Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 220:--- Lựa chọn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:13:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy nàng chẳng chút khiêm tốn, Diệp Uyển Xu chỉ như , từ tay Xuân Hồng lấy một quả quýt, lơ đãng bóc vỏ.
Bóc xong vỏ, Diệp Uyển Xu chia một nửa đưa đến mặt nàng, chợt hỏi: “Hách Liên công chúa nếm thử , mới hái, ngọt.”
“Không cần.”, Hách Liên Cửu kiêu ngạo bĩu môi: “Quýt của Đại Nghiệp triều các ngươi chua chát, bằng quýt của Đại Khâu chúng .”
“Phải , đồ vật của Đại Nghiệp triều chúng thứ đều bằng quý quốc, nhưng một phương thủy thổ nuôi dưỡng một phương nhân, chúng yêu thích thứ chua chát .”
Diệp Uyển Xu lạnh nhạt: “Công chúa mới đến đây, ngay cả sở thích của nam nhân Đại Nghiệp cũng khó chiều, nắm giữ trái tim nam nhân đây.”
“Chuyện nhọc Tĩnh Hòa công chúa bận tâm.”, Hách Liên Cửu tràn đầy khiêu khích liếc nàng: “Ta sẽ khiến Thái tử ngoan ngoãn lời mặt .”
Lời dứt, ngoài cửa chợt truyền đến một tiếng quát nạt sắc bén.
“Khẩu khí thật lớn, bản cung xem ngươi khiến nhi tử của ngoan ngoãn lời.”
Mọi tiếng , thấy Trương Thái phi dẫn Phó Vân Nghê bước .
“Thái phi, A Nghê.”
Mắt Diệp Uyển Xu lóe lên vẻ vui mừng, nhưng theo đó là nỗi lo lắng.
Dù việc hề thương nghị với mẫu nữ các nàng.
Dẫn Quý Ninh Huyên và các nha đầu hành lễ xong, Diệp Uyển Xu vội vàng đổi đề tài: “Thái phi, và một đường phong trần mệt mỏi, đường lâu như , nên sớm về phủ nghỉ ngơi mới .”
“Con bé ngươi vì Vĩnh Ninh Vương phủ của chịu nhiều ủy khuất như , giờ ngươi ức hiếp, thể an tâm nghỉ ngơi.”
Trương Thái phi tức giận liếc Hách Liên Cửu, nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Uyển Xu, vẻ mặt trang nghiêm : “Con dâu của Vĩnh Ninh Vương phủ chỉ con, những nữ tử khác dù tôn quý đến mấy cũng đừng hòng bước phủ môn nhà .”
“Thái phi hà tất tuyệt tình như .”, Hách Liên Cửu hừ lạnh một tiếng: “Là vãn bối, niệm tình là mẫu của Thái tử, vốn định kính trọng vài phần, như thì đừng trách giữ thể diện. Thái phi nếu về Đông cung, chi bằng cứ ở Quý gia .”
“Ngươi là thứ gì, mẫu phi liên quan gì tới ngươi?”
Phó Vân Nghê tức giận, lớn tiếng quát Hách Liên Cửu.
Diệp Uyển Xu vốn khuyên nhủ tiểu cô nương, nhưng Trương Thái phi ngăn : “Uyển nhi, việc con cần gì, bản cung xem tên nghịch tử là công chúa địch quốc , là nương nó.”
Nhìn Thái phi tức giận đến nỗi mất hết kiềm chế, Diệp Uyển Xu chợt chút bối rối, cũng ngờ mẫu nữ các nàng vội vàng đến Lâm An như , mà hề báo một tiếng.
Chẳng đây là khó Phó Minh Trì ?
nghĩ , việc Thái phi gây náo loạn như cũng , thể càng tê liệt Hách Liên Cửu hơn.
“Khụ, Thái phi, chuyện thể trách Thái tử điện hạ.”, Diệp Uyển Xu đành trái lương tâm đóng vai “nạn nhân”, thậm chí còn lấy đức báo oán: “Bang giao hai nước là đại sự, Thái tử điện hạ vì giang sơn xã tắc mà liên hôn với Hách Liên công chúa, hề oán trách điện hạ, chỉ mong Hách Liên công chúa thể phụ minh ước.”
“Rốt cuộc vẫn là Tĩnh Hòa công chúa hiểu đạo lý.”
Hách Liên Cửu bĩu môi: “Thái phi hà tất chấp nhất như , đường đường là công chúa Đại Khâu, trưởng là Thái tử đương triều, luận phận, luận gia thế chẳng lẽ còn bằng vị Diệp cô nương ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-220-lua-chon.html.]
Trương Thái phi lười biếng chẳng thèm để ý đến nàng, trực tiếp sai ma ma bên cạnh: “Mau gọi tên nghịch tử đến.”
lúc Phó Minh Trì nhận xe kiệu của mẫu phi, tin mẫu phi dẫn đến phủ Uyển nhi, cũng vội vàng chạy tới.
