Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 204:--- Thuyết phục Cố An ---

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:22:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nhìn lên thành lầu, Cố Đình Sâm dường như rời vội vàng, Phó Minh Trì rõ rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng đóa pháo hoa ở phía tây bắc, đại khái đoán rằng ắt hẳn là Uyển nhi dùng thủ đoạn nào đó giúp phá thành.

 

“Chúc Văn Tài, hãy chăm sóc cho Bệ hạ và Vương phi.”

 

Phó Minh Trì dặn dò một tiếng, Diệp Uyển Xu bên cạnh, ôn tồn dặn dò: “Uyển nhi, đợi trở về.”

 

“Chàng hãy cẩn thận.”, Diệp Uyển Xu chút nỡ .

 

“Ừm.”

 

Phó Minh Trì khẽ đáp một tiếng, liền dẫn đầu Thần Uy Quân bắt đầu công thành mãnh liệt.

 

Những tráng đinh tiếng ồn ào trong thành, trong thành đại loạn, nào còn tâm tư liều mạng vì Cố thị nhất tộc, đều lũ lượt đổ xuống thành, khiến thành vốn loạn càng thêm hỗn loạn.

 

Không đầy nửa canh giờ trôi qua, Phó Minh Trì và Thần Uy Quân chiếm cửa tây.

 

Cửa thành mở rộng, Diệp Uyển Xu cùng Chiêu Liệt Đế thành, thấy trong đám đang chạy trốn tứ tán, một quần áo rách rưới dẫn theo mấy tên thô hán chạy .

 

Nhìn thấy bóng dáng Diệp Uyển Xu, dẫn đầu gào tiến đến, lóc t.h.ả.m thiết: “Trưởng tỷ, họ A Đa c.h.ế.t .”

 

Nghe là tiếng của Quý Ninh Khê, Diệp Uyển Xu mới định thần kỹ, thấy nàng dơ bẩn, ngay cả mặt cũng chỗ nào sạch sẽ, cách xa cũng thể ngửi thấy một mùi hôi thối nồng nặc.

 

Nàng vô thức che miệng mũi, Diệp Uyển Xu trầm mặc gật đầu, lặng lẽ tránh đường, để lộ t.h.i t.h.ể phụ đang các tướng sĩ khiêng.

 

“A Đa, nữ nhi bất hiếu, nữ nhi đến muộn .”, Quý Ninh Khê đau lòng nhào tới bên thi thể, ngừng nghẹn ngào: “Người cứ thế nhẫn tâm bỏ rơi nữ nhi, để nữ nhi còn sống đây.”

 

Hoàng đế bất đắc dĩ thở dài một , ánh mắt dần chuyển sang Diệp Uyển Xu đang ngây .

 

Nhận thấy ánh mắt của Chiêu Liệt Đế, Diệp Uyển Xu vội vàng lấy tinh thần, thành thật đáp: “Bệ hạ, hôm nay chính là nhị của thần dẫn dắt những tử tù của Kỳ Vương phủ khai thông mật đạo tiến trong thành.”

 

Mặc dù nàng mong thứ sống sót trở , nhưng vì nàng thành việc, bản nàng cũng nên thực hiện lời hứa: “Bệ hạ, xin ngài hãy khoan thứ tội c.h.ế.t cho bọn họ.”

 

Nghĩ đến Quý Uyên hôm nay dẫn đầu một cú nhảy bi tráng đầu thành, khiến Thần Uy Quân một lòng, mới xoay chuyển cục diện, Chiêu Liệt Đế t.h.i t.h.ể vị lão thần là thầy là bạn , lòng khỏi chua xót.

Mèo con Kute

 

“Các ngươi thể đeo tội lập công, giúp trẫm đoạt thành Lâm An, trẫm lấy vui mừng.”, Chiêu Liệt Đế rủ mắt: “Hôm nay trẫm sẽ miễn tội c.h.ế.t cho các ngươi, mong các ngươi tự lo liệu cho .”

