Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 32:--- Nàng Sớm Muộn Gì Cũng Sẽ Gả Cho Ta ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:21:49
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nghĩ đến việc sắp Việt Châu tìm bạn , sẽ bao giờ trở về Lâm An nữa, Diệp Uyển Xu tiện miệng bịa một phận.

 

“Ta chỉ là nữ nhi của một hộ tiểu dân ở Kê Khang huyện, Việt Châu, tên đơn chữ Huệ, đến Lâm An là để thăm .”, Nàng mặt đỏ tim đập mà : “Mấy ngày nữa là sẽ khởi hành về Việt Châu .”

 

Đêm qua trốn khỏi Quý gia, giờ phút còn khỏi thành, Xuân Hồng, Hạnh Đào hẳn là đang sốt ruột chờ đợi.

 

Nghĩ đến khi còn đến thăm dì, Diệp Uyển Xu cũng lòng nào ở thêm, liền dậy cáo biệt.

 

“Khanh Khanh, nhất định nhớ kỹ những lời hôm nay với .”

 

Dù quen chính thức chỉ mới một ngày , nhưng Diệp Uyển Xu từ tận đáy lòng yêu thích tính cách của Mục Khanh Khanh, đường đường là nữ nhi duy nhất của Hầu phủ mà hề giả tạo chút nào, cả Lâm An thành e rằng cũng khó tìm một quý nữ danh môn nào lan tâm tuệ chất hơn nàng, chỉ mong nàng đời thể bình an thuận lợi.

 

Nghe nàng rời khỏi Hầu phủ, Mục Khanh Khanh hiểu vì chút nỡ.

 

Rõ ràng nữ tử càng rời xa Trì ca ca thì nàng càng vui vẻ mới đúng chứ.

 

nàng hề.

 

“Diệp tỷ tỷ, sẽ ghi nhớ. Nếu thật sự đến lúc vạn bất đắc dĩ, cũng sẽ khuyên mẫu đến Việt Châu.”

 

Mục Khanh Khanh chân thành : “Chỉ là thể tỷ tỷ vẫn bình phục, mẫu đó cũng truyền lời, giữ tỷ tỷ ở phủ thêm vài ngày để điều dưỡng.”

 

“Thân thể cũng gì đáng ngại, chỉ là còn vài chuyện vụn vặt cần gấp rút xử lý, tiện chậm trễ thêm.”

 

Diệp Uyển Xu xong, cúi Phó Vân Nghê, dù nàng là Phó Minh Trì sắp xếp để cố ý tiếp cận , nhưng vẫn che giấu sự yêu thích dành cho tiểu cô nương .

 

“Tiểu Quận chúa, đây.”

 

Phó Vân Nghê chớp chớp đôi mắt nhỏ đen láy: “Tỷ tỷ đưa A Nghê cùng về Việt Châu ? A Nghê cũng sống ở Việt Châu mà.”

 

Nếu đưa tiểu cô nương , thì còn chẳng Phó Minh Trì xem là kẻ buôn ? Diệp Uyển Xu vội vàng lắc đầu: “Chờ Quận chúa về Việt Châu, tỷ tỷ sẽ đến thăm .”

 

“Vậy tỷ tỷ nhất định đến đó.”

 

Phó Vân Nghê bắt nàng móc ngoéo tay, cùng Mộ Khanh Khanh đích đưa Diệp Uyển Xu khỏi Hầu phủ, cho đến khi bóng dáng nàng biến mất mới về viện.

 

Diệp Uyển Xu để Hầu phủ chuẩn xe ngựa, tránh đến Quốc Công phủ nhà dì và dượng thấy nảy sinh những ý nghĩ lung tung.

 

Nàng thong thả dạo bước về hướng Trường Lạc phố, mới xuất hiện Trường Lạc phố, nàng một giọng trầm ấm gọi .

 

“Uyển Uyển.”

