Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 218:--- Lập Thái tử phi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 12:13:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù trong đầu vẫn ghi nhớ lời dặn dò của Uyển Nhi, bảo nhẫn nhịn chấp nhận điều kiện mà Đại Khâu đưa , nhưng Phó Minh Trì lúc vẫn khó nén cơn giận trong lòng, chỉ hận thể lập tức tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t đám hỗn xược ngông cuồng .
Những lời của công chúa Đại Khâu cũng chạm sâu đến giới hạn chịu đựng của Chiêu Liệt Đế.
Một mặt, bản hứa với Quý Uyên sẽ chăm sóc cho con gái ông ; mặt khác, tự thời gian của còn nhiều, cũng giống như Trương Thái phi , đều mong sớm thấy Vĩnh Ninh Vương phủ con cháu nối dõi.
Tính tình của đại chất nhi , bao năm qua cưới, nếu thật sự đưa Tĩnh Hòa Bắc cảnh, e rằng thằng bé đợi đến bao giờ mới thể thành .
Hắn tuyệt đối thể dung thứ chuyện xảy .
Nhìn sát ý toát từ mắt đại chất nhi, Chiêu Liệt Đế trầm giọng : “Đại Khâu chư bang thần phục, thì nên dùng lý lẽ để thu phục lòng , nào đạo lý cưỡng đoạt thê thất của kẻ khác? Hách Liên công chúa, trẫm nguyện xưng thần vì sợ Đại Khâu các ngươi, mà là chiến họa nổ , trăm họ chịu khổ vì binh đao.”
“Thật ?” Hách Liên Cửu lạnh lùng Chiêu Liệt Đế: “Không ngờ hoàng đế Đại Nghiệp rộng lượng như .”
Ánh mắt nàng liếc xéo Phó Minh Trì, thấy mặt đầy vẻ giận dữ, Hách Liên Cửu trong lòng cũng nảy sinh chút kiêng dè.
Không sợ phản kháng, mà thực sự là vì dung nhan quá đỗi tuyệt mỹ.
Từ khi còn ở Bắc Đô, nàng danh . Dù chỉ là phiên vương Việt Châu, nhưng là năng lực nhất, cũng là tuấn tú nhất trong bộ tông thất họ Phó.
Nàng thề nguyện lớn nhất đời là thể thành hôn với , cùng trọn đời.
Gần đây, nàng cũng kể về chuyện tình của Vĩnh Ninh Vương và vị Vương phi sắp cưới của , e rằng cũng là tình nghĩa phu thê sâu đậm lắm.
Muốn cam tâm tình nguyện cưới là chuyện dễ, nhưng thì chứ?
Mèo con Kute
Nếu an tâm cưới , Hách Liên Cửu ngược sẽ thấy vô vị. Cướp từ tay khác mới càng thêm kích thích.
“Vĩnh Ninh Vương để Tĩnh Hòa Công chúa Đại Khâu cũng là .” Hách Liên Cửu : “Phụ hoàng và Thái tử ca ca của chẳng qua chỉ là sự thần phục của Đại Nghiệp. Chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn lời, đương nhiên còn cách khác để giải quyết việc .”
“Bệ hạ triều đồng ý hòa đàm, về hoàng đế Đại Khâu chính là thượng quân, chúng thần tự nhiên sẽ thần phục.” Lý Hữu Trân vội vàng hỏi: “Không công chúa , cách khác rốt cuộc là gì?”
Hách Liên Cửu ánh mắt vẫn cứ trừng trừng Phó Minh Trì: “Bản công chúa thỉnh Bệ hạ lập Vĩnh Ninh Vương Thái tử ngay lập tức, và sắc phong bản công chúa Thái tử phi.”
Nghe , tất cả đồng loạt về phía Phó Minh Trì.
Phó Minh Trì âm thầm nắm chặt tay, như : “Hách Liên công chúa gả cho bản vương đến ư?”
