Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 69:--- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:22:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ngày 24 tháng 2 năm 2025 Tác giả: Tuyệt Trần Yên Khách

 

Cố Đình Sâm đồng tử trợn tròn, vội vàng hỏi: “Biểu cô nương thế nào ?”

 

Tần Sắt : “Tiểu công gia yên tâm, bọn chúng căn bản cơ hội tiếp cận biểu cô nương.”

 

“Yên tâm ư? Ngươi bảo yên tâm? Biểu cô nương khỏi Lâm An thành kẻ dám thực hiện hành vi to gan lớn mật .”

 

Cố Đình Sâm trong mắt sát cơ lộ rõ: “Đem những kẻ sống c.h.ế.t , lập tức đến Kỳ Vương phủ.”

 

 

Mặt trời lên ba sào

 

Vì Quý Ninh Khê sảy thai, Kỳ Vương tự nhiên chẳng là do hai nữ nhi của gây nghiệp. Được lời của An Bình, Khánh Ninh, đích gã dẫn hai chị em cùng đến viện của nàng thăm hỏi.

 

“Điện hạ, đều là do Cố tiểu công gia, nàng coi thường khác, để Điện hạ mắt, hại con và hai vị quận chúa chịu khổ sở về thể xác, còn đ.á.n.h mất hài tử của Điện hạ, Điện hạ nhất định chủ cho con a.”

 

Vừa gặp mặt, Quý Ninh Khê bắt đầu khổ sở than vãn mặt gã.

 

Kỳ Vương giờ đây còn Ngự Lâm quân, càng chẳng còn cái khí thế để đối kháng với Cố gia, kẻ ngu xuẩn còn vội vàng trêu chọc, gã trách phạt nàng là nhân từ lắm .

 

Nghĩ đến việc còn dựa nàng để lôi kéo Quý Uyên, Kỳ Vương giả vờ an ủi: “Hài tử sẽ thôi, sự sỉ nhục các ngươi chịu ở Cố gia, bổn vương sớm muộn gì cũng sẽ đòi cho các ngươi.”

 

“Phụ vương, chuyện kỳ thực cũng thể trách tiểu công gia.”, An Bình tức giận : “Chỉ thể trách tiểu tiện nhân của Diệp gia , nàng cố ý hãm hại , khiến tiểu công gia sinh lòng chán ghét chúng .”

 

Nghĩ đến lúc tiểu tiện nhân hẳn thủ dị xử, An Bình cực kỳ đắc ý bĩu môi: “ tiểu tiện nhân sẽ thể hãm hại chúng nữa .”

 

Vừa dứt lời, liền thấy Vương thế tử vội vàng chạy : “Phụ vương, đại sự , Cố tiểu công gia và Lưu Chương dẫn Tuần phòng doanh vây khốn Kỳ Vương phủ của chúng .”

 

“Cái gì?”

 

Kỳ Vương sợ đến tái mặt, vội vàng bước ngoài, hai bước, liền thấy Cố Đình Sâm dẫn giáp sĩ xông .

 

“Cố tiểu công gia, ngươi thật to gan lớn mật, phủ của bổn vương há để ngươi tự tiện xông ?”

 

Đối mặt với lời nộ xích của Kỳ Vương, Cố Đình Sâm chỉ lạnh lùng nhếch môi, ngẩng cao đầu thẳng sân xuống.

 

“Tiễn hai vị quận chúa lên đường.”

 

Hắn hờ hững lệnh một tiếng, vài tên quân sĩ tay cầm hai dải lụa trắng nhanh chóng tiến lên, dọa cho An Bình, Khánh Ninh đồng thời tê liệt ngã xuống đất, đồng loạt khẩn cầu: “Tiểu công gia, chúng phạm lầm gì, g.i.ế.c chúng ?”

 

“To gan! Nữ nhi của bổn vương há để ngươi đối đãi vô lễ như ư?”, Kỳ Vương nộ xích.

