Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 56:--- Kẻ thù gặp mặt, mắt đỏ như lửa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:22:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đối với việc xem hát tuồng, Diệp Uyển Xu gần đây quả thực chút hứng thú nào, nguyện ý ngoài cũng chỉ là để thuận theo tâm nguyện của Cố Thanh Miên, Cố Đình Tế, tiện thể cho Tiểu Sở Lâm dạo chơi giải khuây.

 

Trong hí phường, từ đầu đến cuối nàng từng để ý đến Cố Đình Sâm, điều khiến lòng ít nhiều cũng chút khó chịu.

 

Từ hí phường , bước phố Trường Lạc, thấy biểu một vẻ lơ đãng, chuyện với nàng cũng bịt tai ngơ, càng khiến tức giận, vô cớ nghĩ đến chuyện Trạng Nguyên Lang cầu hôn giữa phố mấy hôm , Cố Đình Sâm nén giận cố ý nhắc đến Kỷ Doãn Trạch.

 

“Nói đến vở kịch nhất ở thành Lâm An gần đây, gì bằng việc các quan hiển quý tranh giành Trạng Nguyên Lang.”

 

Dường như ý nghĩa sâu xa liếc Diệp Uyển Xu, Cố Đình Sâm rủ mắt : “Không Uyển Uyển gì về ?”

 

“Biểu ca nếu tìm hiểu về , nên tự tìm mới , hỏi gì?” Diệp Uyển Xu lạnh nhạt lâu, vui đáp : “Ta với quen .”

 

“Đã quen , cho mượn một khoản bạc lớn như ?” Cố Đình Sâm chút bất bình : “Khi cầu hôn giữa phố Trường Lạc, vì khiến dứt lòng?”

 

“Đó là chuyện của , hình như chẳng liên quan gì đến ngươi.”

 

Diệp Uyển Xu thái độ thờ ơ : “Cố Đình Sâm, ngay cả dì cũng hỏi đến chuyện hôn sự của , ngươi như chẳng quá nhiệt tình ?”

 

“Ta chỉ lo lắng cho an nguy của .”

 

Cố Đình Sâm quanh mấy đứa nhỏ, lập tức thu tính tình: “Uyển Uyển, trải sự đời, lòng hiểm ác, đàn ông thế gian quen thói lừa gạt , những con em hàn môn một khi đắc thế tâm tư càng trong sạch.”

 

Diệp Uyển Xu liền bật , nàng trải sự đời ư?

 

Ít nhất cũng sống thêm một đời so với , khả năng của nàng chắc chắn sẽ kém .

 

Hai bọn họ dùng những lời lừa gạt nàng cả một đời, chỉ thiếu chút nữa là khiến nàng tin rằng thế gian trừ hai bọn họ , những đàn ông khác đều là cầm thú đội lốt . Đời , nàng thể tin lời dối của nữa.

 

“Chuyện đời, ấm lạnh tự , kết giao với ai cần biểu ca bận tâm.”

 

Khịt mũi khinh thường một tiếng, Diệp Uyển Xu dẫn mấy tiểu gia hỏa định rời , tình cờ gặp Kỷ Doãn Trạch.

 

Ngày hôm đó cầu hôn xong, những ngày vẫn luôn thấp thỏm yên, luôn cảm thấy lúc đó quá đường đột, vẫn luôn cơ hội để tạ , ngờ bất ngờ gặp nàng ở phố Trường Lạc.

 

“Diệp cô nương.”

 

Kìm nén sự kích động trong lòng, Kỷ Doãn Trạch cung kính nhiệt thành ôm quyền thi lễ, khi Cố Đình Sâm, ánh mắt chợt trở nên lạnh lẽo.

 

“Kỷ công tử? Sao ở đây?”

 

Diệp Uyển Xu cũng cúi chào , khi liếc mắt tiểu tư bên cạnh , khỏi ngẩn một lát.

