Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 227:--- Khiên Dương Lễ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:13:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Uyển Uyển."
Mèo con Kute
Cố Đình Sâm khó nén xúc động mà khẽ gọi một tiếng.
Vốn tưởng sẽ còn cơ hội gặp biểu , nào ngờ ông trời ban cho một cơ hội nữa để từ đầu.
"Đạo An vương, tương hội giai nhân chẳng ở sớm chiều, ngươi vẫn nên nhanh chóng xuống chuẩn ."
Nhìn tình ý miên man chảy tràn trong mắt Cố Đình Sâm, Hách Liên Cửu khỏi thầm trộm trong lòng.
Nàng sớm Cố Đình Sâm từng tra tấn ả tiện tỳ họ Diệp đến ngạt thở. Nếu giao ả cho Cố Đình Sâm, chi bằng tự từ từ hành hạ ả còn thú vị hơn nhiều.
Hơn nữa hôm nay nàng hai kẻ thần tử quỳ gối khuất phục mặt thể thần dân Lâm An, còn dựa Cố Đình Sâm duy trì trật tự, tuyệt đối xảy bất kỳ sai sót nào.
Cố Đình Sâm âm thầm liếc Chiêu Liệt Đế và Diệp Uyển Xu, lặng lẽ thu hổ phù , chỉ đành rời Đông Cung .
Đưa mắt tiễn Cố Đình Sâm , Hách Liên Cửu chầm chậm bước đến mặt Chiêu Liệt Đế và Diệp Uyển Xu, khiêu khích mở miệng : "Tĩnh Hòa công chúa, cho ngươi cùng biểu của ngươi tái ngộ, ngươi thật lòng cảm tạ đó."
Diệp Uyển Xu khóe môi khẽ cong: "Đương nhiên, hôm nay tự nhiên hảo hảo cảm tạ công chúa ."
"Ngươi tấm lòng , vui."
Hách Liên Cửu cũng quanh co lòng vòng, thẳng: "Vậy thì nhiều lời vô nghĩa nữa, bởi lẽ Đại Nghiệp Hoàng đế xưng thần với triều , hy vọng hai vị quân thần các ngươi hôm nay thể gương cho thần dân Đại Nghiệp, mặt thể bách tính Lâm An mà hành Khiên Dương Lễ, vĩnh viễn quy thuận triều ."
"Hành Khiên Dương Lễ ư?", Chiêu Liệt Đế căm phẫn thôi: "Hách Liên công chúa há chẳng quá vô tình ?"
"Vô tình?", Hách Liên Cửu lạnh một tiếng: "Đại Nghiệp Bệ hạ là quân chủ một nước, chẳng lẽ nên suy nghĩ nhiều hơn cho dân chúng của ngươi ư? Chỉ cần hai các ngươi hôm nay đáp ứng yêu cầu của bản công chúa, bản công chúa thể khó bách tính trong thành nữa."
Nói đoạn, nàng phất tay về phía điện, lập tức bưng hai tấm da dê mới lột bước , mùi hôi nồng nặc tức thì tràn ngập khắp cả cung điện.
Diệp Uyển Xu đại khái Khiên Dương Lễ là gì, đó là bắt cởi bỏ bộ áo , khoác da dê, dùng dây thừng thòng cổ mà bò đất.
Đối với một quân chủ một nước, đây nghi ngờ gì là sỉ nhục tày trời.
"Hách Liên công chúa, ngươi cứ mà tin chắc thần dân triều còn sức phản kháng ư?", Diệp Uyển Xu lạnh lùng nàng.
"Diệp Uyển Xu, ngươi sẽ chỉ trông mong Phó Minh Trì còn thể đến cứu ngươi đó chứ?"
Hách Liên Cửu ngập tràn vẻ kiêu ngạo: "Thần Uy quân Thiết Kỵ của Đại Khâu còn t.h.ả.m bại đến thế, đám chuột nhắt biên quan sớm Đại Khâu dọa vỡ mật thì còn trò trống gì nữa, Hoàng của là kẻ tầm thường."
