Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 49:---. Huynh đệ quyết liệt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:22:06
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Trầm ngâm hồi lâu, Cố Đình Sâm mới cất lời: “Mẫu , đối với và đại ca đều thành kiến, nhưng đại ca, thật lòng cưới Uyển Uyển, sẽ một đời một kiếp đối xử với nàng.”

 

Diệp Hoài Tố đổi thái độ thường ngày, mặt lạnh như băng, đáp lời .

 

Cố Đình Sâm rõ Uyển Uyển để tâm nhất chính là dì và hai đứa trẻ gối nàng, ngày thường cũng lời dì nhất, thấy nàng một vẻ thờ ơ, hôm nay đặc biệt kiên nhẫn hơn vài phần.

 

“Ta vẫn luôn nhớ rõ dáng vẻ Uyển Uyển đầu tiên Quốc Công phủ, năm nàng tròn năm tuổi.”

 

Cố Đình Sâm vô cùng xúc động : “Nàng và những nữ tử khác đều giống, qua thanh lãnh xa cách, nhưng khiến cận, chính lúc đó, nhi tử kiên định ý niệm cả đời nhất định cưới nàng.”

 

Diệp Hoài Tố bật : “Ngươi thật lòng cưới Uyển Uyển, vì cùng với cái tên đại ca hỗn xược của ngươi mà tổn thương nàng? Ta còn sống đây mà từng thấy ngươi đối đãi với nàng bao nhiêu, thì tin lời một đời một kiếp của ngươi?”

 

“Chẳng lẽ mẫu cảnh của trong phủ?” Cố Đình Sâm vội vàng : “Nếu để đại ca triệt để đoạn tuyệt với Uyển Uyển, thể thành với nàng?”

 

Lời dứt, Cố Đình Châu bỗng nhiên mặt đen sầm từ ngoài cửa bước , ánh mắt âm lãnh tỏa như một vũng nước lạnh thăm thẳm thấy đáy.

 

Thấy tình cảnh , Phương ma ma và cả gian phòng các bà tử đều ngây .

 

Với dáng vẻ đầy sát khí đó, Phương ma ma cũng sợ gây chuyện, vội vàng tiến lên ngăn cản: “Đại công tử, Tiểu công gia chẳng qua chỉ vài lời tức giận, đừng để bụng.”

 

“Cút ngay.” Cố Đình Châu quát lớn một tiếng, nhanh chóng bước tới chỗ Cố Đình Sâm, trong mắt tràn đầy hung tợn: “Ngươi hãy lời một nữa xem?”

 

Cố Đình Sâm cũng ngờ đột nhiên tới, liếc mắt qua và Giang Nguyệt Linh với vẻ mặt chút gợn sóng, nhưng rốt cuộc vẫn khó giấu vẻ chột : “Đại ca về , đột nhiên tới đây gì?”

 

“Ta nếu tới đây, ngươi là một kẻ ngụy quân tử đạo mạo như ?”

 

Nếu tận tai thấy, Cố Đình Châu đ.á.n.h c.h.ế.t cũng dám tin tin tưởng nhất vẫn luôn tính kế , khiến mất vị trí thế tử, dần dần chán ghét Uyển Uyển.

 

“Vậy nên ngươi nhường Nguyệt Linh cho , kích đến mặt Thái Hậu để từ hôn, tất cả những gì ngươi đều chỉ vì danh chính ngôn thuận mà thành hôn với biểu ?”

 

Hắn trừng mắt Cố Đình Sâm, quát lên gay gắt: “Ngươi hà cớ như ? Ta chỉ một với ngươi, nếu ngươi thật lòng thích Uyển Uyển, thể tác thành cho hai .”

 

Vẫn là ngữ khí vẻ bề , khiến Cố Đình Sâm khỏi mỉa, rốt cuộc cũng còn kiên nhẫn giả vờ với .

 

thì những chuyện Uyển Uyển sớm thấu, lười biếng tiếp tục giả dối nữa.

