Trọng Sinh Về Năm 17 Tuổi: Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ - Chương 108: Người phụ nữ quỳ giữa hai chân tôi là em sao?

Cập nhật lúc: 2025-08-05 17:12:37
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cụ ông sửng sốt một chút, chút ngạc nhiên khi cô gái xa lạ mặt những lời . Đây là những lời mà những kẻ lừa đảo đường phố thường ? Cụ ông lập tức cô gái xa lạ với ánh mắt tiếc nuối. Sao một cô gái như là một kẻ lừa đảo, một thầy bói chứ?

Ông chân thành khuyên nhủ: “Cô bé, cháu còn trẻ thế nghề ? Làm vẫn nên việc chân chính, từng bước một mà .” Nói xong, ông lắc đầu rời .

Trì Xu Nhan bóng lưng cụ ông rời , xuất thần, nhíu mày. Đôi mắt cô ánh lên vẻ lo lắng. Hóa cụ ông coi cô là kẻ lừa đảo?

Cô thở dài một , cụ ông để tâm lời cô . cô cũng hết những gì cần , dù thì kiếp nạn của mỗi đều tự hóa giải.

Khi cô hồn, lập tức cảm nhận một ánh mắt sắc bén, dò xét từ đầu chiếu xuống. Kể từ khi cô những lời khuyên nhủ cụ ông đó, đàn ông bên cạnh vẫn luôn dùng ánh mắt sắc bén chằm chằm cô, khiến lưng cô như kim châm, áp lực đè nặng.

Im lặng một lúc lâu, đúng lúc cô đang vắt óc suy nghĩ xem trả lời thế nào, Kỳ Trăn Bách là đầu tiên phá vỡ sự im lặng: “Đi thôi, về xe!”

Trì Xu Nhan thấy lời , thở phào nhẹ nhõm, như trút gánh nặng. Cô nghĩ, thời gian lâu như chắc cũng quên .

khi hai trở xe, câu đầu tiên của Kỳ Trăn Bách, Trì Xu Nhan như dội một gáo nước lạnh từ đầu đến chân, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.

“Một tháng chỉ thể tiên đoán một ? Dường như giống với những gì đây?” Giọng Kỳ Trăn Bách lạnh lùng, bất kỳ cảm xúc nào, nhưng Trì Xu Nhan cảm thấy một chút nguy hiểm trong đó.

Trì Xu Nhan trong lòng hối hận vô cùng. Sao lúc đó chừa cho bản một đường lui, nếu thì bây giờ vả mặt như , thật đau!

Trì Xu Nhan đành cứng rắn đối diện với ánh mắt sắc bén của Kỳ Trăn Bách: “Thật lúc công lực của em còn yếu, em cũng tưởng chỉ thể tiên đoán một .”

“Thế ? Vậy em thật bây giờ?” Kỳ Trăn Bách nheo mắt phượng, ánh mắt như điện lạnh lùng Trì Xu Nhan: “Hay là tính một nữa nhé?” Nói , đưa tay định nắm lấy tay Trì Xu Nhan.

Tính nữa ? Nghĩ đến những hình ảnh giới hạn cấp độ thấy đó.

Trì Xu Nhan suýt chút nữa nhảy dựng lên, theo bản năng rụt tay . Cô nhận thấy ánh mắt nghi ngờ và sắc bén của Kỳ Trăn Bách càng lúc càng tăng, sơ hở chồng chất. đối diện với ánh mắt , cô chút hoảng loạn, chỉ thể cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, gượng gạo: “Thôi tính nữa. Công lực của em đủ, e rằng sẽ hiểu lầm.”

“Hiểu lầm? thấy em tính khá chuẩn đấy chứ.” Đôi mắt sâu thẳm của Kỳ Trăn Bách tràn đầy ý . Nhìn Trì Xu Nhan đang bối rối, khóe môi mỏng đỏ thắm của cong lên, tiến gần tai Trì Xu Nhan, giọng trầm thấp trêu chọc: “Tại dám tính? Trừ những quan hệ huyết thống, chẳng lẽ chỉ với một , từ đầu đến cuối em đều thể tính ?” Câu cuối cùng dùng ngữ điệu khẳng định, nhưng là một câu hỏi nghi ngờ.

Trì Xu Nhan giật , kinh ngạc Kỳ Trăn Bách. Tâm trạng cô vô cùng phức tạp, khả năng quan sát của đàn ông quá nhạy bén. Cô vô cùng nghi ngờ liệu đàn ông mặt sớm về chuyện “định mệnh” . Lần lừa gạt của cô căn bản giấu !

Thấy khẳng định rằng cô thể tính , trong đầu Trì Xu Nhan chợt lóe lên những hình ảnh cấp độ giới hạn đó, cô lập tức cảm thấy chột . Ánh mắt cô lóe lên nhanh chóng lấy bình tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-108-nguoi-phu-nu-quy-giua-hai-chan-toi-la-em-sao.html.]

Trước đây cô đúng là tính đều là quẻ . bây giờ thì , cho dù Kỳ Trăn Bách thông minh đến , cũng thể tưởng tượng rằng kể từ khi dị năng, những thứ cô thể tính toán phong phú đến nhường nào.

