Trọng Sinh Vãn Vãn: Không Làm Phu Nhân Của Các Ngươi Nữa! - Chương 191:--- Kẻ Lén Trèo Cửa Sổ Lần Hai ---
Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:21:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kể từ ngày gặp phụ hôm đó, Cố Đình Sâm trở về phủ, sự đề phòng đối với Diệp Uyển Xu giảm nhiều. Thậm chí cả ám vệ giấu trong Thúy Vi Đường cũng rút hết.
Kẻ khốn kiếp dường như vui khi thấy và cận nhất đoạn tuyệt. Đối với việc , Diệp Uyển Xu chỉ nhạt cho qua.
Nàng thực sự dám tưởng tượng kiếp nếu cùng Cố Đình Sâm thành phu thê thì sẽ là cảnh tượng gì.
Bởi , vô luận thế nào cũng liều c.h.ế.t một phen.
Nhìn thấy ngày mai là đại điển đăng cơ của Cố Thái Hậu, đêm đó khi dùng bữa tối cùng Cố Đình Sâm, Diệp Uyển Xu chút buồn ngủ. Sau khi tắm gội, nàng liền luôn canh giữ bên cửa sổ lá liễu.
Tuy rằng nàng khẳng định Kỳ Vương nhất định sẽ khởi binh mưu phản ngày mai, nhưng nàng vẫn hy vọng thể nhận tin tức xác thực.
Tuy Việt Châu quân tiến về Bắc Cảnh là kế sách che mắt thiên hạ của Phó Minh Trì, nhưng hai mươi vạn Việt Châu quân đích thực Gia Dục Quan, e rằng ngựa mang Lâm An nhiều.
Muốn giúp Phó Minh Trì bình định loạn lạc , nhất định chuẩn kế hoạch tinh vi, tuyệt đối thể để Kỳ Vương quá nhanh Cố Đình Sâm trấn áp.
Nghĩ ngợi trong đầu lâu, đang lúc suy nghĩ nhập thần, cửa sổ lá liễu bỗng nhiên động tĩnh.
Nàng vội vàng đẩy cửa sổ , chỉ thấy Cố Đình Châu ở bệ cửa sổ.
Hắn chút vụng về leo , những việc thường ngày thể dễ dàng, hôm nay tỏ vô cùng khó khăn.
Diệp Uyển Xu chút khó hiểu , hỏi: “Cố Đình Châu, , thể khỏe?”
Cố Đình Châu mỉm lắc đầu: “Hai ngày vô tình nhiễm phong hàn, Đình Sâm sai tìm , đành tìm một khách điếm nghỉ ngơi hai ngày, giờ khỏe .”
Diệp Uyển Xu suy nghĩ gật đầu, nhưng bước chân , nàng luôn cảm thấy chút tự nhiên.
Rót một chén đưa đến mặt , Diệp Uyển Xu hiệu : “Đây là các nha đầu mang đến, vẫn còn nóng, uống chút cho ấm .”
“Đa tạ.”, Cố Đình Châu nhận nhấp một ngụm nhỏ, mặt vẫn giữ nụ : “Kỳ Vương đồng ý ngày mai khởi binh.”
“Huynh vì khẳng định như thế?”, ánh mắt còn quả quyết hơn cả , Diệp Uyển Xu chút tò mò.
Cố Đình Châu từ từ đặt chén xuống: “Vì thể giúp , tự nhiên sẽ bỏ qua cơ hội ngàn năm một .”
“Huynh giúp ?”
Diệp Uyển Xu suy nghĩ một lát, chợt nhớ Cố Đình Châu một cố giao tên Tiết Chỉ huy sứ, đang nhậm chức trong Ngự Lâm quân.
Giao tình giữa và Quốc Công phủ đến rộng rãi, kiếp khi c.h.ế.t trận ở Bắc Cảnh, trở về Quốc Công phủ đưa tin mới tiết lộ mối quan hệ của hai .
“Cố Đình Châu, chẳng lẽ cũng cùng tham gia mưu phản?”, Diệp Uyển Xu chút lo lắng: “Vĩnh Ninh Vương Lâm An mang theo ngựa nhiều, thể đảm bảo nhất định thắng, nếu như cuốn , một khi thất bại, Cố Đình Sâm và Cố Thái Hậu sẽ buông tha .”
“Hắn chỉ thể giành thắng lợi.”, Cố Đình Châu phân tích: “Cho đến giờ phút cũng ai phát hiện tung tích của Phó Minh Trì, e rằng chuyến tối đa chỉ mang theo ba hai ngàn ngựa, của và Kỳ Vương thể kéo dài cho hai canh giờ, nếu xuất binh đủ nhanh, đủ để công hạ Lâm An.”
Diệp Uyển Xu vẫn chút bất an: “ và Kỳ Vương cùng tham gia mưu phản, cho dù Phó Minh Trì thắng lợi, cũng khó kết cục .”
“Cùng lắm là thể sống cuộc đời phú quý nữa thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-van-van-khong-lam-phu-nhan-cua-cac-nguoi-nua/chuong-191-ke-len-treo-cua-so-lan-hai.html.]
Cố Đình Châu nhạt để tâm: “Phó Minh Trì lòng hẹp hòi, đối với , một công thần, cũng đến nỗi lấy oán báo ân, chỉ cần để an tâm quy ẩn một nhàn vân dã hạc là đủ , còn về Lão Tiết và những khác, họ chủ mưu, đến lúc đó còn phiền Uyển Uyển họ cầu xin một lời.”