 

Mấy chục hộ vệ còn sống sót thành khẩn quỳ rạp xuống đất vội vàng tạ ơn, Diệp Uyển Xu nhanh chóng kéo Quý Ninh Khê: “Còn mau tạ ơn Bệ hạ.”

 

Quý Ninh Khê đến c.h.ế.t sống , nào còn sức lực tạ ơn, nhào t.h.i t.h.ể Quý Uyên ngất .

 

Diệp Uyển Xu bất đắc dĩ xoa xoa giữa trán, đành sai đưa Quý Ninh Khê về phủ .

 

Cùng Hoàng đế về đến cung, liền thấy Đào An Nhiên và Thần Uy Quân thống lĩnh Tiền Chương dẫn theo một đội nhân mã nghênh đón.

 

“Thái hậu ở ?”

 

Chịu đựng mấy chục năm, giờ đây rốt cuộc cũng lật đổ Cố Thái hậu, Chiêu Liệt Đế sốt ruột hỏi, hận thể lập tức thấy bà.

 

Tiền Chương lập tức cúi đầu, mặt đầy vẻ chán nản bẩm báo: “Đạo An Vương dẫn theo Cố Thái hậu và Ngọc tỷ chạy về phía nam .”

 

Chiêu Liệt Đế chợt cảm thấy : “Không , Cố Nhị Lang tên khốn e là chạy trốn về Việt Châu .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-204-thuyet-phuc-co-an.html.]

“Bệ hạ đừng lo.”, Diệp Uyển Xu an ủi: “Thần nữ dặn dò Ngôn Cẩn nhanh chóng trở về Việt Châu truyền tin, Việt Châu vẫn còn năm vạn quân đồn trú, Trương Thái phi và Triệu Trường sử nhất định thể giữ vững Việt Châu.”

 

Chiêu Liệt Đế vẫn chút lo lắng: “Mấy nơi như Huy Châu, Dịch Châu còn đóng ba mươi vạn đại quân, nếu hai bà cháu bọn họ thu phục, hậu quả khó mà lường .”

 

Diệp Uyển Xu tự nhiên cũng lo lắng việc xảy , hiện giờ chủ lực Việt Châu Quân đều viễn chinh Bắc cảnh, chỉ dựa năm vạn đại quân do Đào An Nhiên mang về khó mà đoạt Huy Châu.

 

Trong lòng nàng thầm suy nghĩ một lát, Diệp Uyển Xu bỗng nhiên nghĩ đến một .

 

Nhìn Đào An Nhiên, nàng vội vàng hỏi: “Đào Đại ca, các ngươi công thành, tìm tung tích dượng của ?”

 

Đào An Nhiên gật đầu: “Tiểu nhân vốn tưởng tiểu chủ nhân vẫn còn ở Quốc Công phủ, việc đầu tiên khi công thành chính là chạy đến Quốc Công phủ, Vinh Quốc Công hiện giờ Việt Châu Quân giam lỏng trong phủ.”

 

Diệp Uyển Xu đang lo lắng trong lòng chợt nhẹ nhõm ít: “Bệ hạ, dượng của thần hiểu đại sự, các tướng lĩnh ở Dịch Châu, Huy Châu đều là tâm phúc từng theo ngài nam chinh bắc chiến năm xưa, chi bằng hãy để thần nữ khuyên ngài , để ngài thuyết phục Dịch Châu, Huy Châu và các nơi khác đầu hàng, cũng tránh cảnh binh đao tương tàn.”

 

Chiêu Liệt Đế hiểu Cố An gì bằng, tuy những năm qua ngài luôn hướng về Cố Thái hậu, nhưng đại sự đúng sai vẫn chủ kiến của .

 

“Nha đầu, thì vất vả cho ngươi chuyến .”, Chiêu Liệt Đế : “Ngươi cứ việc thả tay , tang lễ của phụ ngươi trẫm sẽ sai đích lo liệu theo lễ quốc tang.”

