Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 203:--- Đào Thoát ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:21:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xin Bệ hạ hạ lệnh, mạt tướng dù tan xương nát thịt hôm nay cũng nhất định đoạt Lâm An.”, Tiền Chương kịp thu t.h.i t.h.ể phụ , liền phẫn nộ ôm quyền thỉnh mệnh.
Thấy tình cảnh , các tướng sĩ Thần Uy Quân quần tình sục sôi, nhao nhao thỉnh cầu công thành.
Cố Đình Sâm thấy mà lòng run lên, thể triệu hồi Thần Uy Quân nữa, liền trực tiếp hạ lệnh ban c.h.ế.t tất cả gia quyến, nhất thời t.h.i t.h.ể ngừng rơi xuống từ tường thành.
Phó Minh Trì ngầm siết chặt ngân thương, giận dữ Cố Đình Sâm thành đầu, lạnh giọng phân phó: “Đưa Bệ hạ và Tĩnh Hòa Công chúa lui về hậu phương.”
Nhận chuẩn lập tức công thành, Diệp Uyển Xu vội vàng kéo : “Phó Minh Trì, lúc vẫn thời cơ, đang chọc giận , thể rối loạn trận tuyến .”
“Nha đầu, Cố Nhị Lang điên , nếu nhanh chóng hạ Lâm An, dân chúng trong thành còn bao nhiêu sẽ gặp tai ương.”, Hoàng đế Chiêu Liệt lo lắng .
“Bệ hạ, Cố Đình Sâm thể bức bách Thần Uy Quân, cũng thể bức bách dân chúng trong thành.”
Nhìn những t.h.i t.h.ể ngổn ngang chân tường thành, Diệp Uyển Xu đau lòng vô cùng: “Dân chúng trong thành còn đường thoát , nếu lúc cưỡng ép công thành, chỉ càng gia tăng quyết tâm hộ thành cầu sinh của họ.”
Lặng lẽ một lát, nàng trầm giọng : “Chúng thể để A cha và Tiền bá phụ c.h.ế.t oan, để lửa giận của tất cả cùng lúc bộc phát, thể để đ.á.n.h bại từng một.”
Tính toán thời gian, quân đội cần vương từ Bắc Cảnh chắc hẳn sắp đến nơi, đến lúc đó hai mặt giáp công, Cố Đình Sâm vốn thể chiếu cố cả hai, nếu Quý Ninh Khê mang theo đám tử tù xuất hiện trong thành, trong thành chắc chắn sẽ đại loạn.
“Phó Minh Trì, hãy đợi thêm một chút.”, Diệp Uyển Xu khuyên nhủ.
Nhìn ánh mắt kiên định của nàng, Phó Minh Trì đoán Uyển Nhi nhất định chủ ý, ánh mắt lập tức chuyển sang Hoàng đế Chiêu Liệt: “Bệ hạ, đợi chiến sự ở phía bắc thành bắt đầu, chúng lập tức công thành.”
Hoàng đế Chiêu Liệt suy tư gật đầu, đành cùng hai lui về trung tâm quân trận.
Còn lúc thành đầu, Cố Đình Sâm lệnh cho Tuần Phòng Doanh áp giải những tráng đinh trưng dụng đến bổ sung cho phòng ngự thành.
Nhìn xuống thành, thấy Thần Uy Quân hành động, Cố Đình Sâm trong lòng rõ Phó Minh Trì đang đợi viện quân của Ninh Quốc Công.
“Phó Minh Trì, ngươi đừng phí công vô ích nữa.”, Cố Đình Sâm nhạo : “Ngươi thấy , trong thành đủ năm mươi vạn bá tánh, lương thảo đủ dùng trong hai năm, cho dù quân Việt Châu của ngươi kéo đến thành, bản vương cũng sợ hãi.”
Nói đoạn, lập tức hạ lệnh cho các tráng đinh: “Hôm nay kẻ nào dám khiếp chiến, những t.h.i t.h.ể thành chính là kết cục của vợ con, già trẻ nhà các ngươi.”
Mèo con Kute
Nghe , ít tráng đinh bắt đầu lớn tiếng khẩn cầu: “Vĩnh Ninh Vương, cầu xin ngài tha cho Lâm An, tha cho chúng , hãy rút về Việt Châu .”
“Phó Minh Trì, ngươi thấy ? Ngươi thực sự khiến bá tánh thành Lâm An căm hận ngươi ?”, Cố Đình Sâm đắc ý : “Chỉ cần ngươi giao trả Hoàng đế và biểu của , bản vương thể cho ngươi an hưởng tuổi già ở Việt Châu.”
“Cố Đình Sâm, ngươi đừng mơ nữa.”, Diệp Uyển Xu giận dữ mắng: “Ta cho dù c.h.ế.t cũng sẽ trở về Quốc Công phủ.”
Vừa , nàng trầm mặc những bá tánh đang cố thủ thành, lớn tiếng hô: “Đồng bào, chẳng lẽ các ngươi đều quên những chuyện xảy trong thành mấy ngày ? Chính kẻ bên cạnh các ngươi hại các ngươi vợ con ly tán, nếu Việt Châu Quân viễn chinh Bắc cảnh, các ngươi gì còn ngày đoàn tụ gia đình? Các ngươi hôm nay trợ Trụ vi ngược đuổi Vĩnh Ninh Vương , chẳng lẽ là Thái hậu và tên ma đầu dẫn dắt các ngươi tiếp tục nhục nhã cầu hòa, dâng vợ con, tiền bạc tích cóp của các ngươi cho Bắc cảnh ?”
Nghe những lời , , đều bắt đầu d.a.o động.
