Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 7:--- Giải trừ hôn ước ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:21:23
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Uyển Uyển.”

 

Quý Uyên và Diệp Hoài Tố sợ đến tái cả mặt, vội vàng cúi xuống đỡ Diệp Uyển Xu dậy.

 

“Nghịch tử.”

 

Cố An giận dữ định giáng thêm một bạt tai Cố Đình Châu, nhưng nắm chặt lấy cổ tay.

 

“Nếu phụ đuổi Nguyệt Linh khỏi phủ, chi bằng cứ đuổi con luôn. Đời con thề cưới ai ngoài Nguyệt Linh.”

 

Thả câu tàn nhẫn , liền kéo Giang Nguyệt Linh nghênh ngang rời .

 

Cố Đình Sâm hừ lạnh một tiếng đầy hả hê, định theo chân cửa, Cố An sắc mặt giận dữ: “Ngươi cho .”

 

“Sao, phụ uy h.i.ế.p đại ca thành, uy h.i.ế.p con ?”

 

Cố Đình Sâm đầu , kiêu căng liếc nhẹ Diệp Uyển Xu một cái: “Ta cũng kẻ nhặt rác, chuyên nhặt đồ thừa của khác.”

 

Dứt lời, y liền bước thẳng cửa.

 

Một buổi tiệc mừng đáng lẽ vui vẻ khuấy động thành thế , Diệp Hoài Tố tức đến mức lòng gan như nhỏ máu. Nàng đỡ Diệp Uyển Xu còn kịp an ủi, chính nàng thành tiếng.

Mèo con Kute

 

“Anh rể, Uyển Uyển, chuyện chắc chắn hiểu lầm, nhất định sẽ cho các vị một lời giải thích thỏa đáng.”

 

Từ đầu đến cuối thấy hai cha con mở lời than trách, lòng Cố An lo lắng yên, đè nén cơn giận trong lòng vội vàng giải thích với hai cha con.

 

“Đừng gọi rể nữa, ghê tởm.”

 

Quý Uyên nổi giận đùng đùng dậy, dữ tợn trừng mắt Cố An: “Đây là con trai ngoan mà ngươi khoe khoang với , rằng sẽ để Uyển Uyển nhà chịu nửa phần ủy khuất ?”

 

Mặc dù hai tên hỗn xược nhục một phen, nhưng trong lòng y bắt đầu thầm vui.

 

Giờ đây Uyển Uyển rõ bộ mặt xí của Cố gia, cũng xem như dứt lòng, tự khắc sẽ ngoan ngoãn theo sự sắp đặt của . Đợi nàng gả tông thất, y vẫn thể thăng quan tiến chức, hưởng thụ phú quý.

 

“Uyển Uyển, về nhà với phụ .”

 

Quý Uyên nắm lấy tay con gái, định kéo nàng dậy: “Phụ nhất định sẽ tìm cho con một mối hôn sự hơn.”

 

Trên mặt Diệp Uyển Xu bi thương cũng vui mừng, chỉ sự nhẹ nhõm khi sắp thoát khỏi xiềng xích.

 

trong lòng nàng rõ, tự thể theo phụ trở về, nếu một khi lồng giam của Quý gia, đó mới thực sự là tuyệt vọng.

 

Nàng giờ đây chỉ thành lễ cập kê ngày hôm nay, từ đó nắm giữ vận mệnh của , trời cao biển rộng tự do bay lượn.

 

Vừa dậy, theo bước chân của Quý Uyên, Diệp Hoài Tố đột nhiên nước mắt lưng tròng gọi nàng : “Uyển Uyển.”

 

Đã hai đứa con trai cho đầu óc choáng váng, giờ đây thấy cháu gái rời , Cố An cũng tức giận công tâm, trực tiếp phun một ngụm máu.

 

3. “Quý Thủ phụ, Đình Châu và Uyển Uyển là do Thái Hậu ban hôn, ngươi chống ý chỉ của Thái Hậu ?”

 

4. Quý Uyên khinh bỉ lắc đầu: “Vinh Quốc Công, ngươi hiểu rõ, kẻ chống ý chỉ của Thái Hậu là đứa con trai quý báu của ngươi, chứ Uyển Uyển nhà .”

 

Dứt lời, y kéo Diệp Uyển Xu định cửa.