Hách Liên Cửu mím môi đầy khiêu khích: “Ngoài cách nào khác. Nghe nửa tháng nữa chính là kỳ hạn hôn sự định của Điện hạ, chi bằng chúng cứ chọn ngày đó mà đại hôn .”
“Như quả thực là vạn sự đại hỷ.” Lý Hữu Trân phụ họa: “Hách Liên công chúa nguyện ý hạ giá lấy triều , về hai nước nhất định thể duy trì hòa bình lâu dài.”
Các trọng thần đồng loạt quỳ lạy: “Kính xin Bệ hạ, Vĩnh Ninh Vương chấp thuận lời kiến nghị của Hách Liên công chúa.”
Chiêu Liệt Đế xong trong lòng vui, chỉ lặng lẽ liếc Phó Minh Trì.
“Được thôi.” Phó Minh Trì bất động thanh sắc nhạt: “Lập ai phi cũng là lập, Hách Liên công chúa thành tâm như thế, bản vương há đạo lý nào mà tuân theo.”
Dứt lời, cố ý liếc Lý Hữu Trân và các triều thần: “Chỉ mong thể như ý các ngươi, hai nước sẽ còn chiến tranh.”
Sau đó, sải bước rời .
Chiêu Liệt Đế tuy tình nguyện, nhưng cũng đoán đây chắc hẳn là Tĩnh Hòa Công chúa và đại chất nhi bàn bạc từ , liền lập tức đồng ý với chủ trương của Hách Liên Cửu, sai soạn thảo chiếu thư sắc phong Thái tử, Thái tử phi.
Tin tức truyền khỏi cung, chấn động bộ Lâm An thành, trong Quý phủ càng như vỡ chợ. Tôn Di nương vốn quyết định sống yên phận, trong lòng lập tức vui như nở hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-218-lap-thai-tu-phi.html.]
“Xem tam cô nương quá lời hù dọa .” Tôn Di nương với Dung ma ma bên cạnh: “Vĩnh Ninh Vương đối đãi với đại cô nương cũng chỉ đến thôi, nào tình sâu nghĩa nặng gì, nay chẳng vẫn khiến đại cô nương nữa trở thành trò của Lâm An thành ?”
Nói , liền dẫn Dung ma ma trực tiếp đến viện của Quý Ninh Huyên.
Vì Trịnh Di nương đột ngột biến mất, và mợ của Quý Ninh Huyên vẫn luôn bất an trong lòng. Sau khi tin đích nữ Quý gia thất thế, liền lập tức chạy đến viện của cháu gái.
Khi Tôn di nương đến, trong viện đang cãi vã ồn ào.
“Ninh Huyên, rốt cuộc đang sợ hãi điều gì?”
Trịnh Đại chỉ tay lệnh: “Muội là cháu gái ruột của , thể giúp ngoài, cứ luôn bênh vực kẻ cô độc đó? Chẳng lẽ để biểu của kế thừa gia nghiệp Quý gia còn bằng tên nhóc hoang dã của Tần gia ? Muội hà cớ gì lợi cho ngoài?”
Cậu mợ Vưu thị cũng : “ đó, đại cô nương gả Vĩnh Ninh Vương phủ, chút kiêng kị thì cũng đành, nhưng giờ nàng trở thành kẻ ruồng bỏ, còn bênh vực nàng, chẳng lẽ đầu óội kẹt cửa ?”
Quý Ninh Huyên luôn cảm thấy chuyện đơn giản như .
Nàng tuy hiểu chuyện triều chính, nhưng thấu hiểu lòng .
Nếu Phó Minh Trì bận tâm đến trưởng tỷ, lúc hà cớ gì một Lâm An, càng sẽ mạo hiểm đưa Việt Châu quân trộn Gia Dụ Quan.
Tất cả những gì đều là để ngăn cản trưởng tỷ đến Bắc Cảnh hòa , giờ thể vì sự xuất hiện của một Đại Khâu công chúa mà đột ngột đổi tâm ý.
