Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 83:--- Tề Vân Sanh vào Đào Ổ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:23:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trương Thái phi liên tục thở dài mấy tiếng: “Sao gặp chuyện như thế ?”

 

Con trai khó khăn lắm mới gặp cô nương ý, tuyệt đối thể để phá hỏng như . Nàng vội vàng phân phó: “Triệu quản gia, mau chuẩn một phần hậu lễ, ngày mai theo đích đến Kê Khang huyện.”

 

Vừa dứt lời, nàng liền vội vàng dẫn các bà v.ú trở về thu xếp hành lý, gì thì cũng giành mối hôn sự .

 

Nhìn thấy dì biến mất còn bóng dáng, Triệu Doanh Doanh tức giận giậm chân: “A cha, a nương, xem dì kìa, chỉ vì một cô nương, biểu ca, biểu lưu luyến ở huyện nhỏ hẻo lánh thì thôi , đến cả dì cũng hồ đồ theo.”

 

Tề Ninh quận chúa nào còn cách nào khác, giờ đây tẩu tẩu chủ gia đình, dễ chuyện như khi trưởng còn tại thế, nàng chỉ bực bội cùng con gái đồng thời trừng mắt Ngôn Cẩn.

 

“Quận chúa và biểu cô nương đừng nghĩ ngợi lung tung, Điện hạ là kẻ bỏ bê chính sự.”

 

13. Ngôn Cẩn cố tỏ trấn định: “Hiện tại hải hoạn nghiêm trọng, đám Ty Trấn Phủ Sứ lười biếng trễ nải, Điện hạ ở U Châu cũng là để đích đốc thúc Ty Trấn Phủ Sứ tiễu trừ hải phỉ.”

 

Triệu Trường Sử gật đầu đồng tình: “Điện hạ hành sự nay đều đạo lý của Người, hải hoạn phía đông quả thật nên sớm ngày dẹp yên.”

 

Mèo con Kute

Sau đó, y cố vẻ thâm sâu cùng Ngôn Cẩn vai kề vai khỏi đại điện.

 

“A nương, giờ đây.”, Triệu Doanh Doanh phiền não : “Sắp đến sinh thần của con , biểu ca và dì đều ở đây, con mà đón sinh thần chứ.”

 

“Ta ngược xem thử, rốt cuộc là tuyệt thế giai nhân nào thể mê hoặc vị Vương gia của Vĩnh Ninh Vương phủ chúng đến mức thần hồn điên đảo.”

 

Tề Ninh quận chúa âm thầm siết chặt nắm đấm: “Doanh Doanh, ngày mai chúng sẽ cùng dì con đến U Châu, sinh thần nhất định để biểu ca con đích sắm sửa cho con.”

 

Được mẫu , Triệu Doanh Doanh mới yên lòng.

 

Hai kiếp gặp, Diệp Uyển Xu nghẹn một bụng lời , cùng Sở Yên trò chuyện mãi đến gần sáng mới chịu ngủ .

 

Nếu cứu vớt Mục Khanh Khanh là vì phụ nàng, goá phụ của Mục lão tướng quân chịu đối xử bất công, thì giải cứu Sở Yên thực sự là để bù đắp nỗi tiếc nuối lớn nhất trong lòng nàng.

 

Toàn bộ ký ức tươi nhất trong tuổi thơ, giờ đây chỉ còn A Yên, giống như bảo vật quý giá mất tìm về, trở trong tay , nàng vô cùng trân quý.

 

Nàng ngủ mãi đến khi mặt trời lên cao ba sào, lúc tỉnh giấc từ trong mơ, thấy Sở Yên vẫn còn say ngủ bên cạnh, Diệp Uyển Xu mới an tâm thở phào nhẹ nhõm.

 

Vừa mới dậy, bỗng thấy Phó Vân Nê bĩu môi nhỏ, hai tay chắp lưng bước .

 

“Diệp tỷ tỷ đúng là tình mới liền quên tình cũ mà.”

 

Nàng bất mãn liếc vị khách mời mà đến đang chiếm chỗ của giường, Phó Vân Nê khẽ hỏi: “Diệp tỷ tỷ, tối nay nàng còn ngủ ở đây ?”

 

“Ừm, chắc là .”, Diệp Uyển Xu gật đầu.

 

Ít nhất mấy ngày gần đây, nàng ở bên cạnh Sở Yên thật .

 

Phó Vân Nê xong, lập tức vui: “Vậy và đại ca ?”

 

“Đại ca ?”, Diệp Uyển Xu vui chọc chọc trán nàng : “Tiểu nha đầu , chuyện gì cũng nghĩ đến đại ca ?”

 

“Vì đại ca chỉ nghĩ đến Diệp tỷ tỷ thôi mà.”, Phó Vân Nê mặt đầy nghiêm túc : “Đại ca qua tuổi cập kê , nếu cưới nương tử, mẫu phi Vương phủ chúng sẽ tuyệt tự mất.”

 

“Nói bậy, đại ca tìm nữ nhân nào.”, Diệp Uyển Xu im lặng lắc đầu.

 

Trẻ con dễ dụ dỗ, nhưng nàng thì dễ lừa như .

 

Phó Minh Trì tiếp cận chẳng qua là để lấy lòng phụ , thuận lợi nhập chủ Lâm An.

 

Cái nơi quỷ quái đó, đời nàng sẽ bao giờ về nữa.

 

“Thôi , nếu thích ngủ một , tối nay và Sở tỷ tỷ sẽ ngủ cùng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-83-te-van-sanh-vao-dao-o.html.]