Từ ánh mắt của nàng , Diệp Uyển Xu đoán nàng Phó Minh Trì đến Gia Dụ Quan.
Tuy nhiên, nàng hề nghĩ Phó Minh Trì sẽ thất bại.
Nàng tin Phó Minh Trì thể chiến thắng Đại Khâu Thái tử.
"Vậy chúng cứ chờ xem.", Diệp Uyển Xu hề tỏ yếu thế.
Hách Liên Cửu hừ lạnh một tiếng, khinh thường vẫy tay: "Xin Đại Nghiệp Hoàng đế và Tĩnh Hòa công chúa cùng chợ."
Lời nàng dứt, một đám tráng hán thô kệch lập tức xông lên, nửa đẩy nửa cưỡng mà vây quanh hai cùng rời Đông Cung.
Lý Hữu Trinh và bộ văn võ bá quan Hoàng đế từ Đông Cung , phía còn Đại Khâu bưng những tấm da dê tươi rói, đại khái đoán chuyện gì sẽ xảy tiếp theo, liền đau đớn quỳ rạp xuống đất, bật nức nở : "Bệ hạ, đều là thần chờ vô năng, thần hại ."
Trong chốc lát, đường phố vang lên tiếng than liên hồi.
Chiêu Liệt Đế đối với đám triều thần sớm lòng lạnh như tro, coi như thấy gì mà nắm chặt mu bàn tay Diệp Uyển Xu, trầm giọng an ủi: "Uyển nhi, bất kể xảy chuyện gì, con cũng khuất phục Đại Khâu, Trẫm tuyệt đối sẽ để con chịu nhục."
Cũng sợ nảy sinh ý chí tìm cái c.h.ế.t, Diệp Uyển Xu khẽ khàng khuyên nhủ: "Bệ hạ chỉ cần theo kế hoạch định, thần nữ nhất định sẽ để bọn chúng âm mưu thành công."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-227-khien-duong-le.html.]
"Được.", Chiêu Liệt Đế âm thầm nắm chặt ngọc tỷ giấu trong tay áo, yên tâm bước tiếp.
Đến trung tâm chợ, bốn phía vây kín dân chúng vây xem, Thiết Kỵ của Đại Khâu và những binh lính mới chiêu mộ từ hàng binh tản khắp nơi canh gác, khiến cả thành Lâm An tràn ngập khí tức túc sát.
Cố Đình Sâm cưỡi ngựa, thấy Đại Khâu bưng tấm da dê lột đến mặt Diệp Uyển Xu và Chiêu Liệt Đế, nhất thời lộ vẻ bất mãn.
"Hách Liên công chúa, hành động của ngươi là ý gì?", Hắn nào ngờ Hách Liên Cửu nh.ụ.c m.ạ đến mức .
Hách Liên Cửu : "Chẳng lẽ Đạo An vương hy vọng hai khuất phục ngươi ư?"
Cố Đình Sâm âm thầm nắm chặt nắm đấm.
Hắn tự nhiên hy vọng biểu thể chủ động quy phục , nhưng tuyệt đối là sự quy phục như thế .
Như , về còn mặt mũi nào gặp nàng, thể cùng nàng chung sống?
"Hách Liên công chúa, biểu chẳng qua là một nữ nhi yếu ớt, ngươi hà tất khó nàng đến thế?", Cố Đình Sâm bất mãn trách cứ.
"Đạo An vương.", Hách Liên Cửu sắc mặt chợt giận dữ: "Bản công chúa khuyên ngươi nghĩ kỹ hãy mở miệng, lúc lúc ngươi động lòng trắc ẩn, ngươi đừng quên kẻ thù của ngươi là ai?"
Nghĩ đến Phó Minh Trì, Cố Đình Sâm trong mắt tràn ngập vẻ uất hận.
"Uyển Uyển, biểu ca...", Cố Đình Sâm chút đành lòng nàng.
Diệp Uyển Xu lạnh lùng: "Cố Đình Sâm, ngươi cần mặt mà giả nhân giả nghĩa."
