Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 23:--- Kế mẫu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 00:21:40
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe những lời , ánh mắt Diệp Uyển Xu trầm xuống một cách khó nhận .
Dù là lễ sắc phong của chính , nhưng nàng dù cũng là một khuê nữ xuất giá, cha nàng ngoài kính rượu Kỳ Vương, ý đồ quá rõ ràng.
Xem , tình yêu thương ông dành cho nàng, rốt cuộc vẫn địch vài lời xúi giục thêu dệt của Châu di nương.
Tính cách Châu Như, nàng còn hiểu rõ hơn ai hết. Một khi bắt tay với Kỳ Vương, nếu kết quả gì, nàng há cam tâm?
Thuở nhỏ, nàng hút m.á.u còn khắp nơi tính toán gây khó dễ cho mẫu , nay dùng chính để mưu cầu tiền đồ cho con gái nàng . Món nợ nhất định thanh toán sòng phẳng.
Cách nhất lúc chính là tác thành cho hôn sự của Quý Ninh Khê và Kỳ Vương, đến lúc đó nhất định sẽ cảnh con các nàng chịu tội.
“A cha cứ yên tâm tiếp đãi khách quý, nữ nhi sẽ ngay.”
Diệp Uyển Xu mà như , thuận theo lời ông đáp một tiếng, dẫn Xuân Hồng về Mộ Thương Trai.
Xuân Hồng hầu hạ nàng một bộ váy lụa vân gấm bướm hồng nhạt. Khi nàng từ trong phòng , Hạnh Đào lặng lẽ trở về, lén lút nhét hai gói nhỏ tay Diệp Uyển Xu.
“Cô nương, nếu dùng Âm Dương Hợp Hoan Tán thì nhất định nhớ uống t.h.u.ố.c giải .”, Hạnh Đào dặn dò một câu, kề sát thì thầm đầy bí ẩn: “Người , d.ư.ợ.c tính của t.h.u.ố.c mạnh, dùng nhiều.”
Diệp Uyển Xu trầm ngâm gật đầu: “Trên đường trở về, ngươi phát giác điều gì ?”
Hạnh Đào xoa xoa gáy: “Nô tỳ nội viện thì phát hiện một nam nhân lạ mặt cường tráng đang lén lút lảng vảng, mấy hôm cũng từng gặp, tùy tùng của vị khách quý nào .”
“Tùy tùng của khách quý quanh quẩn gần nội viện, như thế há chẳng gây điều dị nghị .”, Diệp Uyển Xu trong lòng đoán đôi phần.
Xuân Hồng bên cạnh thấy khó hiểu, vội hỏi: “Cô nương, và Hạnh Đào hôm nay kỳ lạ , xảy chuyện gì ?”
Hạnh Đào phì , Diệp Uyển Xu cũng giải thích nhiều, chỉ : “Không gì to tát, hôm nay Mộ Thương Trai e rằng sẽ náo nhiệt, ngươi và Hạnh Đào hãy cẩn thận hầu hạ.”
Dứt lời, nàng liền gọi hai : “Đi thôi, chúng tiền sảnh.”
Yến tiệc hôm nay nam nữ tách riêng, khách nam dùng bữa ở chính sảnh tiền viện, còn nữ quyến thì ở hoa sảnh nội viện, do Châu di nương khoản đãi.
Khi Diệp Uyển Xu dẫn Xuân Hồng, Hạnh Đào trở tiền sảnh, Quý Uyên đang kề tai nhỏ gì đó với Kỳ Vương, còn ánh mắt Kỳ Vương thì vẫn chăm chú dõi theo mấy vũ cơ đang nhảy múa trong sảnh.
Thấy bóng dáng Diệp Uyển Xu, Kỳ Vương vội vàng thu ánh mắt, kinh ngạc liếc Quý Uyên.
Quý Uyên chỉ thản nhiên: “Được Kỳ Vương ưu ái, thể hạ cố giá lâm hàn xá, tiểu nữ vô cùng cảm kích, nên đích đến kính Kỳ Vương một chén rượu để tỏ lòng ơn.”
Mèo con Kute
Kỳ Vương xong, nét mặt khá động dung, cung kính nâng ly rượu, trịnh trọng : “Quận chúa lòng , còn xin Thủ phụ đại nhân và Quận chúa hãy yên tâm, bổn vương tuyệt đối sẽ phụ Quý gia.”
Không hiểu một câu nặng lời như , chỉ các vị khách mặt, mà ngay cả Quý Uyên cũng chút kinh ngạc.
Ta còn đề cập đến chuyện hôn sự , mà Kỳ Vương như thể ăn chắc con gái .
Diệp Uyển Xu lặng lẽ quan sát vẻ khác lạ mặt cha, rõ ràng hôm nay ông mời Kỳ Vương phủ tạm thời ý đồ khác, nhưng thái độ của Kỳ Vương rõ ràng nắm chắc hôn sự .
Xem , Châu Như hôm nay mời Kỳ Vương phủ quả nhiên như nàng dự liệu, ẩn chứa thâm ý.
“Đa tạ Điện hạ.”
Diệp Uyển Xu nhiều, chỉ ngoan ngoãn nhận chén rượu nhạt mà Quý Uyên sớm sai các ma ma trong phủ chuẩn , che mặt uống cạn.
Các vị khách khác đại khái ý kết giao Kỳ Vương của Thủ phụ, ngươi một lời một lời tâng bốc nịnh hót, nhao nhao chúc tụng một phen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-23-ke-mau.html.]
