Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:16:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc trời dần tối, tuyết rơi càng lúc càng lớn.

Đồng ma ma trong sân gấp rút sai phái nha với bà v.ú sắp xếp bố trí, thu xếp hành lý thì thu xếp hành lý, bố trí phòng bên thì bố trí phòng bên, bếp chuẩn cơm thì bếp chuẩn cơm, tuy ai nấy đều bận rộn, nhưng vẫn trật tự.

Tứ hợp viện bốn dãy phòng phía hai bên, còn một tòa nhà chính ở giữa.

Khương Lê vốn định để Vệ Xuân ở nhà chính, nhưng Đồng ma ma đuổi nhà chính, đây là Hoắc phủ, nàng và Hoắc Giác là chủ nhân ở đây, tất nhiên ở nhà chính.

Khương Lê thể cãi Đồng ma ma, đành bảo Đào Chu sai mang hành lý nhà chính.

Một hồi bận rộn, đợi đến khi thu xếp xong là đêm khuya.

Mấy ngày nay đường khiến mệt mỏi vô cùng, Khương Lê ở trong phòng dùng bữa tối xong, tắm rửa sạch sẽ, bèn giường thấp một quyển Thi Kinh, vốn định sách đợi Hoắc Giác về, ai ngờ một lúc mơ màng ngủ .

Hoắc Giác từ ngoài , thấy tiểu nương tử ngủ say, bèn qua bế nàng lên, đặt lên giường, cẩn thận giém góc chăn cho nàng.

Đang định dậy thì vạt áo bỗng kéo .

Khương Lê cố gắng hé mở mí mắt tạo thành một đường may, lẩm bẩm : “Vị Phương thần y đó còn la hét đòi nữa chứ?”

“Ừ, náo loạn nữa.”

“Vậy thì .” Khương Lê buông tay, mí mắt từ từ khép chặt: “Vậy mau nghỉ , buồn ngủ quá, đợi nữa.”

Dáng vẻ của nàng thật sự dễ thương, Hoắc Giác nhịn hôn lên má nàng một cái, dịu dàng dỗ dành: “Ừ, ngoài một chút, tối nay sẽ về muộn, nàng ngủ .”

Khương Lê buồn ngủ quá, cũng lười hỏi gì, chỉ khẽ ừ một tiếng, chìm giấc ngủ say.

Hoắc Giác cụp mắt khuôn mặt thanh thản của nàng lúc ngủ, đợi đến khi thở nàng đều đặn mới cửa, lên xe ngựa đến Ngọc Kinh lâu.

Ngọc Kinh lâu là kỹ viện nổi tiếng ở Thịnh Kinh, tú bà trong đó tên là Tô Ngọc Nương, từng là nhất danh kỹ vang danh thiên hạ, nhiều đại quan quý tộc ở Thịnh Kinh đều từng là khách quen của bà .

Tuy bây giờ lớn tuổi, nhưng vẫn còn sót dáng điệu thướt tha, thủ đoạn điều hành cũng vô cùng lợi hại, khiến Ngọc Kinh lâu phát triển càng ngày càng thịnh vượng.

Ở Thịnh Kinh, đặc biệt là ở giữa phố Trường An phồn hoa nhất, kinh doanh một kỹ viện, chống lưng là thể nào.

Nhiều đoán chủ nhân Ngọc Kinh lâu chính là vị Thứ phụ đại nhân Chu Dục Thành vốn say mê Tô Ngọc Nương từ lâu, nhưng Hoắc Giác , chủ nhân thực sự của Ngọc Kinh lâu là Định Quốc Công ở tận Túc Châu.

Các kỹ nữ trong Ngọc Kinh lâu, nhất là mấy vị hoa đán chủ lực tiếng lành đồn xa, đều theo lệnh phủ Định Quốc Công. Không chỉ Ngọc Kinh lâu, những sòng bạc, tửu lâu, nhà hát nổi tiếng nhất ở Thịnh Kinh, chủ nhân đằng đều là Định Quốc Công.

Cha nuôi kiếp của Hoắc Giác, vị quan cửu thiên tuế(*) Triệu Bảo Anh trong cung từng với : “Ai ai cũng tưởng Định Quốc Công ở xa tận Túc Châu, còn căn cơ gì ở Thịnh Kinh nữa, nhưng rằng, trong Thịnh Kinh cũng là tai mắt của ông . Nếu Định Quốc Công là trung thành, vị ở điện Kim Loan thể yên ngai vàng .”