 

Diệp Hoài Tố sốt ruột bước lên kéo ống tay áo nàng: “Uyển Uyển, con thể theo phụ con về, sẽ thật lòng đối xử với con .”

 

Quý Uyên tức đến nỗi sắc mặt trầm xuống: “Quốc Công phu nhân, khuyên nàng thận trọng lời .”

 

Nghe lời của dì, Diệp Uyển Xu trong lòng chỉ thấy buồn .

 

Buổi sáng, nàng còn ở Thúy Vi Đường dạy học cách hồ đồ một chút, mềm mỏng với phụ , mới nửa ngày mà nàng quên hết lời ?

 

“A cha, hôm nay là ngày con gái cập kê, con thành lễ cập kê.”

 

Nhìn Quý Uyên, nàng câu bằng giọng lạnh nóng, hất tay dì , đè nén bước chân thẳng ngoài.

 

Bị hai vị biểu mà nàng tin tưởng nhất vứt bỏ, nha đầu mặt hề thấy chút đau buồn tuyệt vọng nào, cũng loạn, trái khiến Quý Uyên trong lòng sinh lo lắng, dám ép buộc con gái nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-7-giai-tru-hon-uoc.html.]

“Uyển Uyển, hôm nay cha sẽ ở bên con, đích lễ cập kê cho con.”

 

Quý Uyên xong, liền lập tức đuổi theo ngoài.

 

Cố An, Diệp Hoài Tố một cái, cũng vội vàng thu dọn vẻ sầu não theo cửa.

 

Không ít khách khứa bên ngoài đều thấy tiếng ồn ào trong nhà, đại khái đoán chuyện gì xảy .

 

những nhân vật bên trong, một vị là hoàng quốc thích Thái Hậu trọng dụng, một vị khác là trọng thần Thủ phụ quyền khuynh triều chính, sai nửa lời cũng là vạn kiếp bất phục, ai dám bàn tán nửa chữ ở Quốc Công phủ, chỉ giả vờ như chuyện gì mà theo lên chúc mừng.

 

Ngoài Đông phòng, các ma ma giáo dưỡng của Quốc Công phủ chuẩn sẵn lễ phục cập kê, ở hai bên. Diệp Uyển Xu nhanh chậm bước lên rửa tay, lau khô đó cùng Quý Uyên bước nơi cử hành lễ sơ gia.

 

Trên mặt nàng vẫn điềm nhiên như thể hôm nay vốn dĩ chỉ một việc là lễ cập kê, sự việc của Cố gia ảnh hưởng.

 

Thấy phụ lơ đãng, Diệp Uyển Xu còn vội nhắc nhở một tiếng: “A cha, bắt đầu .”

 

Nghe tiếng, Quý Uyên lúc mới hồn, đ.á.n.h giá con gái đang thẳng lưng hướng đông, ngâm tụng chúc từ.

 

“Tháng lành ngày , bắt đầu đội lễ phục, từ bỏ ý chí non nớt, thuận theo đức hạnh trưởng thành, sống lâu hưởng phúc, ban cho phước lành lớn lao.”

 

Nhớ dáng vẻ thơ ấu của con gái, Quý Uyên trong lòng khẽ rung động.

 

Khi mới sắp cha, y vẫn chỉ là một tiểu đáng chú ý, sống trong lo sợ thấp thỏm. Thoáng cái mười mấy năm trôi qua, giờ đây y chỉ quan lớn tới bậc nhất, mà ngay cả con gái cũng lớn đến chừng .

 

Chỉ tiếc là thể tận mắt nàng trưởng thành.

 

Nghĩ đến việc tiếp theo còn khuyên nhủ Uyển Xu gả cho vị , Quý Uyên biểu hiện vô cùng dụng tâm, ba thêm ba lạy của lễ cập kê, mỗi một bước đều kiên nhẫn ở bên cạnh chỉ dẫn.

 

Mà Cố An, Diệp Hoài Tố với tâm trạng bất an vẫn luôn lặng lẽ bên cạnh quan sát, cho đến khi lễ thành cũng dám tiến lên quấy rầy.

 

Thấy Quý Uyên cùng cháu gái rời , Cố An mới khẽ nhắc nhở bên tai Diệp Hoài Tố: “Phu nhân, nàng hảo hảo khuyên nhủ Uyển Xu, để nàng trở về Quý gia.”

