Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 99:--- Lại là Vĩnh Ninh Vương tác quái ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:23:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Từ Đào Ổ trở về, Kỷ Vân Trạch kích động thôi, hai tay đặt lên vai Đông Vinh lẩm bẩm: “Đông Vinh, Diệp cô nương rốt cuộc đồng ý lời cầu hôn của , ngươi mau tát một cái, xem đang mơ .”

 

Đông Vinh bất lực xoa xoa trán: “Công tử, , đây đều là thật cả.”

 

Trở về cũng mấy canh giờ , công tử vẫn chấp nhận chuyện , cứ lặp lặp hỏi y, vốn là một đại hỷ sự, trái khiến y chút đau đầu.

 

Kỷ Vân Trạch vẫn ngừng xoa hai lòng bàn tay, sốt ruột phân phó: “Mau sắp xếp tất cả vàng bạc châu báu Bệ hạ ban thưởng cho , ngày mai chúng đến huyện mua một căn nhà nhất, bảo các tộc lão chuẩn thêm nhiều sính lễ. Tuy chút gấp gáp, nhưng tuyệt đối thể để nàng chịu thiệt, nhất định để nàng rạng rỡ gả Kỷ gia .”

 

Đông Vinh : “Công tử, Diệp cô nương rõ ràng coi trọng những thứ . Nếu nàng để ý đến những vật thế tục , sớm chọn Vĩnh Ninh Vương và hai vị công tử nhà họ Cố . E là nàng chỉ mong đối đãi với nàng một lòng một thôi.”

 

“Ta tự nhiên hiểu rõ điều .”, Kỷ Vân Trạch để ý : “Chính vì thế, càng thể phụ nàng, nhất định trao cho nàng tất cả những gì thể cho.”

 

Đông Vinh là rõ nhất tâm ý của công tử đối với Diệp cô nương. Năm xưa nếu nàng hào phóng giúp đỡ, công tử nào ngày hôm nay. Giờ đây công tử chỉ hận thể móc cả trái tim trao cho cô nương .

 

Y cũng mong Diệp cô nương thể sớm ngày gả Kỷ gia, như trong nhà sẽ một chủ mẫu nương tử cai quản, Kỷ gia mới thể càng thêm hưng thịnh.

 

Chỉ là công tử hiện giờ quá hưng phấn, căn bản cách các cô nương vui lòng, y nhắc nhở: “Vốn dĩ là chuyện vội vàng định đoạt, công tử hà tất sốt ruột thêm nữa. Dù cũng bạc trong tay, chi bằng đợi Diệp cô nương phủ xem nàng thích căn nhà như thế nào hẵng mua sắm cũng muộn.”

 

“Ngươi lý.”

 

Kỷ Vân Trạch cũng nhận sơ suất, vội vàng gật đầu, đó cùng Đông Vinh chuẩn một bàn rượu thịt quyết định ăn mừng thật long trọng.

 

Tuy Đông Vinh là chủ tớ, nhưng Kỷ Vân Trạch xưa nay vẫn luôn coi y như ruột thịt, đích rót cho Đông Vinh một chén rượu, vết sẹo mặt y, Kỷ Vân Trạch khỏi cảm khái.

 

“Đông Vinh, ngươi chịu ít khổ sở vì . Đợi Diệp cô nương gả , sẽ thương nghị cùng nàng, thỉnh nàng sớm ban cho ngươi một mối hôn sự. Sau ngươi nhất định giúp nàng quản lý việc trong phủ, đừng để nàng bận lòng quá nhiều.”

 

Đông Vinh gật đầu: “Công tử cứ yên tâm. Tộc trưởng đặc biệt coi trọng công tử, tặng ít tộc sản. Đợi Diệp cô nương về dâu, tiểu nhân sẽ hỏi ý nàng mới sắm sửa từng thứ một.”

 

“Ngươi lo liệu chu đáo, nhất định bề hợp ý nàng.”

 

Kỷ Vân Trạch xưa nay luôn yên tâm khi Đông Vinh việc.

 

Chỉ là nghĩ đến việc sắp đón Diệp cô nương về, tâm trạng kích động của vẫn khó mà bình , e rằng đêm nay sẽ trằn trọc khó ngủ.

 

“Đông Vinh, đêm nay ngươi nhất định cùng uống cho say mèm về. Ngày mai chúng cùng chuẩn các việc nghênh đón tân nương.”, Kỷ Vân Trạch hân hoan .

 

“Được ạ.”, Đông Vinh cũng vui vẻ đáp lời.

 

Từ khi lão gia qua đời, lâu lắm tiểu nhân thấy công tử vui vẻ như .

 

Mười năm đèn sách, công tử giờ đây cuối cùng cũng nếm trải ngọt bùi bao gian khổ, chỉ Bệ hạ trọng dụng, mà còn cưới cô nương ưng ý. Ngày tháng như quả thực đáng để ăn mừng long trọng.

 

Hai trong phòng đối chén cạn ly, trò chuyện những chuyện xưa cũ. Bất tri bất giác chút men say, Đông Vinh say bí tỉ vật bàn, Kỷ Vân Trạch bất đắc dĩ lắc đầu, tự uống thêm vài chén. Một trận say ập đến, mơ màng cũng ngã xuống.

