Nghe Hoắc lão tướng quân từ khi Vệ Cẩn ba tuổi bắt đầu dạy quyền pháp, nay mười sáu tuổi, cũng coi như hợp lý.
“Mạo phạm , nếu ngươi thật sự là Vệ Cẩn, hẳn là thể hiểu tại thận trọng như .” Tiết Vô Vấn nhạt, ánh mắt sắc bén như tên, bỏ qua bất kỳ một tia biến đổi nào mặt Hoắc Giác.
thu hoạch gì.
Thiếu niên từ lúc đầu khiến khác thể đoán sâu cạn, thần thái luôn nhất quán, lạnh lùng, điềm tĩnh, màng danh lợi.
Người như , hoặc là trời sinh là cao thủ lừa gạt, hoặc là… thật sự là Vệ Nhị công tử hai nhà Hoắc, Vệ dốc lòng bồi dưỡng.
Hoắc Giác gật đầu : “Năm xưa Vệ gia và Hoắc gia vì mưu nghịch mà tru di cửu tộc, nếu phận tỷ tỷ bại lộ, phủ Định Quốc Công chắc chắn cũng sẽ liên lụy, Thế tử hành sự cẩn thận cũng là lẽ thường.”
Tiết Vô Vấn thu tay , chân dài móc lấy chiếc ghế bên cạnh, xuống, : “Ngồi xuống chuyện , chuyện với ?”
Hoắc Giác liếc , tin tưởng .
Tiết Vô Vấn đây chỉ gặp một , đó là chuyện của tám năm về , nay đột ngột xuất hiện, vị Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ đề phòng cũng gì lạ.
Hoắc Giác cùng Tiết Vô Vấn lặng lẽ , khom thi lễ, : “Ngày , Vệ gia gặp đại nạn, đa tạ Tiết thế tử tay cứu tỷ tỷ một mạng, Vệ Cẩn ở đây tạ ơn.”
“Ngươi cần tạ ơn .” Tiết Vô Vấn thẳng thắn : “Ta cứu Vệ Xuân là vì bản .”
“Dù , Thế tử cứu tỷ tỷ chính là ân với Vệ gia. Chỉ là, thế tử hẳn .” Hoắc Giác thẳng dậy, thẳng Tiết Vô Vấn, : “Nữ nhi Vệ gia .”
“Tiểu tử gan cũng thật lớn, chuyện của tỷ tỷ và tỷ phu cũng dám quản?” Nụ mặt Tiết Vô Vấn nhạt : “Chẳng qua là tình thế bắt buộc, nếu như , bảo vệ tỷ tỷ ngươi chu .”
“Thế tử chí . Nay trở về, sự chu của tỷ tỷ sẽ do bảo vệ. Ngày Thế tử cũng sẽ cưới vợ sinh con, tỷ tỷ rời khỏi Thế tử cũng là một sự thành cho Thế tử.”
Thành ?
Thành cái gì!
Nhớ tới câu kiên quyết của Vệ Xuân “A Giác ở , ở đó”, Tiết Vô Vấn nhất thời nghẹn lời.
Hai tỷ , còn khó đối phó hơn !
Tiết Vô Vấn Hoắc Giác, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên bàn, đáy mắt chút ý : “Nếu để nàng thì ?”
“Vậy thì cưới tỷ , để tỷ đường đường chính chính gả cho ngài, lấy danh nghĩa Vệ Xuân cùng sống cùng c.h.ế.t với ngài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-36.html.]
“Cưới nàng?” Tiết Vô Vấn , cúi đầu phủi bụi tay áo, thản nhiên : “Ngươi cưới nàng, để cả thiên hạ đều nàng là Đại cô nương của Vệ gia Thanh Châu, là tiền Thái Tôn phi, đưa nàng chỗ c.h.ế.t ?”
Hoắc Giác hề tức giận vì thái độ khinh mạn của , đôi mắt đen láy ánh lên tia sáng: “Chỉ cần Vệ gia và Hoắc gia thể tẩy sạch tội danh mưu phản, tỷ tỷ thể đường hoàng sống, đến lúc đó, tỷ là Đại cô nương của Vệ gia Thanh Châu thì ?”
***
Vệ Xuân lơ đãng uống một chén canh gà ác, trong lòng vẫn luôn lo lắng, sợ Tiết Vô Vấn sẽ khó .
Đồng ma ma bên cạnh thấy Vệ Xuân âu sầu, vội lấy khăn lau vết canh khóe môi nàng , an ủi: “Tiểu thư yên tâm, phòng bên cạnh động tĩnh gì, Thế tử và tiểu công tử chắc là đang trò chuyện vui vẻ.
Thế tử yêu ai yêu cả đường , nể mặt tiểu thư, cũng sẽ khách khí với tiểu công tử.”
Vệ Xuân đặt chén xuống, im lặng .
Tiết Vô Vấn yêu nàng , nàng , nhưng gian xảo quỷ quyệt thế nào thì nàng rõ như lòng bàn tay. Nàng chỉ lo, A Giác sẽ lợi dụng.
Đang suy nghĩ, cửa gỗ vang lên tiếng “cốc cốc cốc”.
Đồng ma ma vội chạy mở cửa liền thấy Tiết Vô Vấn và Hoắc Giác bước , sắc mặt hai như thường, một bình thản, một mỉm , khiến chút manh mối nào.
Vệ Xuân dậy tới, khi ngang qua Tiết Vô Vấn, ngửi thấy mùi m.á.u tươi thoang thoảng.
Nàng theo bản năng về phía Tiết Vô Vấn, sắc mặt so với lúc ngoài trắng hơn vài phần.
Vệ Xuân thu hồi ánh mắt, cẩn thận quan sát Hoắc Giác, thấy thần sắc như thường, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Tiết Vô Vấn Vệ Xuân, khẽ : “Hai tỷ các nàng xa cách sáu năm, nay khó khăn lắm mới gặp , sẽ sắp xếp chỗ ở cho A Giác ở Thịnh Kinh. Sau nàng gặp thì bất cứ lúc nào cũng thể khỏi phủ. Qua hai ngày nữa, Triệu Khiển đến, chúng liền khởi hành về Thịnh Kinh.”
Hắn dứt lời, sắc mặt Vệ Xuân và Hoắc Giác đều bình thản, Đồng ma ma bên cạnh bàn mừng rỡ.
Trong mắt Đồng ma ma, lời của Tiết Vô Vấn nghi ngờ gì chính là đồng ý sẽ che chở cho tiểu công tử. Có bảo hộ, tiểu công tử ít nhất cũng thể an sống ở Thịnh Kinh với một phận khác.
Đồng ma ma cầu gì khác, chỉ cầu tiểu thư và tiểu công tử bình an sống sót là .
Bà tha thiết Vệ Xuân.
Lại thấy Vệ Xuân do dự, ngước mắt hỏi Hoắc Giác: “A Giác nguyện ý cùng về Thịnh Kinh ?”
“Không đồng ý.” Hoắc Giác khẽ lắc đầu, nghĩ đến điều gì, mỉm : “Tỷ tỷ, trong lòng , khi thi Hương xong, cưới nàng vợ.”