 

Nhìn bóng dáng hai cha con biến mất, ánh mắt Diệp Hoài Tố vô cùng kiên định: “Lão gia cứ yên tâm , Uyển Xu là một đứa trẻ thông minh, nàng phụ nàng phẩm hạnh , sẽ trở về . Hôm nay mời phụ nàng đến, vốn cũng chỉ khoe khoang một chút với ông thôi.”

 

Nói đến đây, nàng chợt khẽ thở dài: “Chỉ tiếc là Đình Châu đứa trẻ hiểu lầm Uyển Xu.”

 

“Cái nghịch tử đó!”, Cố An nghiến răng nghiến lợi căm hờn: “Phu nhân cứ yên tâm, đây là hôn sự do Thái hậu ban, bản lĩnh nào dám trái lời.”

 

Lão gia lòng tin Thế tử, Diệp Hoài Tố đương nhiên cũng lo lắng cháu gái sẽ nảy sinh ý nghĩ khác. Lão trạch bán , Quý Uyên đáng để nàng nương tựa, nha đầu giờ đây thứ duy nhất thể dựa chỉ và Quốc Công phủ thôi.

 

Cùng lắm đợi sự việc dịu một chút, nàng sẽ điều đình, thu nạp tiện tỳ chốn thanh lâu thất, như cũng coi như giữ thể diện cho cả đôi bên.

 

Nghĩ đến đây, Diệp Hoài Tố yên tâm theo Cố An tiếp đãi tân khách.

 

Quý Uyên cùng Diệp Uyển Xu trở Thúy Vi Đường, sai Xuân Hồng, Hạnh Đào lui xuống. Nhìn khuôn mặt con gái vẫn tĩnh lặng như nước, chút lo lắng : “Uyển Xu, thì cứ , xong cha sẽ đưa con về nhà.”

 

Lặng lẽ phụ với vẻ mặt hiền từ, nếu trong tâm trí nàng vẫn còn ký ức về việc ông để mặc mấy vị di nương ức hiếp, lăng mạ mẫu và nàng, Diệp Uyển Xu thật sự sẽ tin rằng ông là một cha .

 

Dì dù tính toán thế nào cũng đến mức uy h.i.ế.p tính mạng nàng, nhưng vị mắt thì thật khó .

 

“Cha, nếu nữ nhi theo trở về, Thái hậu nơi đó nghĩ kỹ xem sẽ ăn thế nào ?”, Diệp Uyển Xu bắt đầu suy tính lời lẽ thoái thác cho ông .

 

Quý Uyên khinh thường bĩu môi: “Nha đầu ngốc, hôm nay nhiều thấy , là tên hỗn trướng phụ bạc con, con hà tất nghĩ đến việc giải thích với Thái hậu?”

 

Diệp Uyển Xu : “ việc rốt cuộc vẫn còn đường xoay chuyển. Cha quyền cao chức trọng vốn đời kiêng dè, nữ nhi chỉ sợ bỏ , sẽ khiến dượng phản đòn, đẩy tội danh lên đầu cha con chúng .”

 

Lời nhắc nhở Quý Uyên.

 

Hôm nay, tên hỗn trướng Cố Đình Châu những lời đại nghịch bất đạo, nếu là thường thì sớm tống giam bóc gân lột xương . là cháu của Thái hậu, huống hồ Cố An còn nắm trong tay binh mã triều đình, đến cả Hoàng đế cũng kiêng dè vài phần.

 

Nếu thể khiến Cố Đình Châu thật sự gánh tội danh từ hôn, kháng chỉ, thì việc đón Uyển Xu về thật sự sẽ là một củ khoai nóng bỏng tay.

 

“Uyển Xu, con cứ ở Quốc Công phủ chịu uất ức thêm vài ngày .”

 

Quý Uyên : “Dượng con là một tháng sẽ đại hôn, cha nhất định sẽ kịp thời đó, bẩm báo Bệ hạ, giải trừ hôn ước.”

 

Lời quả đúng là trúng tâm can Diệp Uyển Xu.

 

Nàng ở Lâm An thành ngoài phụ , còn một nữa nàng gả Quốc Công phủ. Chỉ cần phụ thuyết phục Hoàng đế nhúng tay việc , nàng liền thể danh chính ngôn thuận thoát khỏi mối hôn sự .

 

 

Loading...