Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 199:--- Xé Xác Thành Vạn Mảnh ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:21:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm nhận mùi giấm chua nồng nặc bên cạnh, Diệp Uyển Xu vội vàng thu hồi ánh mắt, Phó Minh Trì kiên định lắc đầu.
Phó Minh Trì khẽ bóp cổ tay nàng, ánh mắt âm trầm hỏi: “Về còn trốn nữa ?”
Diệp Uyển Xu nhẹ: “Chàng còn giận ?”
Phó Minh Trì từ từ ghé sát tai nàng, nhỏ: “Điều đó còn xem Uyển Xu dỗ dành thế nào.”
Nhìn ánh mắt một nữa trở nên dịu dàng quấn quýt, Diệp Uyển Xu c.ắ.n mạnh một miếng, bao giờ buông nữa.
Thế nhưng, nghĩ đến chuyện ở Việt Châu, lòng nàng bỗng nhiều lo lắng, sợ thấy khinh suất, sợ nghĩ vẫn chỉ ý trêu ghẹo , càng nỡ vì mà đau lòng nữa.
“Phó Minh Trì, dỗ dành cả đời.”, Diệp Uyển Xu nghiêm túc : “Ta sợ rõ, nên nhất định cho , từ khi xa mỗi ngày, đều nhớ đến , thật sự sợ rằng kiếp sẽ bao giờ gặp nữa.”
Vuốt ve vết sẹo lòng bàn tay nàng vẫn mờ , khóe mắt Phó Minh Trì chút chua xót: “ nàng nhẫn tâm rời bỏ , còn lừa dối tàn nhẫn đến ?”
Hắn dám tưởng tượng nếu hôm đó kiềm chế , lỡ tay g.i.ế.c c.h.ế.t nàng, thì quãng đời còn sẽ sống .
Thấy vẻ hối hận trong mắt , Diệp Uyển Xu sợ phát hiện vết thương cổ tay , nàng bất động thanh sắc rút tay về, nhẹ nhàng ôm lấy eo , dịu giọng đáp: “Vậy xin thề, sẽ bao giờ rời xa nữa, cũng bao giờ lừa dối .”
Phó Minh Trì trong lòng lúc mới thấy thoải mái hơn nhiều, thấy quân Thần Uy dựng xong mấy chiếc lều tạm, chợt bế Diệp Uyển Xu lên.
“Ở đây đợi , đợi trở về.”, hớn hở .
Diệp Uyển Xu vòng tay ôm cổ , đoán về Lâm An thành, chút lo lắng khuyên nhủ: “Trong thành vẫn còn ba vạn quân đóng giữ, nếu Cố Đình Sâm đến Lâm An, nhất định sẽ chuyện cùng đường chống trả. Chỉ dựa hai vạn quân Thần Uy, khó mà công hạ Lâm An. Chi bằng đợi Ninh Quốc Công trở về hãy tính kế lâu dài.”
“Ta thể chờ thêm một khắc nào nữa.”, Phó Minh Trì rạng rỡ: “Ta sớm ngày cưới Uyển Xu, cho Uyển Xu thêm cơ hội rời xa .”
Dù thương , nhưng Diệp Uyển Xu tính khí của , những chuyện quyết định e là khó lòng khiến đổi ý định.
Hơn nữa, hiện giờ Việt Châu trống rỗng, nàng cũng lo lắng tên ch.ó má Cố Đình Sâm sẽ cùng đường liều, dẫn quân tấn công Việt Châu.
Phó Minh Trì bế nàng trong doanh trướng, cẩn thận đặt nàng lên giường. lúc định rời , Diệp Uyển Xu đột nhiên ôm chặt lấy .
“Phó Minh Trì, hứa với , đừng để bản xảy bất kỳ sơ suất nào nữa.”
Cái cảm giác tận mắt quan tâm biến mất mắt, nàng trải qua thêm nào nữa, càng thấy chuyện Kỳ Châu tái diễn.
Phó Minh Trì khi thành tin Phu nhân Vinh Quốc Công và Cố Đình Châu lượt qua đời. Hắn đau lòng , khẽ vuốt ve gương mặt nàng, đáp: “Ta nỡ bỏ Uyển Xu nữa.”
An ủi nàng xuống trở , Phó Minh Trì đắp chăn cho nàng, vẻ mặt điềm nhiên an ủi: “Bất quá cũng chỉ là kế mệt mỏi chống quân mệt mỏi mà thôi, dù Cố Đình Sâm chiếm giữ lợi thế Lâm An thành, đ.á.n.h hạ cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt. Ngược là Uyển Xu vất vả cả ngày , nay ở đây, nàng đừng suy nghĩ lung tung nữa.”
Mèo con Kute
Nhẹ nhàng xoa vết sẹo lòng bàn tay nàng, Phó Minh Trì cúi , hôn nhẹ lên trán nàng: “Ta bảo Ngôn Cẩn canh gác bên ngoài, nàng ngủ một giấc thật ngon, đến khi trời sáng, sẽ trở về.”
Diệp Uyển Xu gật đầu, bỏ lỡ thời cơ nhất để hạ Lâm An, nàng lúc thể nũng, để yên tâm đoạt Lâm An.
