Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 3:--- Ban hôn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:21:19
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Người đến chính là Quốc Công phu phụ.

 

1. Từ khi Giang Nguyệt Linh đến viện của cháu gái, Diệp Hoài Tố tin, liền hối thúc Vinh Quốc Công Cố An cấp tốc khẩn trương mà đến.

 

kế, nhiều lời nàng tiện , nhưng Cố An thì sẽ lưu chút tình cảm nào cho hai .

 

Vừa sáng sớm về đến thành đến chuyện hồ đồ mà hai con trai ở thanh lâu, trong lòng đang chất chứa lửa giận, tiện nhân vội vã chạy loạn.

 

“Uyển Uyển là tính cách thế nào, các ngươi ?”

 

Cố An hung hăng lườm hai : “Nếu nàng thật sự độc ác, chỉ cần đến mặt mẫu các ngươi cáo trạng, tố cáo hai đứa, hà tất đợi đến khi đến cửa gây khó dễ?”

 

Cố Đình Sâm cau mày đặt Giang Nguyệt Linh xuống: “Phụ , và mẫu thể tiếp tục dung túng Uyển Uyển nữa, hôm nay nàng …”

 

Cố An quát lớn một tiếng: “Ta mới là thể tiếp tục dung túng hai các ngươi nữa!”

 

đó cũng là duy nhất còn đời mà vợ quá cố để cho , vẫn luôn chiều chuộng hai , may mà đây họ còn khá nỗ lực, từng điều gì quá đáng.

 

Thế nhưng giờ đây.

 

Không vui liếc Giang Nguyệt Linh đang t.h.ả.m hại, Cố An giận dữ quát: “Các ngươi xem hiện tại còn thể thống gì nữa, đường đường là Quốc Công phủ trăm năm, các ngươi dám dẫn kỹ nữ về nhà, thanh danh của Cố gia đều các ngươi hủy hoại hết .”

 

Giang Nguyệt Linh tủi quỳ xuống: “Quốc Công, nô tỳ…”

 

“Ngươi câm miệng cho , ở đây phần cho ngươi .”

 

Cố An nghiêm giọng quát lạnh một tiếng, Giang Nguyệt Linh sợ hãi cúi đầu.

 

“Phụ .”

 

Cố Đình Châu vốn biện bạch đôi lời, mở miệng Cố An chặn : “Ngươi cũng câm miệng cho , hôm nay là yến tiệc cập kê của Uyển Uyển, ai trong các ngươi còn dám chọc giận nàng, nhất định tha.”

 

Hai mặt đầy cam lòng, Cố An quát giận một tiếng: “Còn mau cút xuống!”

 

Hai , dám cãi nữa, đành dìu Giang Nguyệt Linh lủi thủi rời .

 

Sau khi khiển lui Cố Đình Châu, Cố Đình Sâm, Cố An ánh mắt trầm tư liếc về phía trong phòng, lúc mới dịu giọng: “Phu nhân, sẽ nữa, nàng hãy an ủi Uyển Uyển thật .”

 

Suy nghĩ một lát, giọng điệu nặng nề nhấn mạnh: “Hôn sự của Uyển Uyển và Đình Châu hôm nay tuyệt đối thể sai sót.”

 

Biết là gả cháu gái cho Thế tử, Diệp Hoài Tố mặt vui mừng: “Lão gia nghĩ kỹ , quả nhiên là Đình Châu?”

 

Cố An gật đầu.

 

2. Sắc mặt Diệp Hoài Tố lúc âm lúc sáng một hồi, đột nhiên : “Tính tình của đứa trẻ Uyển Uyển hiểu rõ nhất, Thế tử và Đình Sâm loạn như , trong lòng nàng ít nhiều cũng sinh hiềm khích, định thì lão gia bằng lập tức sai truyền tin cung, báo cho Thái Hậu .”

 

Cố An đương nhiên rõ ý của phu nhân, Thái Hậu từng hứa gả con gái cho hai con trai, nhưng hai bọn họ một lòng hướng về Uyển Uyển, khiến khó xử.

 

Hôm nay là thời cơ để thỉnh Thái Hậu ban hôn, để khỏi Uyển Uyển nha đầu sinh những ý nghĩ khác.

 

“Ta ngay đây.”

 

Cố An đáp một cách ngắn gọn, vội vàng rời .

 

Diệp Hoài Tố suy tính một lát cũng vội vàng nhà.

 

Diệp Uyển Xu đang sai Xuân Hồng, Hạnh Đào lấy tất cả đầu diện trang sức mà Cố Đình Châu, Cố Đình Sâm tặng nàng mấy năm nay để sắp xếp, thì thấy Diệp Hoài Tố dẫn hai nha bước .

 

“Dì.”

 

Diệp Uyển Xu cung kính hành lễ, Diệp Hoài Tố thẳng đến, hai cái hộp đầy ắp trang sức, tiện tay nhặt một cây trâm vàng cầm trong tay.

 

“Ôi, đây chẳng là trâm tử kim uyên ương hồ điệp mà Thái Hậu ban cho Đình Châu, là để tặng cho trong lòng vật định tình , con nha đầu cuối cùng cũng chịu lấy .”

 

Diệp Hoài Tố bất động thanh sắc liền cài búi tóc của nàng: “Hôm nay hợp, dì cài cho con.”