 

“Đại ca thật sự lòng .”

 

Hắn khinh thường nhếch môi: “Ngươi lòng tác thành, vì nhiều năm như từng thấy ngươi nhường nửa bước? Ở Đồng Dương khi nào ngươi ngày ngày quấn lấy Uyển Uyển, phá hỏng chuyện của chúng ? Ngươi luôn bày dáng vẻ bố thí, cao cao tại thượng cho ai xem?”

 

Cố Đình Châu xong giận tím mặt: “Lòng của trong mắt ngươi hóa thành bố thí?”

 

“Thu lòng của ngươi .” Cố Đình Sâm trợn mắt đáp trả: “Lòng như và Uyển Uyển đều cần.”

 

Thái độ căng như dây đàn của hai khiến cả căn phòng bao trùm một tầng hàn ý thấu xương.

 

Tất cả những chuyện ngoài dự liệu của Giang Nguyệt Linh, nàng theo Đại công tử đến đây, để xem hai vì tiểu tiện nhân nhà họ Diệp mà đấu đá lẫn .

 

“Đại công tử, Tiểu công gia…”

 

Vừa định mở miệng khuyên can, hai đồng thời quát lớn: “Câm miệng.”

 

Giang Nguyệt Linh vẻ mặt ủy khuất, nàng từng chịu sự sỉ nhục như , chẳng lẽ tình ý mà hai hào phóng vạn kim vì nàng đều là giả?

 

Nghĩ đến đây, nàng cảm thấy vô cùng xót xa, hốc mắt phút chốc đỏ hoe, nước mắt lưng tròng ngừng xoay tròn.

 

Thế nhưng, hai một ai chịu tới an ủi nàng.

 

Cố Đình Sâm ngược bật đầy châm biếm, trong mắt còn chút ti tiện nào: “Đại ca ngu xuẩn như , dễ dàng khác lừa gạt, thật sự gánh nổi trọng trách của Quốc Công phủ, càng xứng thành với Uyển Uyển.”

 

Giờ đây nắm giữ Ngự Lâm quân, dù phụ tâm tư của cũng sẽ truy cứu, thực sự còn tâm trạng ở đây cùng trưởng nịnh nọt một kỹ nữ.

 

Mèo con Kute

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-49-huynh-de-quyet-liet.html.]

Lạnh lùng liếc dì cả đang xem kịch, Cố Đình Sâm phất tay áo, liền bỏ .

 

Cặp đôi còn , một mặt mày âm trầm cứng đờ tại chỗ, thì đến lê lết nước mắt, khiến Diệp Hoài Tố mà đau đầu.

 

Thầm thở dài một tiếng, nàng trực tiếp phân phó Phương ma ma: “Ta chút mệt mỏi, dìu về phòng nghỉ ngơi.”

 

Phương ma ma đối với vở kịch vẫn còn sợ hãi thôi, vội vàng tiến lên đỡ Diệp Hoài Tố về nội thất.

 

Cố Đình Châu như sét đánh, ngây , nhớ những chuyện xảy mấy ngày qua, tự nhiên còn mặt mũi nào để ở viện của dì nữa, thất hồn lạc phách bước ngoài.

 

“Uyển Uyển, biểu ca sai , biểu ca hồ đồ, biểu ca là đồ hỗn xược.” Hắn lặp lặp những lời đó, như một cái xác hồn, bước vô định.

 

Giang Nguyệt Linh vốn đuổi theo Tiểu công gia, nhưng dáng vẻ của Đại công tử cũng dám mở lời, chỉ đành theo bên cạnh .

 

Đến sân giữa, Cố Đình Châu chút bàng hoàng xung quanh, trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng ánh mắt dừng ở hướng Thúy Vi Đường.

 

“Đại công tử?” Giang Nguyệt Linh trong lòng run lên, sợ tìm tiện nhân , vội vàng : “Ta cùng về .”

 

Cố Đình Châu lúc trong lòng vô cùng phiền muộn, chỉ lạnh lùng đáp: “Không cần.”