 

Diệp Uyển Xu tiếng sang, chỉ thấy một bóng cao lớn bước từ chiếc xe ngựa vàng son lộng lẫy.

 

“Dượng.”

 

Nhận là Cố An, Diệp Uyển Xu dừng bước, đang đ.á.n.h giá , Cố An vội vàng tiến lên đón.

 

“Chẳng lẽ con ở Quý gia ?”

 

Cố An mang chút giọng điệu trách móc : “Nhị biểu ca con đón con về phủ, chờ con, bệnh của dì con nặng thêm .”

 

Nhìn dáng vẻ lo lắng đầy mặt của , Diệp Uyển Xu liền dì hẳn là bệnh nhẹ.

 

Kỳ thực dì là cũng bạc tình, hai kiếp đối với nàng đều là yêu thương chân thành, duy chỉ điều khiến hài lòng là thích gán ghép hôn sự cho nàng.

 

Có lẽ Cố Thái Hậu và Võ Bình Hầu phủ hai ngọn núi lớn quá cứng rắn, dì dám Đình Tế mà mơ ước vị trí Thế tử, nên chỉ thể đ.á.n.h chủ ý lên nàng, đứa cháu gái .

 

“Hôm qua cử hành lễ sắc phong, gặp vài chuyện khó giải quyết, thể rời . Hôm nay mới sắp xếp thỏa chuyện, đang chuẩn đến Quốc Công phủ thăm dì.” Diệp Uyển Xu thật thà đáp.

 

“Chuyện khó giải quyết ?” Cố An vội vàng hỏi: “Có đám tiện phụ đáng ghét trong viện của cha con khó con ?”

 

Diệp Uyển Xu giải thích nhiều, chỉ : “Dượng, chúng cứ về thăm dì .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-32-nang-som-muon-gi-cung-se-ga-cho-ta.html.]

 

“Được, mau theo dượng lên xe ngựa, dượng cung mời Lưu Ngự y, chúng cùng về.”

 

Trải qua chuyện từ hôn, nha đầu vẫn tính hiềm khích cũ, nguyện ý trở về Quốc Công phủ, trong lòng Cố An khỏi vui mừng khôn xiết.

 

Những ngày cháu gái rời phủ, thấy phu nhân ngày ngày hồn vía lên mây, đau lòng lắm, vẫn giữ Uyển Uyển phủ.

 

Dẫn nàng xe ngựa, Cố An mặt đầy vẻ khẩn thiết : “Lần về Quốc Công phủ thì cứ an tâm ở , đại biểu ca hỗn xược của con điều, dượng con trừng phạt , may mà Đình Sâm là trái, nay kế thừa vị trí Thế tử, nhất định sẽ đối xử với...”

 

“Dượng.”

 

Chưa đợi xong, Diệp Uyển Xu cắt lời: “Hiện giờ dì còn đang bệnh, Uyển Uyển nghĩ đến chuyện khác.”

 

đúng đúng, con bé hiếu thuận nhất, ngược là dượng nóng vội .”

 

Cố An lộ vẻ hổ thẹn mặt, đứa trẻ quả thực là ôn thuận hiền huệ nhất, ngày đó cái tên súc sinh Đình Châu gây loạn thể thống gì, nàng vẫn thể chịu đựng mà đồng ý cho con trai cưới , e rằng cả Lâm An thành cũng khó tìm cô nương nào khoan dung như .

 

Mấy ngày nay hạ nhân Đình Châu cả ngày chìm đắm trong vũ điệu và ca khúc dâm loạn của tiện nhân , trong lòng Cố An khỏi bực tức khôn cùng, rõ trưởng tử phế , tất cả hy vọng đều gửi gắm thứ tử.

 

Hắn giờ chỉ mong Uyển Uyển thể gả cho Đình Sâm, hai vợ chồng hòa thuận cùng quản lý Quốc Công phủ.

 

Xe ngựa một đường cấp tốc, Quốc Công phủ, Cố Đình Sâm biểu theo về, liền vội vàng đón .

