Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 222:--- --- Khách Nửa Đêm Vượt Cửa Sổ

Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:13:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lý Hữu Trân liếc Phó Minh Trì một cái, vẻ mặt nịnh nọt đáp lời: “Cái thứ sống c.h.ế.t, Công chúa g.i.ế.c là .”

 

Các triều thần khác cũng nhao nhao phụ họa: “Sứ đoàn thượng quốc thể để mắt đến nữ tử của Đại Nghiệp triều , đó là phúc phận của các nàng.”

 

Nhìn đám mềm xương , Chúc Văn Tài tức đến nghiến răng: “Không cái phúc phận như các ngươi ?”

 

“Lời Chúc tướng quân là ý gì?”, Lý Hữu Trân : “Hiện nay Thái tử và Hách Liên công chúa liên hôn, nên theo , hết sức thúc đẩy hôn nhân dân gian, như mới thể thúc đẩy sự hòa hợp bang giao giữa hai nước.”

 

“Thứ phụ đại nhân .”, Phó Minh Trì như liếc y: “Bổn cung cũng thấy nên là như .”

 

Lạnh lùng liếc Hách Liên Cửu, Phó Minh Trì thản nhiên : “Công chúa cứ tự nhiên, bổn cung xin phép .”

 

Nói , liền dẫn theo Chúc Văn Tài rời .

 

Chúc Văn Tài theo Phó Minh Trì, luôn cảm thấy tính tình điện hạ gần đây đổi ít, hậm hực : “Điện hạ, nếu chúng cứ để đám Đại Khâu càn, Lâm An thành sớm muộn gì cũng đại loạn thôi.”

 

“Loạn càng .”, Phó Minh Trì từ trong lòng lấy một quyển sổ nhỏ đưa cho y: “Nếu Thứ phụ đại nhân và đám triều thần hết sức chủ trương liên hôn, thì ngươi hãy thường xuyên qua với Đại Khâu .”

 

Chúc Văn Tài liếc danh sách quyển sổ, lập tức hiểu ý: “Điện hạ để Đại Khâu đến phủ Thứ phụ và đám triều thần dạo chơi ?”

 

“Chẳng như mới hợp ý bọn họ .”

 

Phó Minh Trì đôi mắt trầm xuống: “Trước khi chuyện chuyển biến, cần tìm tung tích bổn cung, ngươi hãy bảo Ngôn Cẩn truyền tin cho Dật Bạch, lệnh cho y và họ Tạ dẫn ba mươi vạn binh mã của Huy Châu, Dịch Châu, Tần Châu bí mật gấp rút đến Gia Dục Quan, vòng phía kỵ binh Đại Khâu.”

 

Chúc Văn Tài đoán điện hạ bắt tay chuẩn cho trận quyết chiến với Đại Khâu, liền vui vẻ tuân lệnh rời .

 

Đèn hoa thắp, ánh trăng như móc câu, Phó Minh Trì con phố vắng vẻ, chợt nhớ đến thái độ hả hê của Uyển Nhi ban ngày.

 

Mấy ngày nay đối phó với Hách Liên Cửu sớm khiến y tâm mệt mỏi, đến lúc để Uyển Nhi cũng nếm trải nỗi giày vò trong lòng .

 

Lợi dụng màn đêm, Phó Minh Trì lặng lẽ Quý phủ.

 

Vừa mới sắp xếp thỏa Trương Thái phi và Mộc Khanh Khanh cùng đoàn , Diệp Uyển Xu trở về Mộ Thương Trai, bảo Xuân Hồng, Hạnh Đào chuẩn nước nóng, đang định tắm gội, chợt thấy một bóng lướt từ cửa sổ.

 

Diệp Uyển Xu giật sợ hãi, ánh mắt nàng chạm ánh lạnh lẽo của đang bước tới, cả càng thêm khó chịu.

 

“Uyển Nhi sống những ngày tháng thật nhàn hạ.”, Phó Minh Trì đầy bụng oán khí.

 

“Điện... Điện hạ cũng nhiễm thói trèo cửa sổ ?”, Nghĩ đến thái độ của ban ngày, Diệp Uyển Xu bỗng dưng chút hoảng sợ.

 

“Cũng?”, Phó Minh Trì ánh mắt lạnh : “Còn kẻ nào từng trèo cửa sổ của Uyển Nhi ?”

 

Diệp Uyển Xu nhớ khi nhốt trong Vinh Quốc Công phủ, Cố Đình Châu đêm đêm trèo cửa sổ đến bàn bạc công việc với , nàng vội vàng lắc đầu: “Điện hạ đùa , chuyện đó.”

 

“Không thì nhất, nếu để bổn cung kẻ nào dám chuyện dơ bẩn , bổn cung nhất định sẽ chặt đứt chân y.”, Phó Minh Trì bực bội, tự xuống mép giường.

 

Diệp Uyển Xu liên tục gật đầu, may mà y còn cơ hội nữa, một trái tim đang treo lơ lửng liền buông xuống.

 

“Điện hạ tự cũng thấy dơ bẩn, cửa chính?”, Diệp Uyển Xu cố ý xích gần trêu chọc.

 

Lời trực tiếp đ.â.m trúng nỗi lòng của Phó Minh Trì.

 

Nếu nàng ép lấy lòng Hách Liên Cửu, thì cần trèo cửa sổ đây ?

 

“Uyển Nhi bây giờ cái tài chọc tức khác quả thật lợi hại.”, Phó Minh Trì vui lườm nàng một cái.

 

“Ta cũng chỉ xem điện hạ chịu đựng khảo nghiệm thôi mà.”, Diệp Uyển Xu tủm tỉm nép lòng y: “Điện hạ tức giận ?”