Nhìn thấy tình hình trong phòng, Phó Minh Trì phiền não liếc Diệp Uyển Xu , đó giả vờ vô cùng lạnh nhạt đầu , chỉ dặn dò Trương Thái phi: “Mẫu phi, một đường xa xôi mệt mỏi, chi bằng về phủ .”
Trương Thái phi chịu theo, trợn mắt : “Hôm nay ngươi cho rõ, vì cưới yêu nữ , chẳng lẽ cái c.h.ế.t của dì con trong lòng con quan trọng đến ? Chẳng lẽ con quên con thể ngày hôm nay là nhờ ai mở đường cho con ?”
Lúc Phó Minh Trì hiển nhiên giống hệt một kẻ bạc tình đời khinh bỉ mắng chửi, lặng lẽ liếc Diệp Uyển Xu, thấy nàng vẻ mặt hả hê, trong lòng khó tránh khỏi một trận bực tức.
“Mẫu phi, chuyện gì thì về phủ .”, Phó Minh Trì đành kiên nhẫn khuyên nhủ.
Định đỡ nàng, Trương Thái phi trực tiếp lạnh lùng hất tay : “Hôm nay ngay tại đây, bản cung ngươi lựa chọn, rốt cuộc là nương ngươi, Uyển nhi, là cố chấp thành hôn với yêu nữ ?”
“Hôn sự do bệ hạ ban, nhi thần há thể trái lệnh.”, Phó Minh Trì bất động thanh sắc về phía Diệp Uyển Xu.
Nghe thấy lời , Phó Vân Nghê đối với đại ca thất vọng đến cực điểm: “Đại ca gạt , bệ hạ thể cần Diệp tỷ tỷ, rõ ràng là đại ca thấy sắc nổi lòng tham.”
Phó Minh Trì chút mệt mỏi, còn sức để giải thích, lạnh lùng liếc Hách Liên Cửu: “Hách Liên công chúa còn tiếp tục gây náo loạn ?”
Hách Liên Cửu lập tức trở nên ngoan ngoãn dịu dàng, nũng nịu lắc đầu: “Thái tử thể hiểu lầm bản công chúa, chẳng qua là đến an ủi Tĩnh Hòa công chúa, nào ngờ Thái phi và thành kiến sâu sắc với bản công chúa như .”
Mèo con Kute
Lời dứt, nàng ủy khuất bổ sung một câu: “Hai quân giao chiến, thương vong khó tránh, cũng cố ý g.i.ế.c Định Viễn Hầu phu nhân, chỉ là tính cách nàng quá cố chấp. Nếu nàng chịu dẫn Mộ gia quân quy thuận Đại Khâu, thì đến nỗi kết cục thê lương như .”
Nghe những lời , Trương Thái phi khỏi âm thầm siết chặt nắm đấm.
Khi đều đang phẫn nộ, chợt thấy Mộ Khanh Khanh cầm kiếm vội vã chạy đến, giơ kiếm thẳng tắp đ.â.m về phía Hách Liên Cửu.
“Khanh Khanh.”, Diệp Uyển Xu giật , vội vàng tiến lên ngăn nàng .
“Uyển tỷ tỷ, buông , hôm nay nhất định băm vằm con yêu nữ từng mảnh.”, Mộ Khanh Khanh lệ tràn đầy mặt, hai mắt sưng đỏ chịu nổi.
“Hỗn xược.”, Phó Minh Trì khẽ nhíu mày, chặn chặt Hách Liên Cửu: “Còn mau lui xuống.”
“Biểu ca, vì che chở nàng ?”, Mộ Khanh Khanh gào lên thê lương: “Chẳng lẽ biểu ca cứ để mẫu c.h.ế.t t.h.ả.m như ? Thù đội trời chung thể nhẫn nhịn?”
“Hai nước giao chiến, thương vong khó tránh.”
Nhìn biểu hai mắt sưng đỏ, Phó Minh Trì dù chút đau lòng, nhưng thời điểm then chốt tuyệt đối thể vì nàng mà hỏng đại sự.
“Đừng hồ đồ nữa.”, Phó Minh Trì nghiêm giọng cảnh cáo một câu, lạnh nhạt về phía Hách Liên Cửu: “Hách Liên công chúa nếu c.h.ế.t, thì đừng gây thêm chuyện nữa.”
Nói xong, dứt khoát xoay rời .
Hách Liên Cửu bĩu môi quét mắt , vẻ mặt khiêu khích : “Hàng thần thì nên giác ngộ của hàng thần, khuyên các ngươi an phận một chút, nếu chọc giận bản công chúa, bản công chúa sẽ còn nể tình Thái tử nữa .”
Thấy Phó Minh Trì biến mất, Hách Liên Cửu cũng chẳng còn hứng thú tiếp tục khiêu khích trêu chọc Diệp Uyển Xu, liền nhanh chóng đuổi theo.
Nhìn đám đông nghịt trong phòng, Diệp Uyển Xu hết đoạt lấy thanh kiếm trong tay Mộ Khanh Khanh, ôn tồn an ủi: “Khanh Khanh, tin , nương ngươi sẽ c.h.ế.t uổng, chúng sớm muộn cũng sẽ báo đại thù cho Hầu phu nhân.”