 

Nghĩ mục đích đến viện của dì hôm nay, bổ sung một câu: “Nguyệt Linh, hôn sự của chúng hãy tạm hoãn , lẽ…”

 

Giang Nguyệt Linh hiểu ý , sợ là thành nữa.

 

48. Nàng đang lo tìm cớ từ chối, nay chủ động mở lời, thật cho nàng một bậc thang.

 

Đại công tử đắc tội Thái Hậu, đời e rằng vô duyên với vị trí thế tử , nàng nắm chặt trái tim của Nhị công tử mới đúng.

 

“Đại công tử cần nhiều, Nguyệt Linh đều hiểu.” Giang Nguyệt Linh giả vờ tỏ điều mà đáp lời.

 

Cố Đình Châu trong lòng tuy thấy áy náy, nhưng so với những tổn thương gây cho biểu mấy ngày qua, càng thấy đau lòng hơn, liền bỏ Giang Nguyệt Linh, một về phía Thúy Vi Đường.

 

Giang Nguyệt Linh cũng ngăn cản nữa, nhân cơ hội , vội vàng dò la tung tích của Nhị công tử, Cố Đình Sâm đến Xuân Mãn Lâu, nàng trong lòng vui mừng khôn xiết, vội vã chạy đến Xuân Mãn Lâu.

 

Khi trở về Thúy Vi Đường, Thải Cúc, Thu Lê chuẩn ít bánh, đang tỉ mỉ mời Tần Sở Lâm thưởng thức điểm tâm, Diệp Uyển Thù khi giới thiệu biểu , biểu cho , ba tiểu gia hỏa nhanh chóng xúm một chỗ, vui vẻ trò chuyện những chuyện trẻ con thú vị.

 

Có lẽ do kiếp cô độc quá lâu, thấy cảnh tượng ấm áp như , Diệp Uyển Thù vô cùng vui mừng, nhịn bên cạnh lặng lẽ thêm một lúc, đang xuất thần nghĩ về những chuyện cũ, Tiểu Điệp đột nhiên hớt hải bước .

 

“Biểu cô nương, Đại công tử và Tiểu công gia cãi trong viện phu nhân , mau xem .” Nàng lo lắng bẩm báo.

 

Nghe lời , Diệp Uyển Thù mặt chút hứng thú, những sốt ruột, ngược còn cảm thấy tâm trạng vui vẻ.

 

Hai bọn họ càng cãi vã vui, Diệp Uyển Thù càng cảm thấy vui sướng.

 

“Những chuyện tự xử lý, ngươi cần cho .”

 

Liếc ba tiểu gia hỏa, Diệp Uyển Thù vội : “Lui xuống , đừng quấy rầy hứng thú của .”

 

Tiểu Điệp ngẩn , thấy biểu cô nương thờ ơ như , cũng dám thêm gì, lủi thủi lui .

 

Đến cửa viện, đúng lúc đụng bóng dáng cao lớn của Cố Đình Châu đang cứng đờ giữa gió.

 

“Đại…”

 

Tiểu Điệp kinh ngạc định lên tiếng, Cố Đình Châu bỗng nhiên lắc đầu với nàng.

 

“Đại công tử ?” Tiểu Điệp cẩn thận hạ thấp giọng hỏi.

 

Cố Đình Châu vốn , nhưng thấy những lời lạnh nhạt của biểu , chỉ cảm thấy trong lòng từng trận đ.â.m đau, cũng để đối mặt với nàng nữa.

 

Khua tay với Tiểu Điệp, đợi nha đầu nhỏ rời , Cố Đình Châu bên ngoài xuất thần một lúc, tiếng vui vẻ thỉnh thoảng truyền từ bên trong, luôn cảm thấy sự mặt của vẻ lạc lõng.

 

Nhớ những lời tàn nhẫn mặt nàng, Cố Đình Châu rốt cuộc còn dũng khí bước căn viện quen thuộc , lủi thủi rời .

 

 

Loading...