Diệp Uyển Xu xong trong lòng chút chua xót: “Cố Đình Châu, ở Việt Châu với , hề hận , cần vì mà mạo hiểm như .”
“Uyển Uyển, việc chỉ liên quan đến an nguy của riêng .”
Cố Đình Châu trịnh trọng : “Muội cũng từng , Phó Minh Trì thể xoay chuyển càn khôn, những ngày rời Quốc Công phủ chứng kiến ít tệ nạn dân gian tích tụ, những việc oán thán khắp nơi ngừng xảy , nhất là việc quan phủ mấy ngày khắp nơi cưỡng chế trưng binh các cô gái chồng Bắc Cảnh, từng tận mắt chứng kiến một gia đình ở thành Tây, đôi vợ chồng tuyệt vọng nhảy xuống hào thành, nhưng là thế gia công tử cũng bất lực, thế đạo quả thật là nên đổi một phen .”
Nói đến đây, khỏi khẽ thở dài một tiếng: “Nói thì biểu ca nên cảm ơn , chính giúp biểu ca thấy một thế giới khác biệt, đây biểu ca nên cuồng vọng tự đại, và Cố gia thể đại diện cho bộ thiên hạ, cũng thể định đoạt vận mệnh của khác, giờ đây biểu ca coi như hiểu rõ, vì nhiều như đều nguyện ý đến Việt Châu an cư lạc nghiệp, bởi vì bộ Đại Nghiệp triều chỉ Việt Châu mới thể mang cho thể diện đáng .”
Lần đầu tiên những lời thấu đáo như , trong lòng Diệp Uyển Xu cảm xúc thật khó nên lời.
Xem , những ngày quả thật trải qua ít chuyện.
“Thôi , thời gian còn sớm nữa, nên đây.”
Cố Đình Châu từ từ dậy, thấy bước về phía cửa sổ, Diệp Uyển Xu đột nhiên nghĩ đến chuyện trấn phủ sứ ti .
Nếu ngày mai Cố Đình Sâm tham gia mưu phản, nhất định sẽ g.i.ế.c ngay lập tức.
Mèo con Kute
“Cố Đình Châu, ngày mai thể đừng lộ diện ?”, Diệp Uyển Xu giải thích: “Ngày đó dặn nhất định sống thật , cũng hy vọng thể sống thật .”
Đối với điều , Cố Đình Châu chỉ mà .
Binh lực ít ỏi của và Kỳ Vương kéo dài hai canh giờ hề dễ dàng, giờ đây chỉ thể để Cố Đình Sâm dồn hết sự chú ý , mới thể tranh thủ cơ hội lớn nhất.
Hơn nữa, Cố Thái Hậu hề thích biểu , nhị cố chấp dẫn nàng cùng cung, trừ phi đủ tự tin thể lấy lòng Cố Thái Hậu.
Hắn tạm thời vẫn nghĩ nhị rốt cuộc thủ đoạn gì, nhưng đối với biểu mà chắc là chuyện , thực sự yên lòng.
“Ta nhớ canh giữ ngoại thành giờ đổi thành Thần Uy quân, trong quân một tiểu tướng trấn thủ thành tên là Hàn Tiến, đến từ Việt Châu, trưởng của đang ở Việt Châu quân, đối với Bệ hạ vô cùng trung thành.”
Diệp Uyển Xu dặn dò: “Biểu ca thể tìm a cha , để ông thuyết phục Hàn Tiến, cho ý chỉ của Bệ hạ, nhất định sẽ giúp Vĩnh Ninh Vương nhập thành, nếu như tiến triển thuận lợi, Vĩnh Ninh Vương lẽ nhanh thể bình định loạn lạc , biểu ca cũng thể an tâm nhiều.”
“Hàn Tiến?”, Cố Đình Châu vẻ mặt mờ mịt: “Ta từng đến , Việt Châu quân cũng danh tướng nào họ Hàn, Uyển Uyển ?”
Diệp Uyển Xu tự nhiên tiện cho là tướng lĩnh kiếp khi Kỳ Vương mưu phản liều c.h.ế.t bảo vệ an nguy của Hoàng đế, đành quanh co: “Lúc ở Đào Ổ, Phó Minh Trì từng cho binh lính cận của là Xích Phong Doanh đồn trú ở Đào Ổ, chính là lúc đó quen trưởng của Hàn Tiến, nhắc đến ở Lâm An còn một bào .”
“Thì là .”
Tất cả chuyện xảy ở Đào Ổ, Cố Đình Châu đại khái đều từng qua, tự nhiên gì đáng nghi ngờ, gật đầu : “Yên tâm , giờ sẽ tìm Quý bá phụ.”
Nhìn theo nữa trèo khỏi cửa sổ, Diệp Uyển Xu mơ hồ thấy cổ lộ ít vết đỏ như máu.
Nàng đang định ghé sát xem xét, Cố Đình Châu theo bản năng ngăn nàng : “Ngủ sớm , đừng để khác phát hiện.”
Hiếm thấy giữ cách với như , Diệp Uyển Xu đành hiểu ý mà gật đầu: “Vậy hãy tự cẩn thận nhé.”
“Ừm.”
Cố Đình Châu khẽ đáp một tiếng, lập tức đóng kỹ cửa sổ, thận trọng dò xét xung quanh, bóng dáng dần ẩn trong đêm tối.