 

Mèo con Kute

Vương thế tử cũng thành hoàng thành khủng hỏi: “Cố , e rằng giữa chuyện hiểu lầm gì chăng, cho dù chuyện tày trời nữa, Cố cũng nên chuyện đại nghịch bất đạo a.”

 

Cố Đình Sâm kiên nhẫn liếc Lưu Chương: “Nói cho bọn họ , thế nào là đại nghịch bất đạo.”

 

Lưu Chương vung tay áo, Tần Sắt dẫn đem một đám thích khách trói năm hoa trong.

 

“Bẩm Kỳ Vương điện hạ, hai vị quận chúa An Bình, Khánh Ninh phái hành thích Thủ phụ đại nhân và Đồng Dương quận chúa, nhân chứng vật chứng đều đủ, tiểu công gia đến đây cũng là vì Điện hạ mà suy nghĩ.”

 

5. Lưu Chương lạnh thâm trầm: “Nếu chuyện để Thủ phụ đại nhân náo loạn đến ngự tiền, lôi Kỳ Vương là kẻ chủ mưu phía , thì khó mà kết thúc êm .”

 

Kỳ Vương giận dữ : “Bổn vương từ đến nay nào chuyện , kẻ chủ mưu phía ?”

 

Lưu Chương ánh mắt dần tối : “Chuyện đó khó lắm, dù Kỳ Vương từng cầu Đồng Dương quận chúa, Thủ phụ đại nhân và Đồng Dương quận chúa từ chối, sinh lòng oán hận cũng là điều hợp tình hợp lý.”

 

“Tuyệt đối chuyện .”

 

“Vậy thì xin Kỳ Vương đích tiễn hai vị quận chúa lên đường , như mới thể tự chứng minh sự trong sạch của .”, Lưu Chương .

 

Kỳ Vương lảo đảo suýt ngã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-69.html.]

 

“Phụ vương.”

 

Vương thế tử và An Bình, Khánh Ninh đồng thời hô lên, Vương thế tử càng lập tức quỳ sụp xuống đất: “Phụ vương nghĩ a, chuyện nhất định hiểu lầm, hai vị thể ám sát Thủ phụ đại nhân chứ.”

 

Quý Ninh Khê cũng : “ , Điện hạ, An Bình, Khánh Ninh chỉ g.i.ế.c trưởng tỷ của con mà thôi…”

 

“Ngươi…”, Kỳ Vương tức đến nghẹn lời.

 

cũng là đích nữ của , gã thể trơ mắt các nàng chịu c.h.ế.t.

 

“Cố tiểu công gia, xin ngươi hãy nể mặt bổn vương đôi chút, hãy bỏ qua cho các nàng .”, Kỳ Vương khẩn cầu.

 

Cố Đình Sâm khinh miệt nhếch môi: “Kỳ Vương mặt mỏng, còn dám mở miệng? Đến cả việc trong phủ còn quản , còn dám mơ tưởng điều gì?”

 

Lời dứt, sốt ruột vẫy tay về phía Lưu Chương: “G.i.ế.c.”

 

Sự việc đến nước , Kỳ Vương tự khó lòng bảo hai nữ nhi của , đành lặng lẽ nhắm nghiền hai mắt.

 

Lưu Chương cùng quân sĩ thẳng thừng xông đến An Bình, Khánh Ninh. An Bình, Khánh Ninh giãy giụa, run rẩy kêu “Phụ vương cứu mạng”, nhưng nào còn ai dám bảo vệ hai tỷ các nàng, cứ thế siết cổ c.h.ế.t ngay mặt Kỳ Vương và thế tử.

 

Để Lưu Chương xác nhận hai nàng tắt thở , Cố Đình Sâm mới thong dong dậy, nửa nửa nhắc nhở: “Còn xin Kỳ Vương tự liệu lấy, đừng thêm chuyện hồ đồ.”

 

Sau đó, dẫn nghênh ngang rời .