“Ta sẽ đợi trở về.”
Diệp Uyển Xu nắm lấy mu bàn tay khẽ hôn, giả vờ như an giấc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-199-xe-xac-thanh-van-manh.html.]
Nhìn gương mặt thanh thản của nàng, Phó Minh Trì lúc mới yên lòng dậy, bước chân nhẹ nhàng khỏi doanh trướng.
Thấy Ngôn Cẩn đang gác bên ngoài, khẽ hỏi: “Chúc Văn Tài thương thế nào ?”
Ngôn Cẩn miễn cưỡng lắc đầu: “Quân y rút mũi tên khỏi Chúc tướng quân, hiện giờ tướng quân vẫn còn hôn mê.”
Phó Minh Trì trầm ngâm gật đầu: “Bảo vệ Vương phi và Bệ hạ.”
Vừa bước lên chiến mã, chợt thấy Chiêu Liệt Đế từ trong doanh trướng bước .
Từ Việt Châu phi ngựa cấp tốc đến đây, cháu trai vốn thể thẳng tiến hoàng cung, nhưng cố tình bỏ qua ngôi vị hoàng đế dễ dàng , mà vội vã đến cứu giá. Trong lòng Chiêu Liệt Đế vô cùng cảm động.
“Trẫm sẽ cùng ngươi .”, Chiêu Liệt Đế ngữ khí kiên định .
“Bệ hạ.”, rõ chuyến hiểm ác, Phó Minh Trì lộ vẻ do dự.
“Không cần nhiều.”, Chiêu Liệt Đế trực tiếp sai dắt ngựa đến, nhảy lên: “Trẫm cũng mong sớm ngày đoạt Lâm An, uống một chén rượu mừng của ngươi và cháu dâu.”
Quân Thần Uy thấy Bệ hạ chuẩn chinh, ai nấy đều lộ vẻ hưng phấn, đồng loạt hô vang: “Bệ hạ vạn tuế!”
Một câu của Chiêu Liệt Đế sĩ khí tăng lên ít, Phó Minh Trì Hoàng đế khẽ mỉm , hai vung roi ngựa, hăm hở thúc ngựa phi về hướng Lâm An.
Trong Từ Ninh Cung, Cố Đình Sâm bình định xong phản quân của Kỳ Vương, liền tin Phó Minh Trì dẫn xông Lâm An thành.
“Thứ khốn kiếp, dám lừa bản vương.”, Cố Đình Sâm giận dữ lệnh cho Lưu Chương: “Mau chóng chỉnh đốn quân đội chuẩn chiến đấu, bản vương thể khỏi Lâm An thành .”
Lưu Chương nhướng mày: “Điện hạ, Vĩnh Ninh Vương tấn công hoàng cung, mà dẫn Thần Uy quân khỏi cổng Tây.”
“Cái gì?”, Cố Đình Sâm giật : “Hắn đang giở trò gì?”
Suy nghĩ một lát, trong lòng chợt hiểu : “Cái tên khốn kiếp mà vẫn còn tơ tưởng đến biểu .”
Mỗi khi nghĩ đến cảnh biểu và liếc mắt đưa tình ở Việt Châu, Cố Đình Sâm càng cảm thấy khó chịu.
Nắm chặt nắm đ.ấ.m một cách hung hăng, Cố Đình Sâm lớn tiếng : “Lập tức kiểm kê nhân mã, theo bản vương xuất thành g.i.ế.c tên đăng đồ tử .”
Về việc , Cố Thái Hậu vô cùng bất mãn: “Đã đến nước , ngươi còn nghĩ đến chuyện của nha đầu đó.”
Đại điển đăng cơ phá hỏng thành thế , trong lòng Cố Thái Hậu vốn oán khí, nay thấy cháu ngoại mất lý trí, bà càng thêm bực bội.
“Vĩnh Ninh Vương kẻ lỗ mãng, dám một xông Lâm An, tuyệt đối vì nông nổi.”, Cố Thái Hậu khẽ thở dài: “Chỉ sợ Gia Dụ Quan xảy chuyện.”
“姑婆 ý gì?”, Cố Đình Sâm lập tức trợn tròn mắt: “Chẳng lẽ姑婆 cho rằng Phó Minh Trì để Việt Châu quân giả vờ tiến Bắc Cảnh chống địch, thực chất là để khống chế binh quyền của ruột?”
Cố Thái Hậu im lặng .
lúc , Châu Phúc Hải vội vàng chạy , phía còn quan viên của sứ đoàn hòa .
“Thái hậu, Đạo An Vương, đại sự , Ninh Quốc Công dẫn Việt Châu quân lừa lấy hổ phù của Võ Bình Hầu.”, Châu Phúc Hải cau mày chặt: “Theo mật thám báo , Ninh Quốc Công sai áp giải Võ Bình Hầu, dẫn năm vạn đại quân trở về phòng thủ Lâm An, chỉ cách đây đầy năm mươi dặm.”
“Phó Minh Trì.”, Cố Đình Sâm nắm chặt nắm đ.ấ.m kêu răng rắc: “Ta hôm nay nhất định xé xác thành vạn mảnh.”