Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 34

Cập nhật lúc: 2025-07-09 04:03:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Giác nghĩ đến dáng vẻ hoảng hốt của tiểu cô nương, lòng như vật gì sắc nhọn cứa .

Hắn rũ mắt, nàng, nghiêm túc : “Sau tìm thấy , thì cứ tại chỗ đợi, đợi đến tìm , sẽ tìm thấy .”

Ta sẽ tìm thấy nàng.

Khương Lê thở nhẹ, luôn cảm thấy Hoắc Giác câu mang theo nhiều cảm xúc.

Nhìn một lúc, nàng nhỏ giọng đáp một tiếng “Ừm”.

Vì là ngày lễ, hôm nay thành Đồng An náo nhiệt vô cùng, quán rượu Dương Ký cũng chật kín ăn uống.

Sau khi đưa Khương Lê trở về quán rượu, Hoắc Giác tới cửa hiệu thuốc, liền thấy Thẩm Thính từ con hẻm nhỏ bên hông bước , sắc mặt kích động : “Nhị thiếu gia, Đại tiểu thư tới !”

***

Tại quán trọ Khách Như Vân.

Đồng ma ma dìu Vệ Xuân phòng, đầu liền thấy Tiết Thế tử cũng theo , rõ ràng là chuyện với Vệ Xuân.

hiểu chuyện, khi gỡ mũ trùm đầu cho Vệ Xuân, liền : “Đại cô nương, lão nô lấy nước cho cô nương rửa mặt, tiện thể mua chút thức ăn dễ tiêu cho cô nương lót .”

Nói xong, hướng Tiết Vô Vấn khom hành lễ, ngoài, cẩn thận đóng cửa .

Cửa đóng, Tiết Vô Vấn liền tiến lên ôm eo Vệ Xuân, tùy tiện xuống giường, : “Nàng cùng Đồng ma ma thừa lúc ở phủ Quốc công, lén trốn ngoài, còn cho Ám Lục, Ám Thất theo. Những chuyện đều tức giận, giờ nàng còn xụ mặt với ?”

Vệ Xuân từ lúc quán trọ lấy một cái, lúc ôm chặt trong lòng cũng giãy giụa, mặt lạnh lùng : “Ta mà cần đồng ý? Tiết Vô Vấn, thật sự coi như thất của ?”

Tiết Vô Vấn , đôi mắt đào hoa long lanh như nước, mang theo vẻ tình ý.

“Tiểu nha đầu vô lương tâm, nàng tự hỏi lòng xem, coi nàng như thất, coi nàng như tổ tông?”

Vệ Xuân đầu , đập mắt là nụ dịu dàng và ánh mắt đa tình của nam nhân.

Nam nhân sinh một vẻ ngoài dễ dàng lừa gạt khác, trời sinh một đôi mắt đào hoa câu hồn, cho dù , trong mắt cũng tràn đầy dịu dàng.

Một khi ngươi với nụ môi, giống như cả thiên địa chỉ chung tình với ngươi, thâm tình đến biển cạn đá mòn.

Biết bao nhiêu tiểu thư khuê các ở Kinh thành vẻ ngoài của lừa gạt.

Vệ Xuân giơ nắm đ.ấ.m đấm n.g.ự.c , tức giận : “Chàng thấy ai giam cầm tổ tông nhà , còn phái ám vệ theo dõi, cho rời nửa bước ?”

Cú đ.ấ.m khiến nam nhân đau đớn rên lên một tiếng. Vệ Xuân sững sờ.

Nàng trời sinh yếu, từ trong bụng mang bệnh, tuy dùng sức, nhưng đối với Tiết Vô Vấn thì cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi.

Sao thể khiến lộ vẻ mặt đau đớn?

Vệ Xuân nghi ngờ : “Chàng thương? Hay là đang diễn trò?”

Tiết Vô Vấn cụp mắt xuống, che giấu thần sắc trong mắt, đó nắm lấy tay Vệ Xuân, cởi y phục của .

“Chàng ?” Vệ Xuân đỏ mặt, rút tay về, nhưng thoát .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-34.html.]

Tiết Vô Vấn kéo tay nàng , kéo y phục xuống, nhỏ giọng : “Cho nàng xem đang diễn trò .”

Động tác của Vệ Xuân dừng , ánh mắt chằm chằm n.g.ự.c .

Nơi đó quấn đầy vải bông trắng dày, lúc vải bông thấm máu, loang một mảng đỏ sẫm.