“Uyển Uyển, vì nàng một lòng một hướng về như ?”, Cố Đình Sâm giận dữ trừng mắt xuống thành: “Bao nhiêu năm qua, vì nàng mà dốc hết ruột gan, chẳng lẽ bằng mấy tháng nàng quen ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-203-dao-thoat.html.]
Diệp Uyển Xu ngơ, tiếp tục khuyên nhủ bá tánh: “Đồng bào, kẻ bên cạnh các ngươi sớm mất hết nhân tính, g.i.ế.c , g.i.ế.c mẫu, chỉ vì lợi ích riêng của bản , hôm nay các ngươi bảo vệ đến cùng, ngày ắt sẽ khiến các ngươi nhà tan cửa nát.”
Cố Đình Sâm tức đến nghiến răng nghiến lợi, cướp lấy một cây nỏ, lập tức nhắm về phía Diệp Uyển Xu, nhưng mũi tên đặt lên dây, cuối cùng vẫn đành lòng kéo cung.
Cách một xa xôi, hai giận dữ , Diệp Uyển Xu chỉ hận kiếp vì cùng trở thành phu thê.
Lén lút liếc về phía tây bắc, vẫn động tĩnh gì, Diệp Uyển Xu đành Cố Đình Sâm.
“Cố Đình Sâm, ngươi thẹn quá hóa giận ? Đây chính là cái gọi là dốc hết ruột gan của ngươi ư?”
Diệp Uyển Xu đầy vẻ khiêu khích nở nụ : “Ngươi bức tử cha , g.i.ế.c c.h.ế.t trưởng và mẫu ngươi, cũng thiếu thêm một nữa, ngươi còn do dự điều gì?”
“Đó là do bọn họ tự tìm đường c.h.ế.t.”, Cố Đình Sâm cánh tay siết chặt nỏ cung, ánh mắt âm u: “Uyển Uyển, nàng đừng ép .”
Nhìn lên thành lầu, sát ý trong mắt Cố Đình Sâm hiện rõ, Phó Minh Trì thấy chút kinh hồn bạt vía, vội vàng che chắn Diệp Uyển Xu lưng: “Uyển nhi, đao kiếm mắt, nàng cần tiếp tục chọc giận , lời , hãy theo Chúc Văn Tài về doanh trướng , hôm nay nhất định sẽ báo thù cho phụ nàng.”
Diệp Uyển Xu lắc đầu: “Phó Minh Trì, thấy một đơn độc chiến đấu nữa.”
Oán hận liếc lên thành lầu, lửa giận trong lòng nàng bốc lên ngùn ngụt: “Lần , tận mắt thấy mất tất cả.”
Biết Uyển nhi hận Cố Đình Sâm đến cực điểm, Phó Minh Trì đành thuận theo, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, gật đầu : “Được, sẽ ở bên nàng.”
Nhìn hai mật vô cùng ngay mắt , Cố Đình Sâm tức giận đến bốc hỏa, đột ngột nhắm mũi tên Phó Minh Trì: “Thứ khốn kiếp, ngươi phép chạm nàng .”
Phó Minh Trì lạnh: “Cố Đình Sâm, trong mắt bản vương, ngươi chẳng qua chỉ là một tên tiểu nhân hèn hạ mà thôi.”
Cố Đình Sâm hận đến nghiến răng nghiến lợi, mạnh mẽ một mũi tên b.ắ.n thẳng về phía Phó Minh Trì, nhưng một thương chọc thành hai đoạn.
Cố Đình Sâm định kéo cung nữa, chợt thấy bầu trời đêm phía tây bắc nở rộ một đóa pháo hoa rực rỡ.
Ngay đó quân sĩ lượt lên đầu thành, vội vã bẩm báo: “Điện hạ, đại sự , Việt Châu Quân đang công phá dữ dội cửa bắc, rãnh thoát nước phía tây bắc sụp đổ, đột nhiên nhiều thích khách tràn , bá tánh trong thành đều đổ xô đó tháo chạy, lúc trong thành hỗn loạn cả .”
“Đường thoát nước đang yên đang lành, thể đột nhiên sụp đổ?”, Cố Đình Sâm tức giận ném phăng nỏ cung, quát lớn: “Đám dân đen ngang ngược , dám tự ý trốn khỏi thành, lập tức dẫn ngăn cản những kẻ đào tẩu.”
Lưu Chương cảm thấy , lén lút liếc xuống thành, vội vàng kéo Cố Đình Sâm nhỏ giọng khuyên: “Điện hạ, kịp nữa , hiện giờ bốn bề đều là địch, trong thành đại loạn, chúng thể trấn áp .”
Cố Đình Sâm cam lòng xuống thành: “Chẳng lẽ ngươi bản vương dâng thành Lâm An cho Phó Minh Trì ?”
“Điện hạ, lưu đắc thanh sơn tại, bất phạ vô sài thiêu.”
Lưu Chương : “Vì Vĩnh Ninh Vương dốc hết lực tiến thẳng đến Lâm An, chúng chẳng bằng trực chỉ hoàng long, thừa thế chiếm lấy Việt Châu, Trương Thái phi mẫu nữ, Tam cô nương và Tứ công tử, thành Lâm An Vĩnh Ninh Vương sẽ vững .”
Cố Đình Sâm xong, thấy lý, liền nghiêm giọng dặn dò thủ tướng thành: “Hãy thủ vững cho bản vương, tuyệt đối để Vĩnh Ninh Vương đặt chân lên thành lầu.”
Nói đoạn, dẫn Lưu Chương vội vã rời .
Diệp Uyển Xu đóa pháo hoa rực rỡ ở phía tây bắc, Cố Đình Sâm đang hoảng loạn tháo chạy, vội vàng với Phó Minh Trì: “Điện hạ, bây giờ thể dẫn dắt công thành .”