 

Lúc , cửa phòng chợt mở , tựa như xông .

 

“Ai đó?”

 

Kỷ Vân Trạch mơ màng mở mắt, còn kịp rõ bóng , ai đó trực tiếp đ.á.n.h ngất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-99-lai-la-vinh-ninh-vuong-tac-quai.html.]

 

Kỷ Vân Trạch tỉnh nữa là do một mùi hương kỳ lạ. Chàng theo bản năng đưa tay sờ sang bên cạnh, xúc cảm mềm mại đến rợn khiến vội vàng mở mắt.

 

Nhìn nữ nhân y phục xốc xếch bên cạnh , Kỷ Vân Trạch sắc mặt trắng bệch, trừng đôi mắt đen láy chằm chằm nữ tử xa lạ, lớn tiếng hỏi: “Ngươi là ai? Sao giường của ?”

 

Nữ nhân rõ ràng cũng dọa nhẹ, hoảng sợ dậy, lớn kêu lên: “A, đồ tiện nhân vô sỉ ở thế !”

 

Nói đoạn, nàng lóc lê thê trong phòng, la lớn: “Mau đến đây!”

 

Nghe thấy tiếng động, nhanh chạy về phía .

 

Kỷ Vân Trạch còn kịp ngăn cản, cửa phòng đẩy , ít xông .

 

“Biểu ca, sàm sỡ , nhất định chủ cho !” Nữ tử hướng về đàn ông dẫn đầu cầu xin.

 

Người đến ai khác, chính là Tề Vân Sanh.

 

Hắn từng cùng Kỷ Vân Trạch học ở huyện học, hai gặp mặt vài , đương nhiên là nhận .

 

Mèo con Kute

“Trạng Nguyên Lang, ngươi thật to gan, dám trêu ghẹo nội nhân của , quả là ô uế thể diện của bậc sách!”

 

Tề Vân Sanh giận tím mặt, vung tay với thủ hạ: “Người , lập tức giải đến quan phủ, nhất định đến mặt Ngự sử đại nhân đòi một lời công đạo!”

 

“Tề tú tài, ngươi bậy bạ gì ?”

 

Kỷ Vân Trạch lúc vẫn còn mơ hồ, căn bản đột nhiên ở trong phòng nữ nhân . Chàng hề quen nàng .

 

còn đợi phân trần, cưỡng ép giải .

 

Thấy tình hình đó, nữ tử lập tức lau vết lệ, mặt mày nịnh nọt sáp đến gần Tề Vân Sanh, yểu điệu bắt đầu cầu xin.

 

“Biểu ca, thể nhịn Sở gia tiểu tiện nhân chiếm tổ chim cút, nay vì mưu đồ tiền đồ cho mà ngay cả thanh danh của cũng cần. Lần đón về, nhất định sẽ với dì đó.”

 

“A Nhu, mà hi sinh đến thế, thể đón về chứ. Tễ nhi là con của chúng , dù vì nó cũng thể để mẫu tử các ở ngoài chịu đàm tiếu nữa.”

 

Tề Vân Sanh véo nhẹ khuôn mặt trắng nõn của nàng, khuyên nhủ dịu dàng: “Hôm nay cứ cùng Tễ nhi về phủ, nhưng lấy hết tiền bạc . Chắc cũng chuyện đ.á.n.h mất năm mươi vạn lượng bạc, của Vĩnh Ninh Vương phủ đang canh giữ ở phủ , tìm cách đ.á.n.h lừa bọn họ .”

 

Liễu Nhu Nhi sớm về chuyện , gật đầu: “Biểu ca, là thê tử của , tự nhiên sẽ thể gặp nạn. Đợi gặp dì xong, sẽ giao bạc cho .”

 

Nói đoạn, nàng chút lo lắng nhắc nhở: “Biểu ca, bạc đó là bộ gia sản của nhà chúng , ứng phó Vĩnh Ninh Vương, chúng sống đây?”

 

“Muội ngốc thế.”, Tề Vân Sanh đắc ý : “Muội bây giờ đang việc cho ai ? Đó chính là Cố tiểu công gia đến từ Lâm An đó. Đợi đến khi giúp xong việc, chút năm mươi vạn lượng bạc thì thấm .”

 

Nghe lời , Liễu Nhu Nhi mới yên lòng, cùng Tề Vân Sanh đến Trấn Phủ Sứ Tư.

 

Diệp Uyển Xu và Nghiêm ma ma đang bận rộn ở Đào Ổ chuẩn chuyện thành , nhưng đến giờ hẹn mà vẫn thấy Kỷ Vân Trạch đến. Nghĩ đến chuyện Tôn tú tài, trong lòng nàng khỏi bắt đầu lo lắng.

 

Đến đêm, nàng sai Điền Phúc dẫn Kỷ gia dò la, mới Kỷ Vân Trạch và tiểu tư Đông Vinh của đều biến mất dấu vết.

 

Nghĩ đến việc Xích Phong Doanh đang đóng quân xung quanh Đào Ổ, Nghiêm ma ma chợt cảnh giác, ghé sát tai nàng thì thầm hiệu: “Cô nương, khi nào là Vĩnh Ninh Vương gây rối ?”

 

 

Loading...