“Hoàng thượng săn b.ắ.n ở Tây Giao, là Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, nếu thương chút nào thì thể ngoài tìm nàng? Yên tâm, chỉ trúng một mũi tên n.g.ự.c thôi, chỉ cần dưỡng bệnh ba hai tháng là khỏi.” Tiết Vô Vấn buông tay Vệ Xuân, cúi đầu hôn lên mắt nàng : “Tiểu Lệ Chi, giam cầm nàng, mà phận của nàng cho phép nàng rời khỏi phủ Quốc Công.”

“Ta nàng nhớ , nhưng đột nhiên xuất hiện Vệ Cẩn còn . Sao nàng thể lỗ mãng chạy khỏi phủ Quốc Công như ? Nàng để đuổi kịp nàng, chạy đến mức c.h.ế.t bao nhiêu con ngựa ?”

Vẻ mặt nam nhân thản nhiên, nhưng giọng rõ ràng yếu ớt hơn nhiều.

Vệ Xuân đỏ hoe mắt, ngước lên : “Tên điên !”

Nàng cố ý chọn ngày Hoàng thượng săn b.ắ.n ở Tây Giao để rời khỏi phủ Quốc Công, chính là vì kéo dài thời gian gặp . ngoài, trực tiếp trúng một mũi tên ngực! Khó trách sắc mặt dọc đường khó coi như !

Tiết Vô Vấn chằm chằm đôi mắt đỏ hoe của Vệ Xuân, khẽ : “Ta thương thành thế , nàng còn giận ?”

“Chàng mau mặc y phục .” Vệ Xuân cố ý lạnh mặt, xuống khỏi , vết thương của : “Ta bảo ma ma tìm lang trung cho .”

“Không cần, Triệu Khiển đường đến , hai ngày nữa là tới.” Tiết Vô Vấn chậm rãi sửa sang y phục, ánh mắt luôn nàng:

“Thân thể nàng thể ngừng thuốc, đường về Kinh thành, ở đó, cũng yên tâm hơn.”

Vệ Xuân chằm chằm, mím môi : “Ta về Kinh thành, A Giác ở , ở đó.”

***

Đồng ma ma cố ý để cho cô nương nhà và Thế tử thêm thời gian chuyện, bèn ngoài quán trọ mua đồ ăn.

Cẩn thận lựa chọn canh bổ dưỡng, xách hộp thức ăn ngoài thì thấy một thiếu niên tuấn tú như ngọc từ cuối phố tới.

Lão ma ma ngoài năm mươi tuổi cả cứng đờ, “bịch” một tiếng, hộp thức ăn rơi xuống đất.

Một lúc lâu , Đồng ma ma che miệng, nước mắt tuôn rơi: “Tiểu công tử…”

Trong quán trọ, khi lời Vệ Xuân , đôi mắt đào hoa luôn mang theo ý của Tiết Vô Vấn cuối cùng cũng lạnh xuống.

“Ta còn bằng một thật giả ?” Tiết Vô Vấn tự giễu : “Vệ Xuân, bất kỳ một con ch.ó con mèo nào cũng vị trí cao hơn trong lòng nàng ?”

Vệ Xuân nắm chặt khăn tay trong tay, đôi môi vốn màu m.á.u trong nháy mắt dường như càng thêm trắng bệch.

lúc , hành lang bên ngoài truyền đến tiếng bước chân chậm rãi, tiếp theo là tiếng gõ cửa.

“Tỷ tỷ, là .”

Hai tay Vệ Xuân run nhẹ, chiếc khăn tay màu xanh nhạt rơi khỏi tay. Nàng vội vàng tới cửa, dùng sức kéo , mở cửa.

Tiểu lang quân ngoài cửa cao lớn thẳng tắp, chỉ cao đến tai nàng , giọng cũng trong trẻo ngọt ngào.

bây giờ, nàng ngẩng đầu mới thể thấy khuôn mặt , khuôn mặt tinh xảo tuấn tú mơ hồ thể thấy đường nét .

Sáu năm nay, nàng sống an phận dưỡng bệnh trong Vô Song viện, nhưng tròn tuổi học của nàng lưu lạc bên ngoài, chịu bao nhiêu khổ cực.Nước mắt Vệ Xuân như những hạt châu rơi xuống, nàng nhón chân lên, ôm chặt Hoắc Giác, thể vì xúc động mà khẽ run.

“A Giác, xin , tỷ tỷ đến muộn .”

Loading...