 

Diệp Uyển Xu đại khái vài hàm ý khác, chỉ e dượng và dì quyết định, là gả nàng cho Cố Đình Châu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-3-ban-hon.html.]

Kiếp thà cho và Cố Đình Sâm trở mặt, cũng cưới kỹ nữ , bằng lòng thành với ?

 

Nắm lấy tay Diệp Hoài Tố, Diệp Uyển Xu gượng : “Hôm nay là ngày cập kê của Uyển Uyển, Uyển Uyển nhớ nương, nhớ ngoại tổ mẫu , Uyển Uyển đeo bộ đầu diện trang sức mà dì chuẩn đó để dự yến tiệc.”

 

Nói đoạn, nàng lập tức sai Xuân Hồng lấy một hộp trang sức mới.

 

Nghe nàng nhắc đến chị mất, khuất, Diệp Hoài Tố trong lòng xót xa, mặt tỏ rõ sự xúc động.

 

Cũng nhận nha đầu hiềm khích với hai , dù nàng xót xa, nhưng mối hôn sự tuyệt đối thể hủy bỏ.

 

“Không vội cài.”

 

Diệp Hoài Tố kéo nàng đến bên giường xuống: “Uyển Uyển, một chuyện dì cần cho con .”

 

Nhìn Diệp Uyển Xu, nàng mỉm nhẹ nhàng : “Tổ trạch của tổ mẫu con, dì bảo tộc trưởng bán , dì thêm một ít bạc, lấy danh nghĩa của con cùng quyên góp cho châu phủ chẩn tai.”

 

Diệp Uyển Xu ngẩn .

 

Dì đây là đang đoạn tuyệt đường lui của nàng, quyết tâm giữ nàng Quốc Công phủ chịu khổ sở.

 

“Sau dì cháu nương tựa lẫn , Đồng Dương xa xôi vạn dặm ai về lo liệu, chi bằng hiến cho châu phủ. Triều đình vốn tiền lệ dâng bạc ban phong, Bệ hạ vui lòng ban cho ngươi tước quận chúa huyện chúa, ngươi ở thành Lâm An cũng thể khiến khác nể trọng.”

 

Diệp Hoài Tố nhạt nàng: “Uyển Uyển, ngươi sẽ trách dì tự ý chủ chứ?”

 

“Sao thế .”, Diệp Uyển Xu miễn cưỡng đáp.

 

Nàng quyết định rời , thì lẽ nào tự chừa cho đường lui.

 

Sau chuyện mẫu nghĩa tuyệt, ngoại tổ mẫu lúc lâm chung lo lắng nhất cho nàng và dì, nên sớm gửi một khoản bạc lớn tiền trang, để cho hai dì cháu.

 

Dì nay nhẫn tâm bán điền trạch của ngoại tổ mẫu, nàng sẽ âm thầm nuốt bạc gửi tiền trang của dì, ai cũng thiệt thòi.

 

Chỉ là để rời , rốt cuộc vẫn tính toán lâu dài.

 

Thấy nàng bài xích chuyện bán điền trạch, trái tim Diệp Hoài Tố đang treo lơ lửng lập tức thả lỏng hơn nửa.

 

Xem , nha đầu cũng nỡ bỏ phú quý của Quốc Công phủ.

 

“Uyển Uyển, chuyện ngươi đừng để trong lòng, dì chống lưng cho ngươi, con tiện tỳ đó nên trò trống gì .”

 

Diệp Hoài Tố bắt đầu thẳng vấn đề: “Đình Châu, Đình Sâm là do dì lớn lên, bọn chúng là thế nào hiểu rõ nhất, đợi hôm nay định ngày cưới của ngươi và Đình Châu, ngươi sẽ là Thế tử phu nhân danh chính ngôn thuận, Vinh Quốc Công phủ đều là của ngươi.”

 

Đối với điều , Diệp Uyển Xu chỉ .

 

E rằng đợi yến tiệc cập kê, nàng sẽ nữa.

 

Diệp Uyển Xu quá rõ tâm tư của dì, ép nàng gả Quốc Công phủ, gì hơn là mong chờ con cái của dì ưu ái.

 

Hơn nữa, dượng kết giao với phụ nàng, địa vị cao trọng quyền thế lớn nhưng sủng diệt thê.

 

những toan tính rốt cuộc đều sẽ đổ vỡ.

 

“Dì, chuyện chi bằng thương nghị với dượng”

 

Diệp Uyển Xu khuyên ngăn, lời khỏi miệng, Diệp Hoài Tố sốt ruột dậy.

 

“Chẳng gì để thương nghị nữa, và dượng ngươi định đoạt .”

Mèo con Kute

 

Nàng dắt hai nha đầu bắt đầu ngoài, : “Hôm nay thánh chỉ Thái hậu ban hôn sẽ đưa phủ, ngươi ngoan ngoãn lời chờ gả, đừng nghĩ đến việc càn nữa.”

 

Ban hôn?

 

Lòng Diệp Uyển Xu thắt .

 

Kiếp Thái hậu ban hôn là yến tiệc cập kê nửa tháng, kiếp đến đột ngột như .

 

E rằng dì sớm đề phòng nàng, đây là bức đến đường cùng.

 

Nếu như , hôm nay sẽ liều mạng vứt bỏ thể diện, cùng các ngươi xem một màn kịch .

 

 

Loading...