(*) Cửu thiên tuế (九千岁): Quan lớn trong triều đình, địa vị chỉ Hoàng Đế hoặc khi hơn — để so sánh với “Thiên tuế” chỉ Hoàng Đế.

Cũng đến khi cung, Hoắc Giác mới khi xưa hai nhà Vệ, Hoắc gặp chuyện, chính là của phủ Định Quốc Công gửi tin đến Thanh Châu , mới khiến may mắn thoát .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-70.html.]

Nhớ đến tiếng thở dài phát từ đáy lòng của Định Quốc Công Tiết Tấn khi gặp trong cung kiếp , Hoắc Giác từ từ nhấc chân, bước lên bậc thang.

***

Trong Ngọc Kinh lâu, Tiết Vô Vấn chậm rãi vuốt ve chiếc quạt xếp trong tay, lơ đãng tiếng đàn du dương truyền đến từ bên ngoài.

Dù mặt mày rõ ràng đang mang nụ , nhưng quen liếc mắt một cái là , tâm trạng lúc .

Tô Ngọc Nương rót cho một chén rượu, trêu chọc:

“Nghe vị ở Vô Song viện về , Thế tử vẫn treo một mặt ủ rũ thế ?”

Tiết Vô Vấn thu quạt , Tô Ngọc Nương một cái, lười nhác : “Về thì ? Cũng về Vô Song viện.”

Tô Ngọc Nương hé miệng : “Nếu Thế tử , lúc nào cũng thể đón Ngụy nương tử về phủ Định Quốc Công.”

Tiết Vô Vấn uống cạn chén rượu trong tay, cũng theo: “Nàng thích yên tĩnh sợ ồn ào, đợi năm phủ Quốc Công yên ắng , sẽ đón nàng về. Cô nương nóng nảy, nếu chọc giận nàng, bổn Thế tử

chắc chắn kết cục .”

Không đón Vệ Xuân về phủ, một phần quả thật là sợ nữ nhân Vương thị chọc giận Vệ Xuân, phần khác là vì nghĩ đến việc nàng mới đoàn tụ lâu, lúc bảo nàng về Vô Song viện, sợ rằng nàng cũng chịu, chi bằng cứ để nàng ở phố Vĩnh Phúc một thời gian.

Tô Ngọc Nương cũng phủ Định Quốc Công hiện giờ một vị biểu tiểu thư ở, là do phu nhân Định Quốc Công đích chọn dâu. Tuy đính hôn, nhưng xem tình hình , ước chừng là ép Thế tử cưới thê tử thì chịu.

“Ồn ào” trong miệng Thế tử, chắc là chỉ vị biểu tiểu thư đó?

Mặc dù giữa Tô Ngọc Nương với Tiết Vô Vấn là quan hệ chủ tớ, nhưng giao tình cá nhân cũng tệ, chuyện cũng lớn mật hơn khác.

Sau khi rót đầy chén rượu cho Tiết Vô Vấn, bèn : “Để Ngọc Nương , nếu Thế tử ngài xí một chút, lẽ gây nhiều phiền phức như .”

Không đến quyền thế đằng , chỉ riêng khuôn mặt khiến bao thiếu nữ thương nhớ, vị biểu tiểu thư lòng từ nhỏ, thể dễ dàng rời .

Tô Ngọc Nương mới trêu chọc xong, thị nữ gõ cửa bên ngoài, : “Tô ma ma, khách của Tiết Thế tử đến.”

Ánh mắt Tô Ngọc Nương khẽ lay động, tủm tỉm dậy, : “Khách của Thế tử đến, Ngọc Nương hâm thêm chút rượu nóng cho các ngài.”

Nói bèn khỏi Văn Oanh các, dọc theo hành lang, đến chỗ rẽ thì liếc thấy một lang quân cao gầy đang thong thả bước lên bậc thang.

Khi vị lang quân bước chỗ đèn sáng, hô hấp của Tô Ngọc Nương cũng kìm mà ngừng .

Vừa trong phòng riêng còn trêu chọc khuôn mặt của Tiết Thế tử quá mức thu hút khác, khuôn mặt của vị lang quân cũng hề kém cạnh Tiết Thế tử một chút nào.

Mắt mày sâu thẳm, khí chất thanh tao quý phái, dù Tô Ngọc Nương quen thấy đủ loại nam tử trai, cũng khen một câu, dung mạo vị lang quân thật sự quá xuất chúng.

Xem còn đến tuổi đội mũ, thành .

Nếu thành , vị Công chúa trong cung mà thấy khuôn mặt , sợ là dù liều mạng cũng cướp phủ Công chúa nam sủng.

Loading...