 

Nghe lời , gương mặt nhỏ nhắn của Phó Vân Nê mới lộ nụ vui mừng: “Vậy còn tạm .”

 

Nói xong, nàng vươn ngón tay mũm mĩm nhỏ chỉ ngoài: “Diệp tỷ tỷ, của huyện nha mang đồ đến , tỷ ngoài xem ?”

 

Diệp Uyển Xu thầm thở dài.

 

Mặc dù miệng ăn mặc đều dùng đồ của Phó Minh Trì, nhưng cứ ngày nào cũng thế , ngược khiến chút bất an.

 

Thấy Sở Yên tỉnh, Diệp Uyển Xu tiên dặn dò: “Sở tỷ tỷ, bảo Xuân Hồng, Hạnh Đào chuẩn quần áo cho tỷ , tỷ tự chuẩn , hôm nay Tề Vân Sanh nhất định sẽ đến, lát nữa sẽ cùng tỷ gặp .”

 

Nghĩ đến khuôn mặt nhưng giấu d.a.o của Tề Vân Sanh, Sở Yên vẫn còn sợ hãi, nàng nắm chặt cổ tay Diệp Uyển Xu, chút bối rối .

 

“Đừng sợ, dù cũng là quận chúa do Bệ hạ đích phong, dám càn .”

 

Diệp Uyển Xu an ủi: “Đợi hôm nay đòi Sương Sương về, chúng sẽ tính kế lâu dài.”

 

Sở Yên lúc mới gật đầu, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn cảm thấy bất an.

 

Thuở nàng tự ý gả Kê Khang huyện, tự tự chịu hại , nàng thật sự liên lụy tiểu nha đầu lo lắng sợ hãi thêm nữa.

 

Nhận nàng vẫn còn điều bận tâm, Diệp Uyển Xu cuối cùng dặn dò một câu: “Sở tỷ tỷ, tỷ nhớ, tất cả những điều đời đều do chính tranh giành mà , trời cao bao giờ ưu ái bất cứ ai.”

 

Trước nàng hiểu đạo lý , khi trải qua chuyện từ hôn với Cố gia, nàng tỉnh ngộ, chỉ cần chịu khó suy nghĩ, chuyện luôn thể thấy thêm chút hy vọng.

 

Những lời khiến Sở Yên khích lệ, Uyển Uyển đều nguyện ý vì nàng mà trả giá đến mức , nàng còn gì mà sợ.

 

“Uyển Uyển, việc của , sẽ cố gắng vực dậy tinh thần.”

 

Dường như từ trong mắt nàng thấy tia sáng, Diệp Uyển Xu cuối cùng cũng yên tâm, nàng dịu dàng mỉm với Sở Yên, dẫn Phó Vân Nê khỏi phòng .

 

Tiểu viện nàng ở tên là Phù Nhã Các, ở trung tâm nhất của Đào Ổ, xung quanh trồng đầy cây đào, phía nhà là hai hồ nước suối nóng, hiện tại hoa đào đang nở rộ, nước bốc lên từ hồ quấn quýt trong rừng đào, mờ ảo như cảnh tiên trong tranh, Diệp Uyển Xu thích.

 

Nhìn cảnh như , Phó Vân Nê ngoài, bắt đầu mơ mộng hão huyền.

 

“Diệp tỷ tỷ, Đào Ổ thật , hơn cả hậu hoa viên của Vương phủ chúng , nếu thể, Diệp tỷ tỷ mong cùng vị công tử tuấn tú nào thưởng thức cảnh khắp vườn nhất?”

 

Biết nàng ý , Diệp Uyển Xu nhếch môi : “Diệp tỷ tỷ thích cô phương tự thưởng.”

 

“Chán phèo, chán phèo.”

 

Phó Vân Nê lắc lắc cái đầu nhỏ, lủi thủi chạy ngoài.

 

Diệp Uyển Xu đến tiền viện, vặn thấy Nghiêm ma ma đang sai của huyện nha sắp xếp những món đồ đưa đến.

 

So với hôm qua, ngoài việc thêm một con nai săn, còn thêm nhiều gấm vóc, lụa là và đồ trang sức bằng châu báu, đủ loại lấp lánh, ánh nắng ban mai chiếu rọi càng thêm rực rỡ.

 

Cứ đà , cho dù dọn sạch Vĩnh Ninh Vương phủ, Đào Ổ của nàng cũng sẽ trở thành kho hàng và tàng bảo các.

 

Phó Minh Trì tiêu xài hoang phí như , ở Việt Châu Thành còn một vị Trương Thái Phi, con trai bà liên tiếp gây động tĩnh lớn như thế ở Kê Khang huyện, e rằng nếu bà sẽ lột da nàng như một yêu nữ họa quốc ương dân, Diệp Uyển Xu chỉ nghĩ thôi mà sống lưng bắt đầu lạnh toát.

 

“Các ngươi trở về với Vĩnh Ninh Vương, đừng đưa đồ đến Đào Ổ nữa, tiểu quận chúa ở Đào Ổ cũng cần nhiều đồ như .”

 

Diệp Uyển Xu nghiêm túc : “Nếu thực sự tặng, thì hãy dành dụm để cứu tế nạn dân .”

 

Vừa dứt lời, bỗng thấy Tề Vân Sanh tiểu tư dẫn .

 

Phía là hai bà v.ú hôm qua, và nhũ mẫu mà phái .

 

Định mắt , quả nhiên thấy họ đang bế Sương Sương đến.

 

 

Loading...