 

Chỉ thấy bên miệng một vết sẹo dài, như mới đóng vảy lâu, trông khá đáng sợ.

 

“Tiểu ca nhà đây là?” Nàng nghi ngờ hỏi.

 

“Chẳng qua là gặp một con ch.ó dại c.ắ.n bậy, kịp đề phòng, chút thương tích, cô nương sợ .”

 

Kỷ Doãn Trạch động thanh sắc liếc Cố Đình Sâm, Cố Đình Sâm như gặp đại địch, nắm chặt quyền.

 

Thấy tình thế giương cung bạt kiếm , Diệp Uyển Xu đại khái đoán điều gì đó, e rằng thoát khỏi liên quan đến biểu ca của , liền thuận theo lời tiếp lời.

 

“Bị ch.ó dại c.ắ.n chuyện nhỏ, Kỷ công tử hiện giờ còn ở Vân Thăng khách điếm ? Ta sẽ cho đưa ít kim sang d.ư.ợ.c qua cho vị tiểu ca .”

 

Cố Đình Sâm vô cùng tức giận, lạnh lùng mở miệng: “Chẳng qua chỉ là một con ch.ó hiểu quy tắc thôi, cũng đáng để biểu quan tâm đến ?”

 

Diệp Uyển Xu để ý đến lời chất vấn của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-56-ke-thu-gap-mat-mat-do-nhu-lua.html.]

 

Thật nếu thực sự bàn chuyện hôn sự, nàng hài lòng nhất chính là vị tân khoa Trạng Nguyên Lang mắt .

 

Tuổi trẻ tài cao một đoạt khôi, dựa bản lĩnh của Bệ hạ ưu ái, thưởng thức, hơn nữa a dua nịnh bợ, ngày đó của Quốc Công phủ, còn mang theo một đứa trẻ, nhưng vẫn nguyện cầu hôn giữa phố, đủ thấy sự lạc của .

 

Chỉ là ngày đó là để giải vây cho , là thật lòng cầu hôn.

 

Hơn nữa, thì Việt Châu, kinh đô, cảnh hai bên hợp, nên mới bộc lộ chút tâm tư nào, cũng ý định tìm hiểu chuyện gia đình của nữa.

 

Mà Kỷ Doãn Trạch đối với đám quyền quý ngoại thích lộng quyền như Cố gia vô cùng ghét bỏ, hề sợ hãi lời uy h.i.ế.p của Cố Đình Sâm, Hoàng đế thưởng thức, cũng hiểu rõ ý đồ của Hoàng đế, sớm muộn gì cũng sẽ giúp Bệ hạ dẹp yên thiên hạ.

 

Chỉ là vì cố kỵ mối quan hệ giữa Diệp Uyển Xu và Cố gia, cả hai quá khó xử mặt nàng.

 

Mèo con Kute

Hơn nữa, mỗi thấy Diệp cô nương, cả trái tim bắt đầu đập loạn xạ, luôn lo lắng sai nửa lời cử chỉ đúng đắn, sẽ khiến nàng ghét bỏ.

 

Đối với sự khiêu khích của Cố Đình Sâm, Kỷ Vân Trạch ngơ, chỉ riêng với Diệp Uyển Xu: “Đa tạ cô nương quan tâm, là tam sinh hữu hạnh của tiểu Đông Vinh nhà . Tuy nhiên hiện nay y còn gì đáng ngại, chúng sẽ sớm về quê, dám phiền cô nương thêm nữa. Ta Đông Vinh đội ơn thiện ý của cô nương.”

 

Vừa dứt một một đoạn lời thật dài, y nhanh trí kiểm tra một lượt, đến khi xác nhận rõ ràng chuyện mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Chứng kiến trạng nguyên lang cẩn trọng như , Xuân Hồng, Hạnh Đào, cùng Cố Thanh Miên và Cố Đình Tế đều che miệng trộm.

 

Cố Đình Sâm với ánh mắt đầy khinh bỉ.

