bản tin đó, lập tức chấn động, mặt mày thất sắc. Tối hôm qua, con hẻm cô thường xảy sự kiện hai băng đảng hỗn chiến tranh giành địa bàn, nhiều chết.
Hơn nữa, thời gian đúng lúc là khi cô tan một lát. Cô thật sự dám tưởng tượng, tối qua nếu cô con đường đó, cô sẽ thế nào? Những tên xã hội đen đó ghét xen nhất, nếu cô tùy tiện , chắc chắn sẽ liên lụy.