 

ngay khoảnh khắc thấy Diệp Uyển Xu, sắc mặt nhanh chóng trầm xuống.

 

“Đã về ?”

 

Hắn lạnh nhạt ba chữ, Cố Đình Sâm ngữ khí càng thêm mỉa mai: “Uyển Uyển nay là Quận chúa, nghĩa của Bệ hạ, còn thể nhớ đến Quốc Công phủ quả là khó .”

 

“Con đang lời hỗn xược gì ?”

 

Cố An thấy một trận tức giận: “Uyển Uyển vô tâm vô phế, đừng là Quận chúa, dù sắc phong Công chúa vẫn sẽ quên hai các con.”

 

Diệp Uyển Xu lắng , chỉ .

 

Hiện giờ hoàng quyền suy yếu, đừng là Quận chúa do Hoàng đế và Thái Hậu đấu đá mà miễn cưỡng nâng lên, ngay cả con cháu tông thất trong mắt Cố gia cũng chẳng đáng nhắc tới, nàng đương nhiên sẽ ngốc đến mức tự , mà lấy phận Quận chúa kiêu.

 

Nàng hướng Cố Đình Sâm phúc một lễ, hề nhiệt tình đáp như khi, Diệp Uyển Xu ngữ khí nhàn nhạt : “Dượng, Uyển Uyển xin phép thăm dì .”

 

Mèo con Kute

Dứt lời, nàng thẳng trong.

 

Nhìn bóng lưng nàng xa, Cố An gọi nữ sử dẫn Lưu Ngự y cùng , đó nhịn mà trừng mắt Cố Đình Sâm.

 

“Thằng hỗn xược nhà con, rốt cuộc con giở trò gì?”

 

Hắn hạ giọng, quát khẽ mặt con trai: “Con Quý Uyên tư hạ đang kết giao với Kỳ Vương ? Nghe ngay cả Vĩnh Ninh Vương cũng qua với , Quý Uyên chỉ Uyển Uyển là đích nữ, tư cách gả tông thất cũng chỉ Uyển Uyển, ý đồ trong đó cần nhiều với con.”

 

Cố Đình Sâm tỏ vẻ cực kỳ khinh thường: “Thì chứ? Ta còn chẳng tin Uyển Uyển thể mắt hai ?”

 

Kỳ Vương già nua lụ khụ, Vĩnh Ninh Vương chỉ là một tông thất ít tiếng tăm, Uyển Uyển chỉ cần chút mắt sẽ gả cho hai .

 

Sau chuyện từ hôn, Cố Đình Sâm giờ đây tin tưởng tuyệt đối rằng, trong lòng Uyển Uyển chỉ .

 

“Phụ yên tâm , Uyển Uyển sớm muộn gì cũng sẽ gả cho con.” Hắn ngang nhiên : “Cố gia chúng là môn gì? Chẳng lẽ thể để nàng tùy ý thao túng ? Dù cũng cho nàng , cửa Quốc Công phủ .”

 

Điểm , Cố An quả thực khá đồng tình.

 

Thái Hậu hiện tại đang ở thời kỳ xuân thu cường thịnh, dựa thanh thế của Cố gia, hiện giờ bất chấp thiên hạ đại bất vi, thỉnh phong một vị dị tính vương cũng chuyện khó, quả thực thể so với những tông thất yếu ớt .

 

“Con đừng như đại ca con, chơi lửa tự thiêu là .” Cố An nhắc nhở một câu, đó bước cửa.

 

Diệp Uyển Xu theo nữ sử chính viện , đến phòng ngủ, Cố Thanh Miên và Cố Đình Tế hai chị em đang túc trực bên giường bệnh của Diệp Hoài Tố, dâng t.h.u.ố.c thang.

 

Thấy Diệp Uyển Xu, hai chị em đều nhiệt tình đón : “Biểu tỷ.”

 

 

Loading...