"Ta...", Cố Đình Sâm trong lòng đau nhói, đột nhiên nên gì với nàng nữa.
Chiêu Liệt Đế đầy vẻ châm chọc : "Cố Nhị Lang, ngươi mồm miệng luôn để tâm đến Tĩnh Hòa, nhưng ngươi hãy hành động của ngươi xem, chút nào dáng để tâm đến nàng ư? Ngươi hết đến khác phụ bạc nàng, quả thật đáng mặt nam nhi."
Cố Đình Sâm càng thêm phẫn nộ: "Bệ hạ đừng hòng kích ."
Chiêu Liệt Đế : "Trẫm cần thế ư? Ngươi ở thời khắc Uyển nhi gặp nguy nan bỏ mặc nàng, chẳng là vì ngọc tỷ ư? Hôm nay Trẫm cho ngươi thì ?"
Nói đoạn, từ trong tay áo lấy ngọc tỷ, giơ lên tay: "Hôm nay ngọc tỷ, Uyển nhi đều ở mắt ngươi, Trẫm xem ngươi lựa chọn thế nào? Là trơ mắt Uyển nhi lăng nhục, dâng ngọc tỷ cho Bắc khấu, là liều c.h.ế.t một phen, phụ liệt tổ liệt tông của Cố thị ngươi?"
Lý Hữu Trinh và các triều thần Hách Liên Cửu nô dịch những ngày qua, tận mắt chứng kiến nhà chịu đủ lăng nhục, nỗi căm phẫn trong lòng sớm tích tụ thành biển, liền quỳ xuống đất van xin: "Đạo An vương, tuyệt đối thể chuyện hồ đồ! Cố thị là danh môn trăm năm, chẳng lẽ đem giang sơn mà Thái hậu khổ tâm duy trì mấy chục năm qua dâng cho Bắc khấu ?"
Nghe , Cố Đình Sâm trong lòng khẽ lay động, khi ngọc tỷ trong tay Chiêu Liệt Đế, trong mắt cũng hiện lên ít tia sáng.
Hách Liên Cửu nhận điều bất thường, lập tức quát mắng: "Đồ hỗn trướng, ai cho các ngươi gan dám mê hoặc Đạo An vương?"
Lý Hữu Trinh giờ đây còn bất kỳ ảo tưởng nào về Đại Khâu, đành c.ắ.n răng tiếp tục khuyên nhủ: "Đạo An vương, trở thành kẻ vô sỉ lưu danh muôn thuở, bán nước cầu vinh ư? Người trơ mắt Bệ hạ và yêu chịu nhục, mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông Cố thị?"
Hách Liên Cửu đến mức bực bội vô cùng, trong mắt sát ý liên tục lóe lên, lạnh lùng phất tay về phía Trường Vinh.
Một đám tướng sĩ Đại Khâu vung đao xông giữa đám quần thần, tay vung đao c.h.é.m xuống, Lý Hữu Trinh cùng ít triều thần lập tức ngã vũng máu.
"Kẻ nào dám lời mê hoặc lòng , đây chính là kết cục của các ngươi.", Hách Liên Cửu chỉ t.h.i t.h.ể Lý Hữu Trinh và những khác mà uy hiếp.
lúc trong đám đông là quần tình phẫn nộ, ít nhao nhao quỳ xuống, lớn tiếng khẩn cầu: "Xin Đạo An vương tru sát Hách Liên công chúa."
"G.i.ế.c!", Hách Liên Cửu hạ lệnh một tiếng, ít c.h.é.m ngã gục đất.
Máu tươi đầm đìa nhuộm đỏ cả con phố.
"Cố Đình Sâm, ngươi còn chần chừ gì nữa?", Hách Liên Cửu lạnh giọng : "Lập tức mời Đại Nghiệp Hoàng đế và công chúa hành Khiên Dương Lễ."
Cố Đình Sâm chầm chậm bước về phía Chiêu Liệt Đế và Diệp Uyển Xu, ánh mắt dán chặt khối ngọc tỷ .