Huống chi Hách Liên Cửu là kẻ thù của Vĩnh Ninh Vương phủ, Trương gia thể cam tâm để Phó Minh Trì cưới kẻ thù chủ mẫu tương lai.
Tất cả những điều chỉ thể là kế sách của trưởng tỷ và Phó Minh Trì.
Một khi lựa chọn, nàng sẽ dễ dàng d.a.o động quyết tâm của nữa.
“Cậu mợ hãy sớm trở về , cháu tung tích của tiểu nương, càng khả năng giúp đỡ mợ.” Ánh mắt Quý Ninh Huyên hề d.a.o động: “Việc trong phủ, cha lúc sinh thời để di chúc, để trưởng tỷ quyền quán xuyến, cháu thể can thiệp.”
Nói xong, nàng cố ý nhắc nhở: “Loạn lạc ở Huy Châu yên bình, quản sự Đình Phong và Đào chưởng quỹ của Diệp gia vài ngày nữa sẽ đưa tiểu hầu gia về phủ , cháu thấy trong nhà phát sinh chuyện.”
Nghe lời , Tôn di nương giận dữ xông : “Đình Phong chỉ là một gia nô, tính là cái thá gì, còn dám xen chuyện trong phủ, Đào An Nhiên ngay cả gia nô trong phủ chúng còn tính, càng quyền lên tiếng, tam cô nương cứ rụt rè như , rốt cuộc là vì điều gì?”
Thấy Tôn di nương dáng vẻ , Quý Ninh Huyên liền đoán bà yên phận nữa, bất mãn : “Tôn di nương, bà đừng quên, bà cũng chỉ là thất trong phủ, tính e rằng còn bằng Đình Phong, sở dĩ giữ bà trong phủ chẳng qua là nể mặt con gái bà là Ninh Nhuế thôi.”
“Bà!”
Tôn di nương tức đến thở hổn hển: “Ta thấy đúng là đồ mềm yếu, tiểu nương của rõ ràng là hại, cứ thế mà nuốt cục tức ? Rõ ràng chỉ cần chịu liên thủ với chúng , tước vị Văn Trung Hầu của lão gia sẽ là của biểu .”
“Muội đừng lấy tiểu nương mà .” Quý Ninh Huyên về phía mợ: “Cháu nhắc nhở bà , nhưng bà vẫn cố chấp theo ý , cho dù hại thì đó cũng là tự chuốc lấy.”
Nàng cũng tiếp tục tranh cãi với những trong căn phòng , nàng lấy cớ : “Vài ngày nữa là đến tiết Lạp Bát , cháu còn đến Mộ Thương Trai cùng trưởng tỷ bàn bạc việc đón tiểu hầu gia, mợ cứ tự nhiên.”
Nói đoạn, nàng trực tiếp rời khỏi sân.
Trịnh Đại và Vưu thị , gần như đồng thanh hỏi Tôn di nương: “Muội của thật sự nha đầu Diệp gia hại ?”
“Chắc chắn đến tám chín phần.” Tôn di nương : “Trịnh di nương một lòng vì trưởng, thể để nàng lạnh lòng, nhất định đoạt tước vị mới .”
Trịnh Đại suy nghĩ gật đầu: “Tôn di nương cách nào ?”
Tôn di nương : “Chuyện trong phủ rốt cuộc vài nha đầu thể quyết định, huống chi đại cô nương vốn dĩ nhận tổ quy tông, chỉ cần mời tộc trưởng và các kỳ lão Quý gia đến, hứa hẹn với họ một ít lợi lộc, việc lập kế thừa khác là khó.”
“Tốt, chúng sẽ cầu tộc trưởng Quý gia đến chủ trì đại sự ngay.”
Sau khi Trịnh Đại và Vưu thị thương lượng thỏa với Tôn di nương, liền vội vã rời .