 

Phó Minh Trì mặt , lười biếng thèm để ý đến nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-222-khach-nua-dem-vuot-cua-so.html.]

 

“Điện hạ nửa đêm đến đây, chẳng lẽ chỉ để giận dỗi với ?”

 

Phó Minh Trì giọng lạnh lẽo: “Vậy Uyển Nhi thế nào?”

 

Diệp Uyển Xu véo véo lồng n.g.ự.c rắn chắc của y, vui vẻ : “Đương nhiên là kịp thời hành lạc .”

 

“Không hành lạc với ngươi.”, Phó Minh Trì hậm hực .

 

Thấy y thật sự tức giận , Diệp Uyển Xu vòng tay ôm lấy eo y, đành dùng chiêu cuối, nũng nịu : “Đừng giận nữa , chúng chẳng là sẽ cùng đối mặt với khó khăn ?”

 

So với để nàng một Lâm An chịu đựng nguy hiểm, Phó Minh Trì lúc trong lòng dần bình tĩnh trở .

 

Hách Liên Cửu kiêu căng đến mấy, cũng dám gì y, Uyển Nhi dù cũng ở ngay mắt , sẽ xảy bất kỳ sai sót nào.

 

Nhẹ nhàng véo cằm nàng, Phó Minh Trì cũng cố ý khiêu khích : “Vậy xem Uyển Nhi dỗ dành thế nào đây?”

 

Diệp Uyển Xu nhẹ nhàng hôn lên môi y: “Vậy điện hạ đêm nay ?”

 

Phó Minh Trì say đắm nàng: “Việc đương nhiên xem Uyển Nhi giữ bổn cung thế nào .”

 

“Khụ, ... giữ điện hạ .”, Diệp Uyển Xu liếc về phía cửa : “Chỉ sợ Thái phi vui.”

 

“Uyển Nhi nghĩ quá .”, Phó Minh Trì khẽ : “Mẫu phi chẳng vẫn mong bổn cung ở ?”

 

Nói , liền nhẹ nhàng ôm nàng lên về phía bồn tắm, Diệp Uyển Xu ôm chặt lấy cổ y, ánh đèn dịu nhẹ, khuôn mặt tuấn tú như trăng sáng gió lành , Diệp Uyển Xu khó nén lòng rung động, nữa hôn lên khóe môi đang cong lên của y.

 

“Phó Minh Trì, xin , để chịu ấm ức .”, Nàng dịu dàng xin .

 

Phó Minh Trì : “Vậy đêm nay Uyển Nhi bồi thường cho bổn cung thật đấy.”

 

Hơi nóng bốc lên, cả căn phòng như bao phủ bởi một lớp sương mỏng.

 

Đắm trong bồn tắm với dòng nước ấm áp tràn đầy, Diệp Uyển Xu từ từ nép lòng y, trao y một nụ hôn thật lâu lên môi. Mãi lâu , nàng mới từ từ rời khỏi đôi môi mềm mại , khẽ hỏi: “Như ?”

 

Phó Minh Trì lắc đầu: “Chưa đủ.”

 

Diệp Uyển Xu mím môi, mạnh mẽ c.ắ.n một cái xuống cổ y, Phó Minh Trì đang định rên rỉ, thì bên ngoài cửa chợt vọng đến một tiếng gọi dịu dàng.

 

“Uyển Nhi, chút canh an thần, ngươi uống một bát hẵng ngủ yên nhé.”

 

Nghe là tiếng của Trương Thái phi, Diệp Uyển Xu theo bản năng vội vàng bịt miệng Phó Minh Trì , chút hoảng sợ : “Thái phi, cần , ... ngủ .”

 

“Nói càn, trong phòng đèn còn sáng trưng, chuyện ngủ kiểu đó.”, Trương Thái Phi : “Nếu con sợ tối, sẽ sai A Ni sang đây bầu bạn cùng con.”

 

“Đâu chuyện đó.”, Diệp Uyển Xu liếc Phó Minh Trì đang giữ vẻ mặt điềm tĩnh: “Muộn thế , đừng phiền A Ni nữa.”

 

Trương Thái Phi thực sự lo lắng cô bé một âm thầm gánh vác quá nhiều, dù giờ đây cả Lâm An thành đều cho rằng nàng trở thành con gái ruồng bỏ, nên Quý phủ giúp nàng chia sẻ bớt áp lực.

 

“Uyển nhi, việc con đều là vì Minh Trì, càng là vì cả Đại Nghiệp , chỉ là con đừng một chịu đựng áp lực nữa.”

Mèo con Kute

 

Trương Thái Phi khuyên nhủ chân thành: “Nếu trong lòng vui, nhất định với bổn cung.”

 

“Thái phi cứ yên tâm, hiện tại vẫn .”, Diệp Uyển Xu lén lút liếc Phó Minh Trì, thật sự sợ nàng trực tiếp xông .

 

Tâm trí nhanh chóng xoay chuyển, nàng chợt bừng sáng: “Chuyện là Khanh Khanh, nàng tin Hầu phu nhân gặp nạn, chỉ sợ trong lòng uất kết khó cởi, Thái phi vẫn nên đến bầu bạn với nàng nhiều hơn.”

 

“Vẫn là con tâm tư cẩn thận.”, Trương Thái Phi cũng khách sáo nữa: “Vậy con sớm an giấc, xem Khanh Khanh đây.”

 

Diệp Uyển Xu đáp một tiếng “”, lắng tiếng bước chân xa dần, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, đang định buông lỏng ngón tay, Phó Minh Trì tiếng động mà c.ắ.n miệng.

 

 

Loading...