 

Dừng một chút, ngài tiếp tục : “Còn về Vinh Quốc Công phủ, chỉ cần Cố An thể ngăn chặn trận chiến , trẫm thể bảo vinh quang của Quốc Công phủ, miễn tội cho Cố thị nhất tộc.”

 

Nghĩ đến Quốc Công phủ mà dì vất vả nửa đời duy trì, cùng với Thanh Miên, Đình Tế, Diệp Uyển Xu quỳ xuống, chân thành cảm kích : “Thần nữ đa tạ Bệ hạ.”

 

“Mau bình .”

 

Đích đỡ nàng dậy, lặng lẽ liếc t.h.i t.h.ể Quý Uyên, Chiêu Liệt Đế trong lòng quặn thắt: "Cha con các ngươi khó khăn lắm mới gạt bỏ hiềm khích cũ, chỉ tiếc là..."

 

Diệp Uyển Xu theo ánh mắt của ngài, di dung của phụ , nghĩ đến mấy tháng xa xôi đến Việt Châu, cung kính khép nép ở bên cạnh nàng, chỉ vì một cha , lòng nàng vô cùng chua xót.

 

"Thần nữ mãn nguyện ," Diệp Uyển Xu lặng lẽ lau khóe mắt ướt: "Ít nhất thần nữ cảm giác phụ yêu thương là như thế nào."

 

Nói xong, nàng liền , dặn dò Tiền Chương: "Nhờ Tiền tướng quân chăm sóc Bệ hạ cho , giờ đến Vinh Quốc Công phủ."

 

Sau khi cáo biệt Hoàng đế, nàng liền dẫn Đào An Nhiên và Chúc Văn Tài vội vã đến Vinh Quốc Công phủ.

 

Trời hửng sáng, bên trong Vinh Quốc Công phủ náo nhiệt, khắp nơi đều treo đầy cờ tang trắng.

 

Thấy biểu cô nương trở về phủ, Xuân Hồng, Hạnh Đào, Thải Cúc, Thu Lê lũ lượt nghênh đón, vây quanh Diệp Uyển Xu lóc : "Cô nương, cuối cùng cũng về , cả đêm nô tỳ chúng lo lắng c.h.ế.t."

 

Diệp Uyển Xu quanh bên trong phủ với khí nặng nề, khẽ thở dài : "Dượng tỉnh ?"

 

"Quốc Công hôm qua ôm t.h.i t.h.ể đại công tử trở về, sai bày trí linh đường, ngài túc trực trong linh đường cả một đêm, ăn uống, biểu cô nương, mau khuyên Quốc Công ," Thải Cúc cầu xin .

 

Nghĩ đến sự dung túng của dượng đối với Cố Đình Sâm trong suốt những ngày qua, Diệp Uyển Xu khỏi hừ lạnh một tiếng.

 

Nén bước chân, chầm chậm bước linh đường, đàn ông đang quỳ hai cỗ quan tài đen nhánh, Diệp Uyển Xu thẳng .

 

Tiếng nức nở của các nữ tỳ và bà v.ú văng vẳng dứt trong bộ linh đường, Diệp Uyển Xu tự đến linh đường, lấy ít vàng mã, lặng lẽ quỳ xuống bên cạnh Cố An, từng chồng vàng mã ném chậu lửa mặt.

 

Cố An hít một thật sâu, vô cùng bất mãn : "Ngươi còn mặt mũi trở về ư?"

 

"Lẽ câu hỏi dượng mới đúng."

 

Nhìn linh vị dì, Diệp Uyển Xu giọng điệu lạnh băng: "Chẳng lẽ trong lòng dượng chỉ Nhị biểu ca là một đứa con ? Thanh Miên, Đình Tế cốt nhục của dượng ư?"

 

 

Loading...