 

Thật sống lâu mới thấy , đầu tiên thấy một nam nhân vô dụng đến thế. Hôm đó dạo phố thấy biểu suýt nữa ngã ngựa, hôm nay vẻ thư sinh c.h.ế.t dở. Hễ nghĩ đến tên từng cầu biểu của , cảm thấy vô cùng ghê tởm.

 

“Thời giờ còn sớm, biểu , chúng mau về phủ .”, nhẫn nại, Cố Đình Sâm dịu giọng thúc giục.

 

Diệp Uyển Xu cũng gây thêm chuyện, bèn phúc lễ với Kỷ Vân Trạch, mỉm : “Chúc Kỷ công tử khi nhậm chức sẽ đại triển hồng đồ, tiền đồ như gấm.”

 

Nói xong, nàng mời ba tiểu gia hỏa cùng rời .

 

Cố Đình Sâm khẽ liếc Kỷ Vân Trạch một cái, nghĩ tới nghĩ lui cũng hiểu tức giận với tên thư sinh gì. Ánh mắt của biểu tệ đến mấy cũng thể trúng tên . Hắn lạnh một dấu tay đầy khinh miệt với y, đó dẫn đám tiểu tư rời khỏi Trường Lạc phố.

 

Ánh mắt Kỷ Vân Trạch khẽ trầm xuống, căn bản để tâm đến hạng công tử bột . Y chỉ nghĩ kịp xin cô nương họ Diệp về chuyện , trong lòng cảm thấy bất an.

 

“Sao quên mất chuyện quan trọng như chứ?”, chau chặt mày, y lẩm bẩm tự .

 

Đông Vinh vội an ủi: “Đại nhân cứ yên tâm, tiểu nhân thấy Diệp cô nương là tấm lòng rộng rãi, sẽ tính toán . Huống hồ đại nhân cũng là giúp Diệp cô nương giải vây mà.”

 

Mấy ngày nay những đến cầu sắp đạp đổ ngưỡng cửa , đại nhân vẫn luôn đồng ý. Y xem đại nhân trong lòng chỉ cô nương Diệp gia, bèn thuận thế khích lệ: “Tâm thành thì linh nghiệm, đợi đại nhân về quê chuẩn đầy đủ hơn đến cầu Diệp cô nương cũng muộn.”

 

“Ừm, ngươi lý.”

 

Kỷ Vân Trạch gật đầu đồng tình, cũng nghĩ nhiều nữa. Mấy năm nay cùng phụ từ Kê Khang huyện chạy nạn đến Đồng Dương, nay vinh quy bái tổ, ít cũng về Kê Khang huyện tu sửa phần mộ của phụ và tổ tiên, mới thể yên tâm ở nhậm chức ở Lâm An.

 

Nghĩ đến đây, y hận thể lập tức trở về nhà cũ giải quyết chuyện gia đình, để Lâm An chuẩn việc cầu hôn. Thế là y vội vã tăng tốc trở về thành nam thu xếp hành lý.

 

Trở về Quốc Công phủ, Cố Đình Sâm suy nghĩ kỹ càng một phen, đối với thái độ của biểu , vẫn khá hài lòng.

 

Ít nhất nàng cùng tên thư sinh đưa tình qua quá nhiều, đủ thấy nàng ý Kỷ Vân Trạch.

 

“Uyển Uyển, nàng cùng Thanh Miên, Đình Tế về Thúy Vi Đường nghỉ ngơi một lát. Biểu ca sẽ chuẩn bữa tối cho các ngươi.”

 

Hắn dịu dàng dặn dò một câu, chớp mắt biến mất.

 

Diệp Uyển Xu và hai chị em , ai nấy đều ngơ ngác.

 

Cố Đình Tế vẻ mặt thể tin : “Biểu tỷ, nhị ca hôm nay mặt trời mọc đằng tây ư?”

 

 

Loading...