Quý Uyên hài lòng gật đầu, Diệp Uyển Xu, vô cùng mãn nguyện : “Uyển Uyển, hôm nay là ngày mừng của con, Kỳ Vương phủ còn hai vị quận chúa đến, con hãy đến hoa sảnh để Châu di nương giới thiệu cho các con quen.”
Dứt lời, dặn dò Lưu ma ma vài câu, bảo nàng dẫn con gái qua đó.
Diệp Uyển Xu phúc một lễ, liền theo Lưu ma ma đến hoa sảnh.
Kỳ Vương chứng kiến tất cả, luôn cảm thấy cô gái giống như lời Châu di nương là kiêu ngạo lạnh lùng và cô độc, mà ngược là phóng khoáng, lễ tiết.
Vừa lúc kính rượu đủ thấy sự tu dưỡng của nàng, đoan trang thận trọng, hề chút ý tứ nhẹ xu nịnh nào.
Nếu vội vàng kết giao Quý Uyên, thực sự đường đường chính chính cưới nàng cửa.
Còn Diệp Uyển Xu khi đến hoa sảnh, Châu Như sớm cùng các nữ quyến các phủ vui vẻ.
Những vị phu nhân quan tuy trong lòng khinh bỉ phận của nàng , nhưng rõ tình hình trong phủ Thủ phụ, nên ngoài mặt vẫn vẻ nịnh hót lấy lòng.
Nhìn thấy khắp sân các chủ mẫu nương tử, tiểu thư đích xuất đều niềm nở với một thất hèn mọn, lòng Diệp Uyển Xu cảm thấy trăm mối ngổn ngang.
E rằng Lâm An thành cũng chỉ Quý gia mới thể thấy cảnh tượng như .
Vừa bước tới, Châu Như nét mặt tươi đón : “A cha con cũng hồ đồ, để con gái một tiền sảnh kính rượu, mấy tỷ tỷ đợi sốt ruột.”
Để thể hiện sự quý trọng của phận di nương, nàng cố ý khoác tay Diệp Uyển Xu, vô cùng mật : “Đại cô nương mau mau nhập tọa , con mới đến Lâm An lâu, sẽ giới thiệu cẩn thận các vị khách quý của phủ hôm nay cho con.”
Thân phận quận chúa sắc phong gượng ép, mặt đám con cháu tông thất và quan hiển quý chắc cao quý đến mức nào, nhưng nể mặt Quý Uyên, đều dậy phúc lễ, ngay cả hai vị quận chúa của Kỳ Vương phủ cũng cung kính hành lễ.
Chỉ là khuôn mặt non nớt , nghĩ đến việc nàng từ hôn mới gả Kỳ Vương phủ, còn gọi nàng một tiếng mẫu phi, trong lòng ít nhiều cũng sinh vài phần oán giận.
“Nghe Đồng Dương Quận chúa mới hành lễ cập kê lâu, từ nhỏ sinh trong gia đình thương gia, học qua đạo lý tề gia ?”
An Bình Quận chúa đầu, vốn là đích trưởng nữ của cố Kỳ Vương phi, nàng lớn hơn Diệp Uyển Xu hai tuổi, tâm khí kiêu ngạo vô cùng. Dù khi phủ phụ vương dặn dò, nhưng khi thấy vị kế mẫu cưới , nàng vẫn khó thể giữ bình tĩnh.
“Môn hộ Kỳ Vương phủ tôn quý, Đồng Dương Quận chúa nếu hiểu đạo tề gia, e rằng Vương phủ sẽ chút vất vả đó.”, nàng châm biếm bĩu môi.
Diệp Uyển Xu thấy buồn .
Nàng còn từng nghĩ đến việc gả Kỳ Vương phủ, mà quả quyết nàng bám víu nhà nàng .
“An Bình Quận chúa đùa , tuy xuất tiểu môn tiểu hộ, nhưng quận chúa cũng Quý gia là nhà buôn tiện dân .”
Giọng nàng u uất : “Người nhà buôn thể an nhàn cao quý như quận chúa, nếu tính toán chi li, thì tích lũy một gia sản đồ sộ? Ngược là quận chúa, mong nhập Kỳ Vương phủ, ngay cả lễ nghi trưởng ấu tôn ti tối thiểu cũng , đó mới thực sự là trò cho thiên hạ.”
“Ngươi!”
An Bình Quận chúa chút tức giận, quát mắng, nhưng Khánh Ninh Quận chúa bên cạnh nhanh chóng kéo vạt váy nàng một cách ám chỉ.
Nhìn Diệp Uyển Xu, nàng mà như : “Tỷ tỷ ý gì khác, Đồng Dương Quận chúa đừng để bụng, dù quận chúa cũng Kỳ Vương phủ nhân đinh hưng vượng, tề gia quả thực là một học vấn.”
Nghĩ đến mấy tiện tỳ bên cạnh phụ vương, nàng mong cô gái phủ nối dây tơ hồng, ít nhất với tuổi trẻ non nớt và con cái bên , dễ bề nắm thóp, chừng khi phụ vương kế vị còn thể giúp đỡ trưởng.
Lập tức nâng một chén rượu, Khánh Ninh vô cùng cung kính : “Hôm nay là ngày mừng sắc phong của quận chúa, cũng lễ vật mừng mà và tỷ tỷ chuẩn quận chúa thích , và tỷ tỷ xin chúc mừng quận chúa.”
Nói xong, nàng cố ý liếc mắt hiệu cho An Bình Quận chúa.