Những suy nghĩ của Trì Xu Nhan chỉ thoáng qua trong chớp mắt. Cô nhanh chóng lấy bình tĩnh và kiên quyết thừa nhận: “Anh đừng nghĩ lung tung. Em tính thì tin, tính thì nghi ngờ. Thật khó chiều. Em lười tính cho nữa.”

Ánh mắt Kỳ Trăn Bách trở nên thâm trầm, phụ nữ mặt, nhạy bén nhận sự lẩn tránh trong cảm xúc của Trì Xu Nhan. Dường như vẫn còn thiếu sót điều gì đó? Khoan , chẳng lẽ phụ nữ chỉ tương lai của hai , mà còn tiên đoán những gì xảy trong tương lai của họ?

Nghĩ đến đây, Kỳ Trăn Bách nhớ đến cô gái mặt mỉa mai quỳ gối giữa hai chân một phụ nữ. Cho dù là hiện tại, Kỳ Trăn Bách vẫn tin rằng khả năng quỳ gối giữa hai chân một phụ nữ. những lời thốt từ miệng cô gái mặt vẫn khiến suy nghĩ nhiều.

Trì Xu Nhan càng thêm chột ánh mắt nhạy bén của đàn ông mặt. Cô sợ điều gì đó.

Đột nhiên, chủ đề của chuyển hướng, giọng lạnh lùng và cứng rắn, ánh mắt đầy nghi vấn: “Lúc em cởi hết quần áo, quỳ gối giữa hai chân một phụ nữ để chuyện thể miêu tả. Người phụ nữ đó là em ?”

Trì Xu Nhan đánh giá thấp chỉ IQ và sự tinh quái của đàn ông mặt. Ngay khi thăm dò, cô kinh hãi và buột miệng : “Anh cũng thể dự đoán?”

Bên , Ngô Tiến Sơn vội vã chạy về nhà. Trong lòng ông lo lắng cho cháu nội, sợ nó tỉnh dậy thấy ai. Cửa mở, trong nhà im lặng. Nó vẫn còn ngủ ? Ông thở phào nhẹ nhõm, nhưng đột nhiên ngửi thấy một mùi lạ nhàn nhạt. Nhíu mày, cái gì hỏng ?

mùi vị nhanh chóng nhạt , Ngô Tiến Sơn cũng nghĩ nhiều, cứ tưởng là thức ăn thừa để lâu. Ông liếc cửa kính nhà bếp đóng, nhẹ nhàng bước phòng cháu nội, thấy nó ngủ ngon lành, khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh. Ông khẽ , tiện tay đắp chăn cho nó.

Quay ngoài, lẽ vì cảm thấy nhạt miệng, ông sờ tay lấy bao t.h.u.ố.c lá sợi bàn phòng khách, cho miệng. Một tay sờ lấy bật lửa, đang định bật, đột nhiên trong đầu nhớ lời của cô gái xa lạ đường.

Ngô Tiến Sơn khựng . Thực ông tin lời cô bé . lẽ vì một cô gái nhỏ tuổi những lời của thầy bói, đạo sĩ giang hồ, nên cảm thấy chút mới lạ. Quỷ thần xui khiến, ông , đặt bao t.h.u.ố.c lá và bật lửa xuống, thầm nghĩ thôi hút nữa. Ông bước về phía nhà bếp.

Vừa mở cánh cửa kính ngăn cách nhà bếp và phòng khách, một mùi hôi nồng nặc ập mặt ông. Ngô Tiến Sơn hoảng hốt, sắc mặt trắng bệch, suýt chút nữa ngã quỵ. Đây là khí ga rò rỉ? Ông vội vàng hoảng hốt chạy đến khóa bình ga, mở cửa sổ thông gió của nhà bếp.

Phiêu Vũ Miên Miên

Ngô Tiến Sơn xong một loạt động tác , cũng nấu cơm nữa. Ông đóng cửa kính , trong phòng khách thở hổn hển, mắt ngây dại nhà bếp. Nồi canh xương hầm bếp, chắc là ông quá vội vàng buổi sáng nên quên tắt.

Ánh mắt ông chuyển sang chiếc bật lửa và bao t.h.u.ố.c lá sợi bàn. Vừa , nếu ông để tâm, cứ thế hút thuốc , tàn lửa mà gặp khí ga nồng nặc như … Hậu quả thật dám tưởng tượng.

Ngô Tiến Sơn nghĩ đến đây, nhất thời sợ hãi đến hồn bay phách lạc, trán toát mồ hôi lạnh, hoảng hồn. Lưng ông cũng ướt đẫm. Chính ông suýt chút nữa gây một thảm kịch chỉ vì sự bất cẩn. Xương già của ông c.h.ế.t cũng , nhưng cháu nội ông còn nhỏ như . Hơn nữa hàng xóm ở gần như thế, nếu xảy nổ, họ chắc chắn sẽ vạ lây.

Ông ngẩn nhớ lời cô gái đường, vô cùng may mắn vì để tâm đến lời cô bé . Trong lòng ông cảm kích xúc động. Nếu , ông thật sự dám tưởng tượng cảnh tượng đó.

Trong lòng ông đầy cảm xúc, tiếc nuối vì cách nào để cảm ơn cô, nhưng may mắn vô cùng vì gặp một cao nhân thật sự như , và dám coi thường, xem lời cô gái xa lạ đó như trò đùa nữa.

Loading...