 

Cảnh tượng Quý Ninh Khê sợ đến ngây , nàng khó mà tin vị Vương gia mà kính ngưỡng nhất ngay cả nữ nhi ruột thịt cũng bảo vệ , mặc cho một tên công tử bột của Quốc Công phủ tác oai tác quái.

 

Cứ thế , thể mẫu nghi thiên hạ.

 

“Điện hạ, vì sợ hãi đến …”

 

“Chát.”

 

Kỳ Vương giáng một bạt tai ác độc lên mặt nàng: “Ngươi tiện nhân, đồ chổi, phủ hại c.h.ế.t hai nữ nhi của bổn vương, chỉ với cái đức hạnh ngươi cũng xứng mơ tưởng Vương phi của bổn vương ?”

 

Bỏ Quý Ninh Khê, giấu nổi sự bi thương, cùng thế tử mỗi ôm một thi thể, lóc t.h.ả.m thiết rời khỏi sân.

 

Quý Ninh Khê vô cùng ấm ức, lẩm bẩm một : “Cũng sai các nàng hành thích, điện hạ oán trách chứ.”

 

 

Chuyện Cố Đình Sâm dẫn binh vây khốn Kỳ Vương phủ nhanh chóng lan truyền khắp Lâm An thành. Cố An đang lo lắng vội vã khỏi phủ, thì thấy Thái hậu một đám cung nhân vây quanh đến cổng Quốc Công phủ.

 

Đội nghi trượng xa hoa gần như chiếm trọn cả con phố Nam Hoa.

 

“Cô mẫu, đến đây?”

 

Cố An hoảng hốt tiến lên đỡ Thái hậu, liếc Chu Phúc Hải bên cạnh, bất mãn trách mắng: “Chu công công cũng khuyên can chút nào, cô mẫu tuổi, chuyện gì cần đích xuất cung chứ.”

 

Nghĩ đến chuyện thứ tử xông Kỳ Vương phủ, Cố An lo lắng đến mức lập tức quỳ xuống: “Há chẳng vì tên nghiệt chướng ? Hắn vương pháp, gây phiền phức lớn đến cho cô mẫu, thần điệt xin lập tức nhập cung thỉnh tội với Bệ hạ.”

 

“Thỉnh tội gì?”, Cố Thái hậu vui : “Hoàng đế hôn quáng, rõ Kỳ Vương phẩm hạnh bất chính, tội nghiệt sâu nặng, còn cố chấp bảo vệ , hành động thực sự họa quốc ương dân, Đình Sâm đúng.”

 

Đỡ Cố An dậy, cô cháu hai phủ: “Cố gia chúng bây giờ cần một thanh đao sắc bén, điểm Ai gia thấy Đình Sâm hơn ngươi, nếu ngươi do dự , nào chuyện Quý Uyên đắc thế, để loạn triều chính bấy nhiêu năm.”

 

“Là thần điệt vô năng.”

 

Mặt Cố An toát mồ hôi, dám phản bác, chỉ một mực : “Cô mẫu dạy bảo đúng lắm, thần điệt nhất định sẽ ghi nhớ lời dạy của cô mẫu.”

 

Trong lúc hai chuyện, Cố Đình Sâm dẫn về Quốc Công phủ.

 

Thấy Thái hậu, vội tiến lên hành lễ. Cố Thái hậu mãn nguyện : “Chuyện cha ngươi đề cập , Ai gia chuẩn thuận, do ngươi Hoàng đế tuần tra Việt Châu, nếu gặp chuyện bất bình thể tiên trảm hậu tấu, mặt Hoàng đế Ai gia sẽ chống lưng cho ngươi, ngươi chỉ cần mạnh dạn những gì .”

 

Nghĩ đến việc sắp gặp biểu , Cố Đình Sâm trong lòng thầm vui mừng: “Đa tạ cô bà, tôn nhi nhất định sẽ phụ kỳ vọng của .”

 

 

Loading...